Đăng vào: 12 tháng trước
Chương 2064
Quý Hướng Không không nói thêm nữa, giơ tay lên nhìn thời gian sau đó đi đến bên đường chặn một chiếc taxi lại, nói với tài xế đôi câu.
Anh quay lại bên cạnh xe, nói với Mộ Dĩnh Nhi: “Không còn sớm nữa rồi, lên xe về nhà đi.”
Ngực Mộ Dĩnh Nhi phập phồng lên xuống.
Bây giờ đến đưa cô ta về nhà, anh cũng không muốn ư?
Nhưng trong lòng cô ta vẫn luôn có cảm giác kính nể khó nói thành lời với anh, vì thế cô ta không nói gì nữa mà bước lên taxi.
Sau đó Quý Hướng Không cũng lên xe về nhà họ Quý.
Giang Uyển Đình vẫn chưa ngủ, thấy anh vào thì hào hứng nói với anh về Huyền Diệp, nhìn thấy bà ta, cậu bé còn cười khúc khích.
Quý Hướng Không mỉm cười, duỗi tay ôm bà ta rồi về phòng tắm, tắm xong anh gọi cho Thẩm Hoài Dương: “Giúp tôi một chuyện đi.”
Thẩm Hoài Dương tưởng anh sẽ nói đến chuyện của công ty, nhưng không, anh nói: “Hỏi nhân viên dưới quyền Trần Diễm An xem có vị trí nào trống không, sắp xếp cho tôi vào đó.”
Chắc là định tới làm chân chạy vặt đây, Thẩm Hoài Dương đưa tay day nhẹ trán rồi đồng ý.
Hiệu quả làm việc của Thẩm Hoài Dương đương nhiên rất nhanh, sáng hôm sau anh ấy gọi cho Quý Hướng Không nói rằng quả thực bên dưới đang thiếu một người, tất cả đều đã sắp xếp xong xuôi.
Đôi mắt hẹp dài của Quý Hướng Không nheo lại, cười thật tươi: “Tốt lắm, khi nào được nhận lương tôi sẽ mời cậu đi ăn.”
Thẩm Hoài Dương cũng mỉm cười rồi cúp máy.
Quý Hướng Không đến công ty nhưng rồi lông mày nhanh chóng nhíu lại, anh không ngờ công việc mình được sắp xếp lại là quét nhà.
Quý Hướng Không cảm thấy mình đã bị lừa!
Anh gọi cho Thẩm Hoài Dương hỏi xem có thể điều tới bên cạnh cô không, quét nhà cũng được nhưng vấn đề là cả ngày Trần Diễm An không đến công ty!
Sau khi suy nghĩ lại, lần này anh thay đổi vị trí công việc, làm trợ lý kiêm lái xe.
Chiều hôm đó phải chụp hình, vì vậy cuối cùng Trần Diễm An cũng ra khỏi khách sạn, Huyền Diệp thì được Âu Dương Tư và giúp việc chăm sóc.
Trần Diễm An ngồi vào trong xe, ngẩng đầu lên nhìn thấy Quý Hướng Không, cô nhíu mày, sắc mặt lập tức trở nên khó coi: “Sao lại là anh?”
“Bắt đầu từ bây giờ, tôi chính là cánh tay phải kiêm lái xe của cô Trần.”
Nụ cười xán lạn hiện rõ trên môi Quý Hướng Không, giống như ánh mặt trời chói mắt.
“Ai tuyển anh?” Trần Diễm An lạnh lùng, lên tiếng.
“Đương nhiên là có người tuyển rồi. Bây giờ, em muốn đi đâu?” Quý Hướng Không đặt tay lên bảng chỉ dẫn đường, chuẩn bị nhập địa chỉ.
Trần Diễm An lạnh lùng: “Xuống xe!”
Quý Hướng Không không nói gì, vẫn giữ hành động ban nãy, hơi nghiêng người.
“Xuống xe!”
Cô vẫn lạnh lùng, nói.
Nhưng Quý Hướng Không cố chấp, không chịu đi.