Đăng vào: 12 tháng trước
Chương 940
Cửa nhà mở ra, Hoắc Đình Phong ngồi xuống ghế sô pha, Thân Nhã đi đun nước. Quả thật đúng như câu nói đó của cô, không có trà cũng không có cà phê, ngay cả nước ấm cũng không có nên vẫn phải đun sôi.
Trong lúc đun nước, cô cũng không ngồi yên, lấy mấy loại hoa quả như táo, chuối và cả nho xếp chung vào một đĩa hoa quả rồi đặt trước mặt anh: “Anh Hoắc dùng đi.”
“Cảm ơn…” Anh lịch sự nói cảm ơn, nhưng lại không đưa tay động vào hoa quả.
Thân Nhã biết, đàn ông không giống với phụ nữ. Phụ nữ thích trái cây, còn đàn ông lại thích rượu và cả thuốc lá.
Thân Nhã lấy một quả táo cắn một miếng, rất giòn. Đúng lúc này, tiếng ấm đun nước vang lên, cô đặt quả táo xuống, sau đó đi tới rót một cốc nước ấm.
Cô đặt cốc nước xuống trước mặt anh, cảm thấy hơi lúng túng, còn hơi ngượng ngập, rõ ràng có hơi lo lắng.
Hoắc Đình Phong không quan tâm, đầu ngón tay khẽ chạm vào cốc nước ấm, có hơi nóng.
Khi hai người ở cùng một phòng, Thân Nhã luôn cảm thấy không khí hơi loãng, không thế nào đủ dùng, còn có bầu không khí hơi căng thẳng nữa.
“Dự án đó…” Cô ngập ngừng, không biết mở miệng thế nào cho phù hợp với chính xác. Quả nhiên một lúc lâu mà cô vẫn không tìm được từ nào thích hợp.
“Tại sao lại cho em hả?” Anh nói tiếp câu nói của cô.
Thân Nhã không nói gì, cũng không gật đầu. Cô chỉ cảm thấy mình không nên hỏi như vậy, cách đặt câu hỏi hoàn toàn sai lầm.
Rất rõ ràng anh từng nói rất có hảo cảm với cô, hơn nữa lúc trong nhà vệ sinh cũng từng nói những lời sẽ cho mình dự án đó. Cô hỏi lại chẳng khác nào vẽ vời thêm chuyện, khiến cho vấn đề trở nên phức tạp.
Cô thật sự không nên hỏi, sau khi suy nghĩ một hồi, Thân Nhã lắc đầu sửa lại cho phù hợp: “Không phải! Tôi cảm thấy năng lực làm việc của mình không tốt, không thể tiếp nhận dự án lớn như vậy được. Về mặt thực lực, tôi vẫn còn rất thiếu sót…”
“Tôi giao dự án này cho em vì ba lý do…” Hoắc Đình Phong lên tiếng, khẽ nhấp một ngụm nước. Nước vẫn còn hơi nóng, anh nhíu mày lại… Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Có ba lý do, đuôi mày của Thân Nhã đang hướng lên lập tức cau lại, thành thật mà nói, quả thực cô rất tò mò.
“Đầu tiên, tôi có thể thấy rõ sự nghiêm túc và kiên trì của em. Tôi đánh giá cao thái độ nghiêm túc của em đối với công việc. Với tính cách như vậy, tôi tin em sẽ cố gắng hết sức khi thực hiện dự án, sẽ không hề sao nhãng…”
Trái tim cô loạn nhịp, hai má hơi nóng lên. Cô hơi ngượng ngùng gạt mấy sợi tóc ra sau tai: “Dự án xây dựng chỉ có một tấm lòng chân thành cũng không đủ, quan trọng nhất vẫn là thực lực.”
“Đây cũng là lý do thứ hai tôi muốn nói, trong dự án này, nguồn lực tài chính và nhân lực mà công ty em bỏ ra đã quá rõ ràng. Như em đã nói, một nhân viên mới như em không có thực lực, không có nền tảng, đương nhiên công ty mà em đang làm việc không thể toàn quyền giao dự án này cho em được. Với sự giúp đỡ của họ, em chỉ giành được dự án này, tới lúc đó sẽ có rất nhiều nhà thiết kế và nhân viên có năng lực tham gia vào dự án này, em sẽ học hỏi được rất nhiều điều từ trong đó. Tất nhiên em cũng sẽ có được sự rèn luyện, nhận được sự giúp đỡ rất lớn. Kinh nghiệm của em vẫn còn thiếu sót, nên tôi không nỡ đẩy em tới nơi đầu sóng ngọn gió, trách nhiệm nặng nề đè lên người…” Con ngươi sâu thẳm của Hoắc Đình Phong nhìn cô chăm chú, chậm rãi nói.
Thân Nhã nghe những lời này rất nghiêm túc và tập trung. Mãi đến câu cuối cùng, khuôn mặt không nhịn được mà đỏ bừng.
“Về phần lý do thứ ba xuất phát từ lý do cá nhân…” Hoắc Đình Phong dịu dàng nói: “Tôi muốn có liên quan gì đó với em…”
Tôi muốn có liên quan gì đó với em…
“Khụ…”