Đăng vào: 12 tháng trước
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi giọng nói rơi xuống, trên người anh ta phát ra rất nhiều tia sáng, dường như giống với ánh hào quang của mặt trời. Nhiệt lượng và tia sáng lấy anh ta làm trung tâm tỏa ra bốn phía. Nghe kể lại, Thần Dương chi thể sau khi tu luyện đến cực hạn có thể thông với sức mạnh tăng trưởng của mặt trời. Thái Dương soi sáng muôn đời, là nền tảng và nguồn gốc của sự sống. Mà Thần Dương chi thể lại giống như con của mặt trời, mặt trời không bị hủy diệt, anh ta sẽ không chết. Có thể nói Thần Dương chi thể là một trong những loại có thể chất cường tráng nhất trên thế giới hiện nay.
Advertisement
Giữa sân, Thần Dương chi thể của Tôn Như Ngọc và Huyền Hàn chi thể của Thẩm Mộc Nhu đang đối đầu với nhau, nếu như có một người tu luyện có thị lực cao siêu ở đây, lập tức có thể phát hiện Thần Dương chi thể đang mạnh mẽ áp chế Huyền Hàn chi thể.
Advertisement
Hai loại hình cơ thể này giống như âm và dương, không có sự phân chia mạnh yếu, cho nên gặp phải tình huống này chủ yếu là bởi vì tu vi của Thẩm Mộc Nhu thấp hơn rất nhiều so với tu vi của Tôn Như Ngọc.
Hào quang từ từ thu lại sau đó biết mất hoàn toàn, nhưng nhiệt độ lại không giảm xuống chút nào.
"Đó là trái tim của Thần Dương!" Mọi người đều mở to mắt nhìn về phía Tôn Như Ngọc, sắc mặt của mọi người đột ngột thay đổi thất thanh nói.
Chỉ thấy trên đỉnh đầu của Tôn Như Ngọc xuất hiện một màu đỏ thắm giống như trái tim đang lơ lửng, nó khẽ chuyển động giống như trái tim đang đập. Mỗi lần nó chuyển động đều tỏa ra lượng nhiệt rất lớn, khiến cho người ta cảm giác giống như đang đứng trước một một lò luyện nóng chảy khổng lồ.
"Thật sự là Thần Dương Chi Tâm. Trong sách cổ có ghi chép, sau khi Thần Dương chi thể tu luyện tới một trình độ nhất định là có thể thu lại linh khí Thuần Dương, hoàn thành tinh thần Thuần Dương. Có cơ hội ngưng tụ ra trái tim của Thần Dương, không ngờ tới đó lại là sự thật, hơn nữa Tôn Như Ngọc còn đã làm xong rồi. Thần Dương Chi Tâm này đã là nguyên căn của anh ta có thể không ngừng cung cấp sức mạnh vì anh ta. Hèn chi anh ta dám nói hôm nay anh ta sẽ bước vào Nguyên Đan."
Hầu như tất cả mọi người đều nghẹn ngào.
Nghĩ tới nhưng thứ này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Thẩm Ngọc Nhu đều mang theo thương hại và đồng cảm. Tôn Như Ngọc luyện ra Thần Dương Chi Tâm, trừ phi Thẩm Ngọc Nhu cũng luyện ra Huyền Hàn Chi Tâm nếu không nhất định bị nuốt chửng.
"Thẩm Ngọc Nhu, tôi thật sự phải cảm ơn cô. Chỉ cần nuốt chửng toàn bộ Huyền Hàn khí của cô, tôi có thể luyện ra nửa viên Vô Cực Chi Tâm. Đáng tiếc cô quá vô dụng tu vi thấp như vậy, ngay cả Huyền Hàn khí cũng không thể luyện chế được. Nếu như cô luyện ra Huyền Hàn Chi Tâm, vậy khi tôi nuốt chửng cô là có thể hoàn toàn luyện thành Vô Cực Chi Tâm trở thành người đầu tiên từ xưa đến giờ." Tôn Như Ngọc nhìn Thẩm Ngọc Nhu lắc đầu, trong giọng nói có chút thất vọng.
"Nửa viên Vô Cực Chi Tâm? Thì ra Tôn Như Ngọc có ý định này, người này tính toán thật sâu xa."
"Vô Cực Chi Tâm là trái tim nguồn gốc của Vô Cực chi thể, mà Vô Cực chi thể là một trong những loại thể chất siêu phàm. Tuy rằng chỉ có một nửa khối cũng e rằng đã vượt qua tất cả những thể chất nhất đẳng. Tôn Như Ngọc cũng trở thành nhân vật quan trọng với thể chất đứng đầu."
"Tình hình chung đã được xác định, Tôn Như Ngọc đạt được Nguyên Đan đã là chuyện định trước. Trái tim của Thần Dương, một nửa trái tim của Vô Cực, không ngờ tới trên đời thật sự có thiên tài vô song như vậy."
Tống Thiên Lăng và Độc Cô Phong Đăng nghe người xung quanh cảm thán sắc mặt chợt thay đổi. Nếu như Tôn Như Ngọc thực sự luyện ra trái tim Vô Cực giành được Nguyên Đan, đây không phải là vô địch, mọi kế hoạch của bọn họ đều sẽ thất bại.
"Tại sao có thể như vậy? Tâm cơ và thực lực của Tôn Như Ngọc này tại sao kinh khủng vậy." Trong lòng Tống Thiên Lăng dâng lên cảm giác vô lực.