Chương 79-3

Ảnh Hậu Làm Quân Tẩu

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 79.3: Phía sau màn
Editor: Mẹ Bầu

Đương nhiên là một chương trình thì không thể nào chỉ mời có ba người. Bởi vì khi chơi trò chơi sẽ không thể tạo thành một đôi được. Cho nên ngoại trừ nhóm nhạc Long Đồ ra, bọn họ còn mời đến đây nhóm nhạc nữ Lam Cáp, nhóm nhạc mới nổi tiếng nữ thần tượng cùng đến tham dự.

Quả thực, khi nhóm nhạc Lam Cáp đột nhiên xuất hiện, người ở dưới sân khấu liền lập tức giống như đánh máu gà vậy, kích động mãi không thôi. Giờ phút này nhóm nhạc Lam Cáp liền đại biểu cho một loại tư tưởng tân kỳ. Các cô ăn mặc thời thượng, nói chuyện thú vị, @MeBau*diendan@leequyddonn@  ngoại hình ưa nhìn, chẳng phải trở thành thần tượng nữ thần hay sao?

Đều là nữ thần, tự trong lòng người xem cũng đã có một cái thước đo. Ứng Uyển Dung và nhóm nhạc Lam Cáp là hai tuyến khác nhau hoàn toàn. Nhóm nhạc nữ Lam Cáp trẻ trung, hoạt bát xinh đẹp đáng yêu, mà Ứng Uyển Dung lúc này thì thật sự là nữ thần ở xa cuối chân trời rồi. Bất kể là là cô trang điểm đậm hay trang điểm nhẹ nhàng, đều lộ vẻ xinh đẹp xuất trần.

Hôm nay có thể được nhìn thấy minh tinh ở trên sân khấu, mà bình thường không thể nhìn thấy được như vậy, di@en*dyan(lee^qu.donnn),  đa số khán giả đều kích động đến mức nói không nên lời, chỉ có thể vỗ tay đến nỗi lòng bàn tay đỏ rực lên.

“Xem ra tất cả mọi người đều rất thích những vị khách quý mà hôm nay chúng ta đã mời đến. Xin một tràng vỗ tay hoan nghênh, nhóm nhạc Long Đồ, nhóm nhạc Lam Cáp, còn có một vị khách quý đặc biệt của chúng ta – – Ứng Uyển Dung.” Chị Mẫn Mẫn cầm microphone vỗ nhẹ nhẹ, sợ nói không rõ, vẻ mặt tràn ngập vẻ tươi cười, nhìn xuống dưới sân khấu.

“Hôm nay vừa vặn có sáu người, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com chúng ta liền chia làm hai tổ cùng nhau thi đấu một trận. Vì để cho hai bên đều được công bằng, hai đồng chí nam giới của chúng ta sẽ được tách ra sang hai đội để chơi trò chơi.”

Chị Mẫn Mẫn phân chia Đồ Hướng Dương sang bên nhóm nhạc nữ Lam Cáp bên kia. Bản thân mình và Ứng Uyển Dung cùng với Bàng Vân Phi là một tổ. Bàng Vân Phi kích động giống như sắp nhảy dựng lên. Còn Đồ Hướng Dương chỉ cười cười, không nói gì thêm, nhưng nơi đáy mắt anh  ta có sự buồn bực thật sâu, nhưng mà đã bị Ứng Uyển Dung tóm được.

Trong lòng Ứng Uyển Dung liền cười thầm một tiếng. Dienddanlequuydon, Quả thực vẫn là tuổi trẻ khí thịnh, làm tiết mục cái cần nhất là xem hiệu quả, đây chỉ là phối hợp làm trò chơi mà thôi, cũng không có gì lớn.

Nói chung tài năng của các khách mời đều được thể hiện, cả 5 người đều có thể vừa hát vừa nhảy múa. Sau đó trò chơi bắt đầu, cấp độ đầu tiên cũng rất đơn giản: Nghe một đoạn nhạc được phát ra, đeo microphone nghe lời ca, không thể nói ra tên của bài hát. Có thể khoa tay múa chân để cho người kế tiếp đoán tên bài hát, rồi sau đó người thứ hai lại khoa tay múa chân để cho người kế tiếp hát ra lời của bài hát.

Nhóm nhạc Lam Cáp chính là đội thực hiện trò chơi trước. Đồ Hướng Dương chính là người phải biểu diễn. Anh đeo tai nghe nghe nhạc rock chờ người phía trước nói cho cô biết ca khúc gì.

Diệp Cách Cách luôn luôn giữ hình tượng là thục nữ ở trước mặt người xem. Bây giờ lại bảo cô khoa tay múa chân thế này, còn không bằng giết cô nhanh hơn một chút. Diệp Cách Cách một mức chớp mắt nhẹ nhàng, làm động tác ngồi xuống. Ở trong thời gian quy định, các cô gái trong đội chơi cũng không đoán ra nổi một tên của một ca khúc nào.

Vương Nhạn Lan mặc dù ở bên trong cực lực biểu hiện, dẫn tới mọi người nở nụ cười. Nhưng còn không bằng Đồ Hướng Dương vẫn ngồi bất động như vậy mà cũng vẫn có cảm giác tồn tại.

Ba người cùng nhau nhận sự trừng phạt là một trận gió to. Trừ bỏ tóc được quấn theo kiểu, bị gió thổi trúng liền trở nên rối loạn lung tung. Còn những người khác, ngược lại thì vẫn còn tốt.

Rút kinh nghiệm bài học của các cô gái ở đội trước, nhóm người của Ứng Uyển Dung liền thông minh hơn. Bàng Vân Phi ngồi ở đó chờ để ca hát. Chị Mẫn Mẫn nghe nhạc của ca khúc liền khoa tay múa chân, Ứng Uyển Dung bình thường chỉ trong vài giây là có thể phản ứng kịp, đó là cái gì. Đối mặt với Bàng Vân Phi khi biểu thị động tác các loại hình tượng, cần phải để cho anh có thể vừa xem, liền hiểu ngay đoán ra tên của ca khúc, để hát ra chuẩn xác.

Khán giả lúc này mới phát hiện ra, hóa ra nữ thần cũng không phải là quá xa xôi, không thể chạm vào được như vậy. Ứng Uyển Dung cũng có thể chơi trò chơi giải trí, thật đáng yêu. Mọi người phát hiện ra, Ứng Uyển Dung thật sự là đặc biệt giỏi ứng phó, yên tĩnh giống như một trinh nữ, di chuyển như một con thỏ. Bất luận thế nào cũng không làm người khác thấy bất ngờ.

Đối lập, đội bên này của Ứng Uyển Dung luôn mang đến tiếng nói tiếng cười. Nhóm nhạc Lam Cáp bên này liền có vẻ có chút yên tính vắng vẻ. Đồ Hướng Dương ngược lại còn tốt, bởi vì anh vốn dĩ chỉ là người được phân sang nhóm này để góp cho đủ số người. Diệp Cách Cách thì thật sự là không thể nào nuốt nổi được khẩu khí này rồi.

Mấy ngày nay Diệp Cách Cách tiêu sái trong thành công, được vô số fan mê ca nhạc theo đuổi tung hô, làm cho cô ta cảm thấy Ứng Uyển Dung kia, người này trừ bỏ được nhận một giải thưởng ra thì còn có cái gì hơn? Ứng Uyển Dung có các fan nhiệt tình đi kia theo đuổi hay không? Ứng Uyển Dung kia có một bộ phim thì có thể kiếm bao nhiêu tiền? Còn không bằng các cô đi quay vài cái quảng cáo là có đống tiền ngay.

Loại ghen tị này mang vào trong trò chơi thì khó chịu khôn kể, liền khó tránh khỏi gập ghềnh ảnh hưởng tới tiến độ quay chụp. Đợi đến lúc sau, khi cầm cây gậy bơm hơi để vui đùa, Diệp Cách Cách vẫn đuổi theo Ứng Uyển Dung để đánh.

Chị Mẫn Mẫn làm chương trình đã nhiều năm như vậy, cũng chưa thể nào nhìn ra được người nọ là có dự định thu hình chương trình tốt, hay là cố ý muốn giở trò xấu?

“Được rồi được rồi! Tôi thấy chúng ta đùa cũng đã khá đủ rồi đấy! Người hâm mộ của các bạn chắc hẳn cũng muốn được nghe bạn hát rồi. Tôi tự hỏi, liệu chúng tôi có vinh dự mời các bạn hát một bài hát hay không”?

Chị Mẫn Mẫn lập tức chuyển hướng trò chơi, chủ động để cho bọn họ biểu diễn tài nghệ. Chị Mẫn Mẫn bước xuống dưới sân khấu để trao đổi thống nhất cùng với đạo diễn. Người mới bây giờ cũng thật là, ngay cả thể diện tình cảm của mình cùng đều không chấp nhận giữ gìn một chút, cũng không sợ ánh mắt sắc bén của người xem nhìn ra.

Nhóm nhạc Long Đồ cùng Nhóm nhạc Lam Cáp lần lượt hát xong. Ứng Uyển Dung cũng không quá mức xông xáo đi ra. Cô tay cầm chiếc microđi đến phía trước chuẩn bị hát một đoạn.

Ca khúc hợp xướng vưới Dịch Bắc mọi người đã sớm nghe nhiều nên thuộc. Cho nên Ứng Uyển Dung trực tiếp thay đổi chuyển sang hát một ca khúc khác, một ca khúc của một ngôi sao ca nhạc đang thành công. Âm nhạc vang lên, tiếng vỗ tay ngừng lại. Ứng Uyển Dung hơi khép nhẹ mi mắt, nhẹ nhàng cất giọng hát.

“Một mình đứng ở vũ đài nơi này, nghe được tiếng vỗ tay vang lên, trong lòng em có vô hạn niềm cảm khái…”

Giọng hát trong trẻo và sạch sẽ dần trở nên trầm thấp, xen lẫn nỗi buồn và sự chờ mong gần như tan ra, hòa vào tận trong xương.

Không có người nào khác hiểu rỗ ràng hơn cô khi đang đứng ở trên sân khấu này. Ngàn cánh buồm lướt qua mới được nghênh đón ánh bình minh tỏa rạng. Tuy rằng lời này không thể hát cho Cao Lãng nghe thấy, nhưng mà Ứng Uyển Dung nghĩ rằng, Cao Lãng nhất định có thể nghe thấy tiếng hát của cô.

“Tiếng vỗ tay vang lên, lòng em lại càng hiểu rõ, tình yêu của anh và em cùng tồn tại…”

Một đường đi trước, cho dù chỉ là một lát, lòng của chúng ta thời khắc cũng đều liền ở cùng một chỗ.