Đăng vào: 12 tháng trước
Chương 68.2: Ký hợp đồng.
Editor: Mẹ Bầu
Chị Ngô rõ ràng không muốn để cho Dịch Bắc đổi ý, “Có thể có thể! Cái này xác định rồi, tốt lắm, Uyển Dung, em mặc y phục này rất đẹp, cứ như vậy đi! Sáng sớm ngày mai em đi lại đây một chút, chúng ta cùng nhau ngồi xe đi ra bên ngoài để quay.”
Ứng Uyển Dung còn đang mơ mơ màng màng thì đã bị đẩy vào trong buồng thay đồ, để thay đổi quần áo. Vừa đi ra ngoài, cô đã nhìn thấy Vưu Lương Tài ở trong này rồi. Chị Ngô cùng với Dịch Bắc cũng không biết đã đi nơi nào.
“Cô vẫn còn chưa đặt phòng nghỉ trong khách sạn phải không? Để tôi đưa cô đi thôi! Dịch Bắc và chị Ngô có việc đi trước rồi, @MeBau*diendan@leequyddonn@ bảo tôi nói rõ với cô rằng, ngày mai sẽ gặp lại.” Vưu Lương Tài giật nhẹ tay áo nói.
Ứng Uyển Dung gật gật đầu nói: “Chuyện này cũng không vội, không phải anh Tài đã nói nghĩ muốn ký hợp đồng với tôi hay sao! Không bằng anh đưa tôi đi đến phòng làm việc của anh để nhìn xem hợp đồng như thế nào, được không?”
Cái tâm ý này của Vưu Lương Tài giống như là đang ngồi xe cáp treo vậy! Anh đã nghĩ rằng việc này thất bại rồi, không nghĩ tới lại có thể phong hồi lộ chuyển (*), lại có hi vọng! Kích động quá mức chính là dừng lại nửa ngày, cương biểu cảm đứng ở chỗ cũ xem Ứng Uyển Dung.
(*) Phong hồi lộ chuyển: Dịch nghĩa: Gió chuyển hướng thôi. Trong đoạn văn trên, ý muốn nói sự việc ký hợp đồng với Ứng Uyển Dung đã chuyển biến theo hướng tốt.
Ứng Uyển Dung nhíu mày, dღđ☆L☆qღđ không quá lý giải với phản ứng này của Vưu Lương Tài, chẳng lẽ là anh ta đã đổi ý rồi hả ? Không thể nào chứ!
Rốt cục Vưu Lương Tài đã có hành động, trong nháy mắt biểu cảm trở nên uốn éo, cuối cùng dừng lại ở sự hưng phấn, hận không thể lôi kéo Ứng Uyển Dung trực tiếp vọt tới văn phòng của mình ngay lập tức để ký tên.
Đi thang máy đến văn phòng ở lầu ba, Vưu Lương Tài liền sôi trào lên một hồi, đến cuối cùng anh cũng đã tìm ra được một phần một bản hợp đồng với diễn viên mới, đưa tới trước mặt Ứng Uyển Dung. Hai tay anh ta giao nhau chắp lại đặt ở trên mặt bàn, hai chân nghênh ngang gác lên nhau, một bộ nhìn xem Ứng Uyển Dung đang thẩm định lại bản hợp đồng.
Ứng Uyển Dung không kỳ vọng dinendian.lơqid]on, bỗng chốc mình sẽ còn có một bản hợp đồng được hậu đãi như vậy. Dù sao cô cũng mới chỉ có một bộ phim thành công. Còn các bộ phim tiếp theo như thế nào vần còn chưa nói được! Vưu Lương Tài quả thật rất có tâm rồi. Bản hợp đồng này có rất nhiều điều khoản phóng khoáng không ít, việc phân chia cũng không tồi.
“Anh Tài, anh có sự tin tưởng đối với tôi cứ như vậy, không sợ bị lỗ vốn hay sao?” Ngón tay của Ứng Uyển Dung nhẹ nhàng lật giờ các trang giấy, trên đó viết, một năm ít nhất sẽ có hai bộ phim.
Vưu Lương Tài cười đầy vẻ tự tin,dieendaanleequuydonn, trong đôi mắt lóe ánh sáng cơ trí: “Tôi chính là muốn đánh cược thắng đấy?” Ảnh hậu tương lai liền nở rộ rực rỡ ở trong tay anh, anh đối với công ty Giải trí Thời đại cũng sẽ càng có nhiều quyền nói chuyện.
“Hợp tác vui vẻ.” Ứng Uyển Dung mím môi cười, trong đôi mắt hạnh tràn đầy ý cười, cô ký tên vào bảo hợp đồng đang cầm trên tay đem rồi sau đó đứng lên, đưa bàn tay phải ra.
Vưu Lương Tài đứng dậy nắm giữ lấy tay cô. Anh có dự cảm, sự xuất hiện của cô tuyệt đối sẽ làm cho thế giới loài người phải kinh ngạc và thán phục. Con đường trải ra ở dưới chân cô sẽ vừa bằng phẳng vừa rộng rãi, vừa lộng lẫy loá mắt. . .
Đừng nhìn Vưu Lương Tài ký hợp đồng với Ứng Uyển Dung là ký vội vàng. Nhưng mà trợ lý cho cô thì lại đã kịp thời đưa tới. Giữa trưa Ứng Uyển Dung vừa mới ăn xong cơm trưa ở khách sạn, thì buổi chiều đã nhìn thấy người trợ lý của cô mà Vưu Lương Tài đã cử cho cô đến rồi.
Tống Tiểu Nha bộ dạng nho nhã yếu đuối, đeo một chiếc kính mắt to, nhưng mà khí lực thì thật lớn, còn có một thân võ nghệ. Mặc dù không có giá trị vũ lực cao như Cao Lãng, nhưng mà để đối phó với những loại đồ d3 xồm, chó má, thì cũng đủ dư dả rồi.
Bởi vì thời gian tương đối thoải mái, thời điểm Tống Tiểu Nha đến cũng cho cô mang đến một bản kịch bản giản dị, với ba trang giấy mỏng manh. Ứng Uyển Dung hiểu rõ, đại khái đây chính là nội dung mà sau hai ngày nữa cô sẽ phải diễn để quay phim rồi.
Rất rõ ràng ca khúc chủ đề lần này của Dịch Bắc chính là một bản tình ca theo phong cách cổ trang, khác hẳn với nhiều giai điệu phổ biến hiện nay.
Bài hát kể về câu chuyện Ngày xưa có một đất nước nhỏ bị chiến tranh tàn phá, họ tin vào thần linh và xây dựng đền thờ để phục vụ họ, hàng năm họ đều sẽ khẩn cầu để năm sau được mưa thuận gió hoà.
Chuyện xưa mở đầu chính là vị Nữ Tế từ nhỏ lớn lên ở thần miếu. Sau khi lão tế tự đã qua đời, liền bước lên trên thần đàn mở đàn tế thiên. Vị Nữ Tế tuổi trẻ một thân bạch y tuyệt diễm, gặp một vị Đế Vương tuổi trẻ khí thịnh, cách đám người đối diện, từ cái nhìn kia chính là bắt đầu trầm luân.
Người đã làm Tế Tự chung thân chỉ có thể hầu hạ Thần Minh, tuyệt đối không có khả năng được phép lập gia đình. Mà hôn nhân của Đế Vương, cho tới bây giờ đều là vật hi sinh chính trị, Tình yêu tuyệt vọng đã kết thúc vào ngày hôn lễ của hoàng đế, và chiến tranh bùng cháy đến đất nước của họ. Tế Tự tiến ra tiền tuyến cầu nguyện thắng lợi, nhưng đã bị một mũi tên bắn xuyên trái tim, ngã xuống ở tiền tuyến.
Ứng Uyển Dung lật giở hai trang giấy mỏng manh này, mới phát hiện ra Dịch Bắc cũng tham dự diễn xuất. Đó chính là vị hoàng hậu, ngay chính trong ngày đại hôn hôm ấy đã thông báo tin tức Tế Tự chết, sau đó liền bị Đế Vương ném vào ở hoàng cung.
Ứng Uyển Dung: . . .
Cho nên, cái bộ phim MV này chẳng lẽ không phải là càng cần thêm một vai nam chủ nữa hay sao? Cô còn tưởng rằng chỉ có cô là đủ rồi.
Ngày hôm sau Ứng Uyển Dung trực tiếp ngồi lên xe do Tống Tiểu Nha lái xe đi đến địa phương quay phim. Nơi này, cô cũng không xa lạ gì, đó là ở tại thành phố điện ảnh ở kinh đô.
Tống Tiểu Nha vừa mới ngừng xe xong, cùng Ứng Uyển Dung đi đến địa điểm đã dự định để quay phim. Hai người đã nhìn thấy Dịch Bắc chờ ở này rồi. Đứng bên cạnh Dịch Bắc còn có một người đàn ông, mà Ứng Uyển Dung phi thường quen thuộc – – Ngô Minh.
Dịch Bắc chung quy là người đầu tiên phát hiện ra Ứng Uyển Dung đã đến, hai mắt tỏa sáng. Dịch Bắc vẫy vẫy tay về phía Ứng Uyển Dung nói: “Uyển Dung, đây chính là vai nam chủ của chúng ta. Ngày trước không phải là đã hợp tác với em trong bộ phim cổ trang rồi đó sao! Hiện tại lại cùng nhau hợp tác như vậy, có phải là em cảm thấy rất quen thuộc hay không? Chị cũng đã phải là bỏ ra một công sức cực lớn, thì mới thuyết phục được cậu ta đến đây đấy.”
Ngô Minh liếc nhìn Dịch Bắc một cái, hai tay c ắm vào trong túi không chút để ý nói: “Đúng vậy, từ ngàn dặm xa xôi kêu gọi tôi đi lại đây, lại còn không cho tôi phí vất vả. Lần biểu diễn vì tình bạn này, chị nên nhớ đến phần tình nghĩa của tôi đấy!”
Ngô Minh hẹp hòi khiến cho Dịch Bắc đều cảm thấy ghê răng. Chị trợn trừng mắt nghĩ không muốn phản ứng lại anh Ngô Minh nữa.
Hiện tại ngành đ ĩa nhạc cũng không được khởi sắc. Sản xuất một MV so với ra băng đ ĩa nhạc một mình, thì phí tổn cao hơn không ít. Muốn để cho những người mê ca nhạc vui vẻ bỏ tiền ra để mua, nếu không có một chút mánh lới, vậy khẳng định là không được.
Ngày hôm qua Ứng Uyển Dung đã trực tiếp ký hợp đồng với Công ty Giải trí Thời đại rồi, hiện tại cùng bọn họ coi như cũng là đồng môn rồi, Hiện giờ ở chung với nhau như vậy, đương nhiên cảm thấy càng thêm gần gũi hơn một chút. Với Dịch Bắc thì mọi chuyện nêu ra lại càng là dễ dàng hơn một chút, coi cô như là một tiểu sư muội rồi.
Ngay cả Ngô Minh, người luôn cười giống như là một hồ ly thỉnh thoảng nhắc đến điều gì đó, điều này cũng làm cho Ứng Uyển Dung càng cảm thấy gặp gỡ nhau ở bên trong Công ty Giải trí Thời đại, vẫn là cực hài hòa.
Ứng Uyển Dung lúc trước đã từng cùng Ngô Minh diễn cái cái cảnh xem như yêu nhau giết nhau, hiện tại lại còn là anh yêu tôi, tôi yêu anh, nhưng mà là yêu trong lòng khó mở miệng. Dù sao đều là một loạt những diễn xuất bằng ánh mắt. Điều này cũng không thể làm khó được diễn xuất đối với cả người là hai gã diễn viên chính.
Người thực sự tương đối mắc kẹt chính là, chỉ có Dịch Bắc luôn xen kẽ với nhau ở trong đó, giống như một người đứng ngoài nhìn vào câu chuyện của họ, mà kỹ thuật diễn xuất của Dịch Bắc. . . Thật sự là thành vấn đề.