Đăng vào: 12 tháng trước
CHƯƠNG 410
Trên đường đi, cô lấy điện thoại di động ra muốn gọi điện cho cô giáo nhưng phát hiện điện thoại đã bị tắt nguồn từ lúc nào không hay.
Chẳng còn cách nào khác, cô lại cất điện thoại vào, giục tài xế lái xe nhanh hơn.
Ngoài cổng trường, các bậc phụ huynh đến đây đón con tan học đều đã về, dù sao cũng đã quá giờ đón trẻ hai tiếng rồi.
Tiến vào trường học, Diệp Giai Nhi đi thẳng về phía lớp học của Huyên Huyên, trước khi cô đến lớp, cô đã gặp giáo viên của Huyên Huyên trên đường.
Thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi, cô mở miệng nói: “Cô Trương, phiền cô quá, hôm nay có công chuyện nên tôi tới trễ. Phiền cô phải ở lại với Huyên Huyên lâu như vậy.”
Cô giáo Trương cau mày rồi cười nói: “Không sao cả, còn có cô Diệp nữa mà, vừa rồi có người đón Huyên Huyên sau khi tan học rồi.”
Được đón đi rồi?
Theo phản xạ, Diệp Giai Nhi trong lòng đã biết là ai làm, không một tia hoảng loạn nào, cô nhìn cô giáo của Huyên Huyên: “Cô Trương, anh ta có nói gì sao?”
Ngoài anh ra, cô không nghĩ ra người thứ hai!
Khi nhắc đến anh, cô Trương liền nghĩ ngay đến người đàn ông đẹp trai vô song, anh ta có vẻ tao nhã, uy nghiêm, thân hình tuấn tú, mỗi một cử chỉ cũng mang theo sự tao nhã khó tả.
Cô ta thực sự không ngờ rằng chồng của cô giáo Diệp lại là một người đàn ông như vậy, nhưng nói đi cũng phải nói lại, cô giáo Diệp tốt như vậy, vẻ ngoài cũng đẹp, cũng khá xứng đôi đó chứ.
“Anh ta nói, anh ta là chồng của cô Diệp, qua đón Huyên Huyên tan học.” Cô giáo Trương nói: “Còn nữa, anh Thẩm cho tôi xem giấy đăng ký kết hôn của anh ta với cô giáo Diệp. Sau khi xác nhận, tôi mới đưa Huyên Huyên cho anh Thẩm.”
Không ngờ, anh ta còn lấy giấy đăng ký kết hôn ra để lừa cô Trương nữa, ngọn lửa tức giận và sự giễu cợt đan xen trong lòng của Diệp Giai Nhi.
Sau đó, lại nghĩ đến Huyên Huyên, lông mày cô không khỏi nhíu lại, từ lần tiếp xúc giữa hai người ngày hôm đó, Huyên Huyên rất phản kháng anh, nhưng tại sao cô bé lại đồng ý đi cùng anh chứ?
“Huyên Huyên thì sao? Là anh ta cưỡng ép bế đi, hay là Huyên Huyên đồng ý đi cùng anh ta?”
“Là như vầy, tôi ở đây cùng Huyên Huyên đợi cô Diệp, đợi gần một tiếng cũng không thấy cô Diệp tới, thế là tôi liền gọi điện cho cô Diệp, nhưng cứ luôn tắt máy, cho nên, tôi cũng không biết cô Diệp rốt cuộc là có chuyện gì, đúng lúc đó, anh Thẩm tới, nói rõ mục đích đến, còn cho tôi xem giấy đăng ký kết hôn nữa, tôi tưởng cô Diệp có chuyện gấp nên kêu anh Thẩm tới đón.”
Cô giáo Trương giải thích một cách chậm rãi và cẩn thận: “Huyên Huyên không có mở miệng nói gì, chỉ là kéo nhẹ tay tôi hỏi một câu, hỏi giấy đăng ký kết hôn có phải là thật không, tôi gật đầu, sau đó chính Huyên Huyên tự đi theo anh Thẩm.”
Nghe vậy, Diệp Giai Nhi mím đôi môi có hơi khô, nói cảm ơn: “Cảm ơn cô giáo Trương. Khi nào có thời gian, tôi sẽ mời cô giáo Trương đi ăn cơm.”
Trách nhiệm về sự việc này hoàn toàn là ở cô, nếu như điện thoại cô có pin, nhận được điện thoại của cô Trương, thì, chuyện như vậy sao có thể xảy ra được.
Mà, Huyên Huyên, nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người, nghe thấy tờ giấy đăng ký kết hôn, trong trái tim nhỏ bé hẳn là thầm đoán, vậy, Thẩm Hoài Dương có khi nào là ba của bé?
Không khó nghĩ, có suy nghĩ như vậy rồi, cho nên, Huyên Huyên mới nguyện ý đi cùng anh.
Chỉ là, khi ly hôn giấy đăng ký kết hôn không phải đã bị gạch bỏ rồi sao? Tại sao anh ta vẫn có giấy đăng ký kết hôn?