Đăng vào: 12 tháng trước
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ban đầu rất nhiều người trong bọn họ đều cảm thấy thực lực của Đường Tuấn không đủ để tranh giành với Trương Tĩnh Hòa và Đạo Nhất, nhưng lúc này bọn họ đều thay đổi một ít suy nghĩ.
“Lão Đường, tôi còn chưa đi vào đâu?”
Nhìn bóng dáng Đường Tuấn biến mất trong tòa tháp đen, Triệu Huyền đau khổ.
Người xung quanh nghe vậy, đều ném ánh mắt khinh bỉ về phía Triệu Huyền, tên này có đúng là muốn cử đi học Tôn Giả không đây?
Triệu Huyền dường như không phát hiện ra những ánh mắt này, vẻ mặt càng ngày càng sa sút tinh thần, ánh mắt tan rã, lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ thật sự không có biện pháp sao?”
Bởi vì anh tu luyện chỉ một sức mạnh bản nguyên, cho nên tốc độ thông qua vách đá lại rất cao.
Nhưng lúc này muốn tiến vào tòa tháp đen, lại phải dựa vào thực lực thực sự.
Triệu Huyền bất lực trước chuyện này.
Mọi người càng là không nói gì, có vài người thiếu chút nữa muốn ra tay đánh người, tên này thật sự không thể cứu chữa.
Trước đó Triệu Huyền thông qua vách đá, đã khiến rất nhiều người phẫn nộ bất bình.
Chân nhân Thái Huyền ở một bên vuốt râu cười, mang theo một loại khí chất cao nhân, nói: "Cậu nhóc, vận may chỉ là con đường nhỏ.
Suy nghĩ như của cậu là không thể chấp nhận được.
Nếu dựa vào may mắn có thể trở thành Tôn Giả, vậy những người chúng ta dứt khoát đi tự sát được.”
Đối với lời nói của chân nhân Thái Huyền, mọi người rất đồng ý, thậm chí có người đứng ra, nghĩa chính ngôn từ nói: "Nếu anh có thể thành Tôn Giả, tôi tình nguyện đi làm hòa thượng.”
Một chàng thanh niên trẻ tuổi dung mạo anh tuấn, khí chất phiêu nhiên nghiêm túc nói.
Mọi người nhận ra, chàng thanh niên này là Phiêu Tuyết Thần Quân tung hoành tình trường.
Nghe nói người này có ba trăm hồng nhan tri kỷ, việc thích làm nhất chính là cùng tiên nữ nói chuyện về cuộc sống lý tưởng.
Có thể nói rằng tiên nữ chính là mạng sống của anh ta.
Phiêu Tuyết Thần Quân nói chắc chắn như thế, làm cho mọi người không khỏi bật cười.
Triệu Huyền càng cảm thấy cuộc sống không thú vị.
Không thể cọ xát cuộc sống của lão Đường, cùng cá muối có gì khác nhau.
Bước vào trong tòa tháp đen, Đường Tuấn cảm giác được không gian biến hóa một trận.
Ngay sau đó, anh xuất hiện trong một không gian khổng lồ.
Ở giữa mãnh không gian này, là một tòa giống tòa tháp đen như về chất liệu võ đài màu đen, trên võ đài không có một bóng người.
Ở bốn phía võ đài, đám người Đạo Nhất, Chu Tước Thần Quân đã đứng ở đó.