Đăng vào: 12 tháng trước
CHƯƠNG 1570
Đồ mà anh nói đến chính là kéo và móc khoá.
Đường Tiểu Nhiên vẫn giữ nguyên nụ cười lạnh nhạt.
Nhưng nụ cười ấy chẳng hề lan tới khoé mắt: “Thực ra đó chỉ là một câu hỏi đơn giản, nhưng anh luôn không tìm được đáp án thôi.
Khi tôi yêu anh sâu đậm, tôi đã ghen tị với những thứ đó đến tan nát cõi lòng. Bây giờ tôi đã không còn yêu anh rồi thì ghen tị làm gì?
Nhưng lúc trước, khi tôi ghen thì anh lại không muốn. Bây giờ tôi chỉ giúp anh toại nguyện thôi mà….”
Tô Chính Kiêu vẫn không tin, nét mặt càng lúc càng trở nên lạnh lùng nhưng một bức tượng điêu khắc.
“Vẫn không tin? Vậy thì tôi đổi cách giải thích…..”
Cô nhìn anh rồi chậm rãi nói từng câu từng chữ:
“Tôi sẽ không bao giờ yêu một người đàn ông định giết tôi vì một tấm ảnh nữa. Anh không xứng với tình yêu của tôi. Khoảnh khắc anh định giết tôi đã khiến cho tôi hoàn toàn tuyệt vọng rồi. Bây giờ anh hiểu chưa?”
Nói xong, Đường Tiểu Nhiên làm lơ anh.
Tô Chính Kiêu đứng nguyên tại chỗ, lồng ngực không ngừng phập phồng, ánh mặt lạnh như băng.
Lúc này, tâm trạng của anh đang cực kỳ tồi tệ.
Không còn yêu anh nữa, hoàn toàn thất vọng về anh……
Anh mím chặt.
Đột nhiên, lồng ngực bừng lên lửa giận.
Ngay sau đó, toàn thân anh đều như sôi sùng lên, nóng không thể tả.
Sau đó, anh đưa tay cởi nút áo vest rồi vứt lên giường.
Rồi anh lại rót một cốc nước ấm rồi uống từng ngụm to, yết hầu trượt lên trượt xuống. Anh muốn dập tắt ngọn lửa trong lòng.
Nếu anh không nhìn nhầm thì sau khi li hôn, cô càng ngày càng biết chọc giận người khác đấy.
Anh có tình cảm với cô không?
Tất nhiên là không rồi, tất cả những cảm xúc của Tô Chính Kiêu về Đường Tiểu Nhiên là hận thù và ghét bỏ.
Đường Tiểu Nhiên bắt đầu chuẩn bị bữa trưa.
Cô làm mì sốt.
Thực ra mì sốt là món ăn phương bắc, nhưng vì ngay từ nhỏ, sức khoẻ của Cảnh Hiên đã không tốt, cô nghe nói ăn mì sốt có thể giúp cơ thể trở nên cường tráng nên đã đặc biệt học nấu.
Khi mới học còn không quen lắm. Nhưng bây giờ, từ trộn bột đến cuộn mỳ, cô đều vô cùng thành thục.
Khi cô làm xong, Cảnh Hiên cũng vừa lúc tỉnh dậy.
Lần này cũng giống như lần trước, Đường Tiểu Nhiên chỉ dọn hai bát.
Cô vẫn một mực xem Tô Chính Kiêu là không khí.
Từ thưở nhỏ, Tô Chính Kiêu đã có một cuộc sống ấm êm không cần phải nể nang.
Người khác làm gì dám tỏ thái độ với anh ta, họ chỉ không ngừng tâng bốc và nịnh nọt.
Vậy nên anh ta chẳng rõ bị người khác tỏ thái độ là như thế nào. Như bây giờ nè, rõ ràng là anh ta không được chào đón.
Nhưng bản thân anh lại không ý thức được chuyện này.