Đăng vào: 12 tháng trước
Ngồi đối diện Mộ Vân Khung là một nam tử trẻ tuổi có khuôn mặt rạng rỡ, anh ta cũng nghe được hạ nhân bẩm báo chuyện này với Mộ Vân Khung, cười giễu một tiếng, nói: “Quả thật hơi khiến người ta bật cười.
Nhưng cũng chứng tỏ Mộ Thanh tiên tử có mị lực.”
Mộ Vân Khung nói: “Bác sĩ Giang, người này làm trò cười nghe là được rồi.”
Nam tử trẻ tuổi này không phải là ai khác, mà chính là đệ tử ghi danh của Tề Tinh, Giang Ngư Bạch.
Giang Ngư Bạch từ chối cho ý kiến, trầm ngâm một lát, nói: “Quả thật lần này không phải đến vì Mộ Thanh tiên tử.”
Lời này khiến sắc mặt Mộ Vân Khung cứng đờ, có chút không dám tin, ông ta nở ra một nụ cười, nói: “Nếu bác sĩ Giang cảm thấy Mộ Thanh chúng tôi thân phận hèn mọn không thể trở thành bạn đời của cậu, vậy cũng không sao, để con bé đi theo bên cạnh cậu làm thị nữ bưng trà rót nước cũng được.”
Những người trẻ tuổi đến nhà họ Mộ chinh hôn lần này thì Mộ Vân Khung xem trọng Giang Ngư Bạch nhất.
Ông ta cho rằng chỉ cần Mộ Thanh gả cho Giang Ngư Bạch thì xem như nhà họ Mộ và Tề Tinh ngồi cùng một thuyền, thậm chí có thể có quan hệ tốt với Cổ Linh Vương, xem như thật sự trở thành nhân vật thượng lưu của thế giới Cổ Linh.
Còn về Mộ Thanh gả cho Giang Ngư Bạch hay trở thành thị nữ bưng trà rót nước cho Giang Ngư Bạch, Mộ Vân Khung hoàn toàn không thèm để ý, ông ta chỉ muốn nhìn thấy kết quả.
Giang Ngư Bạch khẽ nhíu mày, không ngờ Mộ Vân Khung là trưởng bối của Mộ Thanh lại nói ra những lời này.
Anh ta trầm ngâm một hồi, nói: “Chuyện này hẵng nói sau, nếu như tôi hoàn thành mục đích chuyến đi này của mình, để Mộ Thanh trở thành thị nữ của tôi cũng không phải là không thể.”
Mộ Vân Khung nghe vậy, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng tha thiết hỏi: “Bác sĩ Giang, có thể hỏi lần này cậu đến vì cái gì không?”
Xem ra, Mộ Thanh bị nhận làm thị nữ, Giang Ngư Bạch còn cảm thấy là trèo cao.
Giang Ngư Bạch hạ giọng nói: “Tôi đến vì Đường Tuấn!”
“Đường Tuấn?”
Nghe được cái tên này, sắc mặt Mộ Vân Khung khó coi, nói: “Là thằng nhóc Trái Đất kia sao?”
Năm đó vực Thương Lãng bị hủy trong trận chiến đó, tạo thành tổn thất nghiêm trọng đối với nhà họ Mộ.
Nhà họ Mộ không có thiện cảm gì với Trái Đất, đương nhiên sẽ mang theo ý địch, đời trước của nhà họ Mộ cũng như thế.
Giang Ngư Bạch gật đầu, nói: “Đúng vậy.
Khoảng thời gian trước anh ta rất nổi tiếng, ngay cả thầy của tôi cũng vô cùng tôn sùng anh ta, nói thầy thuốc trong thế hệ trẻ không ai có thể sánh với anh ta.”
Trên mặt anh ta bỗng nhiên toát ra biểu cảm không cam lòng, ánh mắt tàn nhẫn vài phần, nói: “Tôi không tin điều này.
Không đấu thì sao biết tôi không bằng anh ta.
Nghe nói quan hệ của Mộ Thanh và anh ta không tồi, lần này đại hội chinh hôn tôi tin anh ta nhất định sẽ tới, đến lúc đó tôi nhất định phải khiến danh dự của anh ta bị mất sạch.”
Mộ Vân Khung gật đầu, thầm nghĩ: “Giang Ngư Bạch xuất thân danh môn, y thuật xem như phóng mắt khắp thế hệ trẻ tuổi của Trung Ương Ngân Hà cũng được xem là tiêu chuẩn hạng nhất.
Nếu thằng nhóc Trái Đất đó thực sự đến, chắc chắn sẽ chịu thiệt thòi không nhỏ.”