Đăng vào: 12 tháng trước
CHƯƠNG 1264
Cấp cứu tiến hành rất lâu, một tiếng sau, cuối cùng bác sĩ lắc đầu, khẽ nói: “Bệnh nhân bị thương quá nghiêm trọng, phát hiện cũng quá muộn, dẫn tới cấp cứu không có hiệu quả.”
Tô Chính Kiêu gào lên, đẩy ngã bác sĩ ra đất, lao về phía Tô Hoài Giang.
Tin tức như này cũng khiến Hoắc Đình Phong vô cùng đau lòng, lông mày tuấn tú nhíu mày, sự đau đớn đến xé ruột tỏa ra trong tim.
Anh ta chưa từng nghĩ, hôm đó rời đi, hôm nay gặp lại, vậy mà là tình cảnh như này!
…
Thân Nhã nhận được điện thoại thì đã là buổi chiều, khi nghe thấy những lời đó của Hoắc Đình Phong, cô chỉ cảm thấy tay chân lạnh toát, cơ thể càng không ngừng run rẩy.
Tô Hoài Giang chết rồi!
Đáp án này khiến Thân Nhã nhất thời cảm thấy không thể chấp nhận, trong tiềm thức không muốn tin đó là sự thật.
Hoắc Đình Phong sau đó đã cúp máy, không nói gì nữa, Thân Nhã cũng không gọi nữa, tâm trạng của anh không tốt, tuy khi nói chuyện với cô rất dịu dàng, nhưng cô có thể nghe ra sự nặng nề trong đó, nếu nói cảm xúc của anh không bị ảnh hưởng, vậy thì là không thể.
Tô Chính Kiêu không có định để di thể của Tô Hoài Giang ở lại thành phố S, anh ta muốn mang về nước K, tổ chức tang lễ ở nước K.
Hoắc Đình Phong trở về chung cư, anh thu dọn đồ đạc, định quay về nước K.
Thân Nhã gật đầu, xoay người giúp anh sắp xếp đồ đạc, Hoắc Đình Phong nhìn bóng lưng của cô, hỏi: “Có muốn đi cùng không?”
“Có được không?” Thân Nhã khựng động tác trong tay.
“Nếu em muốn qua đó, đương nhiên có thể…”
Thân Nhã suy nghĩ rồi nói: “Em đoán cảm xúc của Tô Chính Kiêu sẽ rất kích động.”
Hiện nay xảy ra chuyện như này, cảm xúc của Tô Chính Kiêu sẽ càng nóng nảy hơn, nếu cô tới đó sợ sẽ càng kích thích anh ta.
“Chỉ tham gia tang lễ, tang lễ chỉ cần vừa kết thúc thì anh đưa em đi, muốn đi không?” Hoắc Đình Phong tôn trọng ý kiến của cô.
“Em đi cùng.” Cô nói, thật ra trong lòng vẫn có hơi lo cho anh.
Gật đầu, Hoắc Đình Phong đi sắp xếp đồ đạc, không cho cô động vào, một lát sau thì thu dọn xong.
Thân Nhã vẫn đang lo lắng không có thể thông hành, nhưng cả chặng đường không có cản trở gì, thuận lợi lên máy bay, không có ai tới làm khó.
Rất nhanh thì đã tới nước K, lần này không đến khách sạn, Hoắc Đình Phong trực tiếp đưa cô tới nhà họ Hoắc.
Người của nhà họ Hoắc không ít, đều sống ở đây, nhưng thần sắc đều có hơi tối sầm, tang lễ của Tô Hoài Giang, nhà họ Hoắc sao có thể không tham dự, nhưng Tô Chính Kiêu cấm người của nhà họ Hoắc ra vào!
Hoắc Đình Phong nhíu mày, đi ra phía ngoài, Thân Nhã đuổi theo, đi theo bên cạnh anh.
Nhà họ Tô không có diện tích lớn như nhà họ Hoắc, nhưng cũng giàu có hoành tráng, bên ngoài đã để kín vòng hoa, có rất nhiều người đi qua đi lại.
Khi hai người đi vào nhà họ Tô thì bị chặn, Tô Chính Kiêu đã dặn, chỉ cần là người của nhà họ Hoắc, cản lại toàn bộ, không được đi vào!
“Nếu thật sự muốn cản tôi, bảo Tô Chính Kiêu tự mình đến cản, nếu không hậu quả anh tuyệt đối không chịu nổi đâu!” Giọng nói của Hoắc Đình Phong vô cùng trầm thấp.