Đăng vào: 12 tháng trước
CHƯƠNG 1462
“Đợi sau khi chân của Cảnh Hiên khỏi, lập tức ném nó ra khỏi chung cư cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy đồ chướng mắt ở trong chung cư của tôi.” Ánh mắt của Tô Chính Kiêu rất sắc bén.
Đồ chướng mắt, có phải cũng bao gồm cả cô không?
Đường Tiểu Nhiên thầm nghĩ.
Cuối cùng cô cái gì cũng không nói, chỉ khẽ đáp: “Em biết rồi.”
Miệng của cô mấp máy, muốn hỏi anh, ngày mai có phải cùng nhau đến nhà họ Hoắc.
Nhưng chạm vào ánh mắt lạnh nhạt của anh, cuối cùng vẫn nuốt trở lại.
Xoay người, cô về phòng.
Một lát sau, Tô Chính Kiêu cũng đi theo vào, trực tiếp leo lên giường.
Đường Tiểu Nhiên đứng tại chỗ, có chút không dám tin và hoảng hốt: “Anh không đi sao?”
“Nơi này là bất động sản dưới tên tôi, tôi ở trong nhà của mình, không được sao?”
“Không có…”
Cô lắc đầu: “Anh ngủ đi, em ra phòng khách.”
Tô Chính Kiêu nhìn cô, cười lạnh nói: “Lạt mềm buộc chặt? Cô là loại hạ tiện gì, trong lòng mình còn không biết sao?”
Đường Tiểu Nhiên đứng đó, trái tim như bị dao cứa.
“Lên đây!”
“Ngủ một giường, em sợ anh không quen, ngày mai còn phải—”
Lời còn chưa dứt, cả người đã bị Tô Chính Kiêu ném lên giường.
Cơ thể của Đường Tiểu Nhiên co rúm lại, trong lòng tràn ngập sự kháng cự và sợ hãi.
Số lần anh chạm vào cô rất nhiều lần.
Nhưng lần nào cũng mang theo tức giận, oán hận và nhục nhã.
Cô coi anh là chồng.
Nhưng cô ở trong mắt anh, e rằng ngay cả gái… bán hoa cũng không bằng.
Vào lúc này, tiếng chuông điện thoại truyền đến.
Đường Tiểu Nhiên vội vàng kéo chăn đắp cho hai người, kéo lại váy ngủ.
Ánh mắt của Tô Chính Kiêu nhìn thẳng vào cô, khóe miệng nở nụ cười lạnh: “Gái đi3m còn muốn lập đền thờ trong trắng sao? Lúc đó khi thiết kế tôi, cô ở trên giường đặc biệt phóng… đãng, nhanh như vậy đã quên rồi sao?”
Cơ thể của Đường Tiểu Nhiên run rẩy.
Tiếng chuông điện thoại lại vang lên.
Cô điều chỉnh tâm trạng, thu liễm cảm xúc: “Điện của Cảnh Hiên, thằng bé chắc có việc, em qua đó xem một chút.”
Vừa dứt lời, nhanh chóng rời khỏi phòng.
Quả nhiên, Cảnh Hiên muốn vào nhà vệ sinh.