Đăng vào: 12 tháng trước
Chương 2067
Trong đầu Quý Hướng Không bất giác hiện ra dáng vẻ cô xách hộp giữ nhiệt đến công ty ngày đó.
Trước đây, chưa từng để ý đến suy nghĩ của cô, cũng không có hứng thú với mặt này. Khi đó hoàn toàn không để tâm cô sẽ dùng tâm trạng gì, thái độ như thế nào xuất hiện tại công ty Quý thị!
Cho đến tận bây giờ, ngay lúc này, anh mới suy nghĩ.
Ngày đó, khi cô đến công ty đưa cơm trưa, có phải cũng là dáng vẻ dịu dàng như thế này hay không?
Nghĩ vậy, trong lòng anh chợt hiện ra cảm giác rất khó nói, đều là cảm giác không nói thành lời.
Một lát sau, Trần Diễm An đi từ trong nhà hàng ra, trong tay xách phở cay đã đóng gói cẩn thận, và một ít rau ăn kèm.
Một ngày nay, Quý Hướng Không cũng chưa ăn gì, anh cho rằng Trần Diễm An có lẽ cũng sẽ mua cho mình một phần, nhưng có thể thấy rõ, anh đã nghĩ nhiều rồi.
Lần này, Trần Diễm An ngồi vào ghế lái phụ, rõ ràng cô chỉ mua có một phần, hoàn toàn không có phần của anh.
Nhìn chằm chằm món đồ ăn trong tay cô hồi lâu, Quý Hướng Không vẫn đợi cô lên tiếng nói một câu, cho dù chỉ là hỏi anh có ăn hay không, đói hay không, anh cũng cảm thấy rất mãn nguyện.
Nhưng suy nghĩ này của anh lại là một thứ xa xỉ khó nói, ngay đến cả liếc nhìn anh, Trần Diễm An cũng không thèm.
Anh thở dài một tiếng trong lòng, nuốt những đau khổ khó nói kia xuống, tròng mắt khẽ di chuyển, khởi động xe.
Tầm nhìn buổi tối không tốt lắm, cộng thêm cảm cúm nặng, tình trạng càng tồi tệ hơn rất nhiều.
Cảm giác choáng váng kịch liệt bất ngờ ập đến, Quý Hướng Không cũng không chịu nổi, cắn chặt quai hàm, vị máu tanh nhàn nhạt tỏa ra xung quanh.
Không cầm cự được nữa, anh cúi đầu, nặng nề thở hổn hển.
Nhưng lúc này, Trần Diễm An đang xem điện thoại, bên trên là bản vẽ thiết kế Spoll gửi đến.
Cổ họng bị chặn khó thở, giống như có thứ gì đó mắc kẹt ở đấy. Một ánh sáng chói mắt lạ thường đột nhiên chiếu qua, sau đó là tiếng còi xe gần như xuyên thủng màng nhĩ.
Quý Hướng Không cố gắng kìm nén cảm giác khó chịu, ngẩng đầu lên, sau đó con ngươi lập tức mở to ra.
Tầm nhìn trong đêm mưa rất thấp, hóa ra không biết một chiếc xe chở hàng đã đâm thẳng tới từ lúc nào, tốc độ của nó quá nhanh, giống như mất lái!
Quý Hướng Không nhanh chóng tập trung tinh thần, bởi vì mệt mỏi, ngực anh phập phồng liên tục, vô cùng chăm chú, muốn mau vượt qua nguy hiểm.
Anh biết rõ trong lòng, nếu không tập trung tinh thần nghĩ cách, chỉ sợ hai người sẽ bỏ mạng dưới bánh xe.
Giảm tốc độ, lùi về sau, tìm kiếm cơ hội có thể tránh được, nhưng chiếc xe chở hàng kia đã hoàn toàn phát điên, cứ lao mạnh về phía trước.
Lực phán đoán và khống chế của Quý Hướng Không đều khác thường ngày. Trượt dưới chân một cái, nhầm phanh xe thành chân ga. Từ đang lái nhanh đến phanh gấp, lực đánh trúng của xe quá lớn, lốp và mặt đất phát ra tiếng ma sát kịch liệt, cơ thể hai người vì xe phanh gấp mà theo quán tính cùng nhau đâm sầm về phía trước.
Đầu Quý Hướng Không đập vào vô lăng, còn Trần Diễm An thì đụng vào cửa sổ bên cạnh, đau đến nỗi cắn răng, mắt đau đến độ không cách nào mở ra được.