Chương 2840

Chiến Thần Thánh Y

Đăng vào: 5 tháng trước

.

Sắc mặt của Đường Thanh Dương chợt u ám hơn, nói: "Đường Tuấn, trước khác nay khác, nơi này là nhà họ Đường không phải Tiên Cung, anh cho rằng anh còn có thể bình yên mà rời đi sao?"  

Đường Vân Tinh nói: "Thanh Dương, các cháu cứ ra tay đi, có ba người chúng ta ở đây cậu ta sẽ không thể gây tổn thương cho các cháu đâu."  

Đường Thanh Dương và Diêm Quân Ngư đồng thời gật đầu, bọn họ cũng muốn xem thử bản thân chênh lệch với Đường Tuấn tới đâu?  

Một luồng ánh sáng màu vàng từ trong tay của Đường Thanh Dương bắn về phía Đường Tuấn, chính là thần quang từ Tứ Phương Ấn Tỳ phát ra.  

Diêm Quân Ngư lại mặc một thân khôi giáp đại phong, xuất hiện ở phía sau Đường Tuấn ra sức đánh một kích.  

Đường Thanh Dương và Diêm Quân Ngư tuy trọng thương từ Tiên Cung trở về, nhưng mấy ngày này chẳng những khôi phục thương thế mà thậm chí thực lực cũng tăng lên không ít, thật sự khiến cho người khác kinh ngạc.  

Đường Vân Tinh khẽ gật đầu rồi nói: "Từ sức mạnh và thời cơ ra tay mà nói thì đám trẻ Thanh Dương này ưu tú hơn chúng ta năm đó nhiều, chờ sau khi chúng ta lấy được Tiên Cung thì lũ già chúng ta có thể an tâm mà rời đi rồi, đến lúc đó để gia tộc lại cho chúng nó cũng yên tâm hơn."  

Diêm Hồng gật đầu, sắc mặt của Hải Tây Sơn tuy rằng có vẻ u ám nhưng cũng có cùng một ý nghĩ như vậy.  

Vốn con kỳ lân Hải Đông Lưu của nhà họ Hải ông ta cũng không thua kém gì hai người này, nhưng lại chết ở trong Tiên Cung mất rồi, dẫn đến việc nhà họ Hải xuất hiện gián đoạn.  

Trong lúc ba người họ đang nói chuyện thì Đường Tuấn cũng hành động rồi.  

Anh xoay người một cái, sút một cước như rồng đang giận dữ về phía sau.  

Ầm một tiếng, anh đã đá bay Diêm Quân Ngư ra ngoài, sức mạnh khổng lồ chấn động ở trên người của Diêm Quân Ngư, không có cơ hội giảm bớt lực mà trực tiếp xông thẳng tới đan điền và bên trong nội tạng của cô.  

Diêm Quân Ngư không ngừng ho ra máu, sắc mặt nhất thời tái nhợt.  

Có thể thấy trên khôi giáp đại phong xuất hiện một vết chân.  

Đường Thanh Dương thấy thế thì thầm nghĩ một tiếng không ổn, anh ta và Diêm Quân Ngư dưới sự trợ giúp của bảo vật gia tộc mà tăng cường thực lực không ít, nhưng không nghĩ tới thực lực của Đường Tuấn lại còn tiến bộ hơn thế nữa.  

Vừa đá một cái, nếu như Diêm Quân Ngư không có khôi giáp đại phong bảo vệ thì e là đã bị đá tung rồi.  

Song song với cú đá của Đường Tuấn, thuận theo cơ thể mà xoay cũng tránh thoát được một kích của thần quang ấn tỳ tứ phương phát xạ.  

Không cho Đường Thanh Dương suy nghĩ nhiều, Đường Tuấn đã xuất hiện trước người anh ta đánh ra một quyền, đánh ra một quyền không gì sánh được.  

Đường Thanh Dương theo bản năng giơ Tứ Phương Ấn Tỳ lên đỡ.  

Tứ Phương Ấn Tỳ không hổ đã từng là một đạo khí, quả thật rất cứng rắn, một quyền của Đường Tuấn vậy mà chỉ khiến cho ánh sáng màu vàng phía trên ảm đạm đi một chút, cũng không bị tổn hại gì nhiều.  

Sức mạnh của Đường Tuấn giống như thác lũ dồn dập ở trên cánh tay của anh ta, giờ phút này anh ta rốt cuộc cũng hiểu được cảm giác của Diêm Quân Ngư.  

Răng rắc răng rắc.  

Tay của Đường Thanh Dương đang cầm Tứ Phương Ấn Tỳ đã nổ tung rồi, xương gãy gân đứt, máu tươi bắn ra.  

Tay anh ta run lên, Tứ Phương Ấn Tỳ cứ thế rơi vào trong tay của Đường Tuấn.