Đăng vào: 12 tháng trước
Chương 2060
“Anh cho rằng một chút cổ phần, một chút đồ nho nhỏ là có thể khiến tôi mềm lòng hay sao? Tôi nói cho anh biết, không đời nào! Sau này mỗi tuần chỉ thứ sáu, thứ bảy anh được tới, những thời gian còn lại tôi sẽ không cho anh được đặt chân vào đây đâu!”
Ngay sau đó, cánh cửa phòng khách sạn đóng sầm lại không chút nể nang gì trước mặt anh.
Trần Diễm An biết những lời đó của Diệp Giai Nhi không sai, sáu mươi phần trăm cổ phần của Quý Thị đã thuộc về cô, còn anh thì trở thành kẻ nghèo rớt mồng tơi, sau đó mỗi ngày anh đều tới đây, ngoài hoa, anh còn mang những món mà cô thích nhất tới, dù mưa hay gió, anh cũng đã kiên trì được gần hai mươi ngày.
Nói thật thì không phải cô đã có ấn tượng tốt, cũng không phải dần mềm lòng trước anh, mà là hận thù trong lòng dường như đang dần tiêu tan.
Mềm lòng và hận thù tan biến là hai khái niệm khác nhau, mềm lòng là tha thứ, còn tan biến là sẽ có đối xử với anh như những người khác, quên đi sự lạnh nhạt lúc ban đầu của anh.
Cô không thể quên được sự lạnh lùng và những lời nói tàn nhẫn mà anh dành cho cô khi đó, cũng như tình cảm tốt đẹp mà anh dành cho người phụ nữ khác!
Để ngăn chặn những nỗi hận thù đó tiếp tục lan rộng, cô phải cắt bỏ tình trạng này ngay từ bây giờ!
Trước khi rời đi, cô chưa từng nghĩ tới việc sẽ quay lại với nhau, sau khi về cũng chưa từng nghĩ tới, kết hôn lần nữa cũng là điều cô không nghĩ đến.
Bây giờ cô chỉ muốn sống với Huyền Diệp, những điều còn lại, cô đều không quan tâm!
Mũi Quý Hướng Không suýt thì bị đập vào, may mà anh rút chân lại kịp thời, anh không hiểu, chẳng phải mấy ngày trước vẫn còn bình thường ư, hôm nay cô làm sao thế?
Anh không để tâm lời Trần Diễm An nói, vẫn muốn đi vào, bấm chuông cửa liên tục cuối cùng chọc giận Trần Diễm An, cô gọi bảo vệ và cảnh sát tới.
Kết quả là Quý Hướng Không bị bắt đi với danh nghĩa quấy rối, cuối cùng căn phòng cũng được yên tĩnh…
Trần Diễm An dỗ Huyền Diệp ngủ, cuối cùng cũng được yên tĩnh, hàng lông mày của cô cũng được giãn ra.
Cho nên sau này cứ vậy đi, cô và Huyền Diệp sống cùng với nhau là được, những thứ còn lại cô đều không cần!
Âu Dương Tư càng ngày càng khó chịu Quý Hướng Không, bây giờ thấy anh bị đưa đi, trong lòng anh ta cực kỳ sảng khoái.
Huyền Diệp mang tên anh ta và họ của Nguyên Bảo, điều này nói lên rằng anh ta và Nguyên Bảo mới là một đôi.
Công ty bên nước Z gọi điện đến, màn trình diễn thời trang mùa mới sắp bắt đầu, yêu cầu anh ta về nước chuẩn bị.
Buổi trình diễn này khác với những buổi khác, là buổi trình diễn thời trang lớn nhất và có uy tín nhất ở Paris, nổi tiếng khắp thế giới, hàng năm có vô số bậc thầy thời trang nghe tin mà đến.
“Không rảnh, không về.” Câu trả lời của Âu Dương Tư rất thản nhiên, ngắn gọn.
“Vậy sao được? Cậu là trụ cột của trình diễn hàng năm, không có cậu làm sao ổn được?” Tổng Giám đốc dịu giọng nói lời dễ nghe.
“Không đi, Nguyên Bảo nhà tôi và Huyền Diệp đều ở đây, hiện giờ đang có một người đàn ông không biết xấu hổ có ý đồ với họ, tôi không thể để tên mặt dày đó thừa cơ xông lên được.”
Nói đến Quý Hướng Không, ngọn lửa trong lòng anh ta giống như ngọn núi lửa sắp phun trào, nóng hầm hập.
Tổng Giám đốc vẫn thuyết phục: “Sự nghiệp quan trọng hơn hay người đẹp quan trọng hơn?”