Đăng vào: 12 tháng trước
CHƯƠNG 1271
“Anh nghĩ, cần phải đến nhà vệ sinh một chuyến, xử lý một chút…” Ý của anh đương nhiên là chỉ tình trạng đột ngột xảy ra của thân dưới.
Nghe vậy, tay của Thân Nhã lập tức buông ra, đoan trang, ngồi ổn định, mặt đỏ bừng.
Cảm thấy buồn cười, anh chống người dậy, kéo khóa lên, đi nắm tay của cô nhưng bị cô tránh ra, bộ đang căn bản không muốn quan tâm anh.
Tiểu Trương đợi ở sân bay nhiều giờ, nhìn thấy chiếc Bentley màu đen, Thân Nhã trực tiếp ngồi lên trước, bỏ lại anh một mình ngồi ở hàng ghế sau.
Tiểu Trương lái xe rất không thoải mái.
“Vẫn đang dỗi sao?” Hoắc Đình Phong ngồi ở hàng ghế sau rộng rãi, nhưng lại thấy cô đơn, ánh mắt dừng ở ghế trước.
“Không, chỉ là đang giận, phát hỏa.” Cô không quay đầu lại.
“Làm sao mới có thể em hết nóng?”
“Nói lời tình tứ, dỗ em…” Cô có chút tính trẻ con, cảm xúc của thai phụ quả thật thay đổi đa dạng.
Tiểu Trương chen lời: “Anh Hoắc, tôi nghe nói cảm xúc của phụ nữ mang thai không ổn định, một giây trước còn vui, một giây sau thì nổi cáu, tôi đọc được trong một quyển sách.”
“Nói cho anh biết, em muốn kêu anh dỗ em như nào?” Anh vuốt mày, mỉm cười nói.
Nghĩ một chút, cô khá nghiêm túc nói: “Anh hợp tác với Tiểu Trương, nhảy một điệu rumba hoặc cha cha cha cho em, em rất thích xem.”
“…” Trên xe chỉ có sự yên lặng.
Tiểu Trương ngay cả hô hấp cũng không có, anh ta cảm thấy lúc này không ra tiếng chính là cách giải quyết hoàn mỹ nhất.
Còn cùng nhảy một điệu cha cha cha với anh Hoắc…
Sau đó trong xe luôn yên lặng, mãi cho tới dưới tòa chung cư.
Sau khi giúp xách vali lên chung cư, tốc độ của Tiểu Trương nhanh giống như tên rời cung, trong nháy mắt biến mất không thấy bóng dáng đâu.
Thân Nhã không khách sáo mà hừ lạnh một tiếng.
Cơ thể cao lớn của Hoắc Đình Phong lại gần cô: “Thật sự muốn xem sao?”
Cô chớp mắt, gật đầu: “Thật sự khá muốn xem.”
“Anh nhảy một mình, như thế nào?”
Suy nghĩ một chút, Thân Nhã rót ly nước ấm, nói kiểu miễn cưỡng: “Cũng được.”
Hoắc Đình Phong từ nhỏ đã không biết nhảy, lúc này phải nhảy cũng hiếm khi nước tới chân mới nhảy, anh cởi áo khoác đen ra, chỉ mặc sơ mi trắng và quần tây đi vào phòng sách, đợi khi quay lại thì mang theo chiếc laptop.
Thoải mái ngồi trên sô pha, cô mang theo ánh mắt tò mò nhìn động tác của anh.
Bất luận là rumba hay cha cha cha, đối với Hoắc Đình Phong mà nói, độ khó không phải nhỏ bình thường, từ bé, anh chỉ tiếp xúc với kinh doanh.
Video trên máy tính bật lên, âm thanh xập xình phát ra, Hoắc Đình Phong nhướn mày, tập trung nhìn màn hình.