Chương 52-2

Ảnh Hậu Làm Quân Tẩu

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 52.2: Tuyên truyền
Editor: Mẹ Bầu

Liễu Chi Lan là người dẫn chương trình của khung giờ vàng mười giờ và có phòng phát sóng trực tiếp độc quyền của riêng mình. Nhìn thấy bọn họ vừa đến đây, Liễu Chi Lan liền đứng dậy đi lại đón chào. Sau khi bắt tay mấy người bọn họ, chị hỏi lại vẻ nghi ngờ: “Tôi nghĩ là mọi người đến đây chỉ có ba người thôi, không nghĩ tới lại có tới bốn người đến như vậy?”

Tài liệu về Ngô Minh, Ứng Uyển Dung và Vạn Dạng Dạng ra sao, Liễu Chi Lan đều có trong tay. Thế nhưng người đàn ông nhìn có vẻ lạnh lùng đi ở bên cạnh kia là ai vậy? Là nam diễn viên mới nổi được đề cử sao?

Ứng Uyển Dung sờ sờ chóp mũi, @MeBau*diendan@leequyddonn@ không quá ngượng ngùng trả lời đây là người nhà của cô. Vẫn là Ngô Minh nói giải thích sự nghi hoặc kia: ” Vị tiên sinh kia chính là chồng của Uyển Dung. Vì lo lắng cô ấy ban đêm phải trở về nhà một mình, cho nên liền cùng nhau đi đến đây.”

Liễu Chi Lan bừng tỉnh ngộ ra. Nhìn Ứng Uyển Dung tuổi còn trẻ như vậy, không nghĩ tới vậy mà đã kết hôn rồi. . .

“Việc này phỏng chừng ngày mai Đài Truyền Hình truyền ra là mọi người cũng sẽ đều biết hết thôi! Chị Liễu à, ngài đừng để ý.” Không cần nhìn lại Liễu Chi Lan, Ứng Uyển Dung cũng biết được, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn nhất định là Liễu Chi Lan đang nghĩ giúp cô giữ gìn bí mật, bất quá cô thật sự thấy không cần thiết.

Nhìn thấy đa số các minh tinh đều bí mật kết hôn, ngược lại Ứng Uyển Dung cảm thấy cho rằng việc xác định vị trí người hâm mộ sớm là một chuyện rất tốt. Có lẽ ngay từ đầu thì sẽ có ít đi một nhóm bạn trai là người hâm mộ gì đó, người hâm mộ là chồng. Ngược lại Ứng Uyển Dung chỉ những gì mình để lại chính là càng làm cho người hâm mộ chú ý đến tác phẩm của cô hơn.

Tuy rằng Liễu Chi Lan không hiểu những tồn tại ở trong đó, nhưng mà cô thật sự rất hiểu biết tình hình, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn không có tìm tòi nghiên cứu đến cùng chuyện này nữa. Liễu Chi Lan đưa mấy trang giấy in cho nhóm người Ngô Minh, một người một phần.

“Thời gian buổi tối chỉ có hạn, đêm nay chúng ta chỉ đặc biệt làm album  về bộ phim Nữ Đế. Sẽ truyền phát tin về mấy cảnh đầu, vài cảnh cuối. Nếu có thể, mấy người các bạn có thể lại cùng hòa thanh hợp xướng với nhau một chút thì sẽ tốt hơn. Các ý tưởng của tôi đều đã bày ra ở trên mặt tờ giấy này rồi. Mọi người  thử nhìn xem. Nếu có ý kiến gì hiện tại có thể đề xuất.”

Ứng Uyển Dung cúi đầu nhìn lại, ngược lại không có vấn đề gì, đến cuối cùng chỉ gật gật đầu một chút, hỏi lại: die»n。dٿan。l«e。qu»y。d«on “Cái việc thế vai (*) này là có ý gì? Nó có nghĩa là em đọc lại lời kịch của anh Ngô hay sao?”

(*) Thế vai: là việc tạm thời đóng vai mà mình không thạo.

Liễu Chi Lan thổi phù một tiếng bật cười, “Không không không phải như vậy. Em đã hiểu lầm ý tứ của tôi rồi! Cái này chính là việc trò chuyện về ca khúc ở trong bộ phim không mấy quen thuộc với khán giả, chương trình dài người nghe sẽ cảm thấy không thú vị. Đây chính là lúc chúng ta cần bổ sung một số yếu tố thú vị! ”

“Việc thế vai này không phải là nam nữ thế vai, mà là chúng ta thế vai nhân vật bên trong bộ phim Tây Du kí. Nói thú vị một chút, khán giả sẽ cảm thấy rất hứng thú.” Liễu Chi Lan nhiệt tình nói.

Về ý tưởng này đài phát thanh cũng sớm đã có suy tính đến. Tính toán tụ tập vài người chủ trì trong đài phát thanh cùng nhau hợp tác thành một tiết mục mới. Kết hợp với những câu nói cửa miệng yêu thích của giới trẻ hiện nay và thêm vào những câu chuyện thời sự…

Đương nhiên mấy người Ứng Uyển Dung thì sẽ không cần thiết phải phiền phức như vậy. Họ đơn thuần chính là khách mời giải trí đến làm chương trình là được rồi. Như vậy có thể làm cho khán giả rất hiếu kỳ đối với bọn họ, thúc đẩy khán giả đi vào rạp chiếu phim. Đây chính là việc tuyên truyền của bọn họ đã thành công.

Cao Lãng cũng bị tạm thời phân phối một câu lời kịch. Ứng Uyển Dung nhìn bộ dạng của anh trở tay không kịp, cười đến cong cả mắt lên. Cao Lãng bất đắc dĩ liếc nhìn Ứng Uyển Dung một cái, cũng chỉ có thể nhận nhiệm vụ bất thình lình này.

Quy trình thực hiện của chương trình cũng không phức tạp, tiết tấu đều nắm trong tay của Liễu Chi Lan. Nếu quả thật có cái gì cần tạm thời lồ ng ghép thêm việc truyền bá tin tức, cũng sẽ có đạo diễn đang ở bên ngoài sẽ trực tiếp nêu lên cho bọn họ.

Liễu Chi Lan ngồi ở chính giữa, Ngô Minh và Cao Lãng ngồi ở bên tay phải của cô. Còn Ứng Uyển Dung và Vạn Dạng Dạng ngồi ở bên tay trái của Liễu Chi Lan. Trước mặt mỗi người đều bày đặt một cái microphone, mang theo một cái tai nghe màu đen rất nặng, bắt đầu đi vào trong thế giới âm thanh.

“Chào mừng các bạn đến với buổi thu âm trực tiếp của chương trình Thanh âm của âm nhạc! Tôi là người bạn cũ của các bạn, Liễu Chi Lan. Hôm nay chúng tôi trực tiếp mời đến đây một nhóm người phi thường người đặc biệt, đã được giới thiệu trong chương trình của ngày hôm qua. Nghe đến đây chắc chắn đã có bạn nghe đài đoán được rồi! Vâng, đây chính là một số nhân vật trong đoàn làm phim Nữ Đế, bộ phim sắp được công chiếu, được chương trình của chúng tôi mời đến nơi này! Xin chào mừng vị nam chính uy nghiêm cực kỳ khôi ngô tuấn tú của chúng ta – – nam diễn viên Ngô Minh, tiếp theo là vị Nữ Đế dung mạo xinh đẹp và đầy khí phách – – nữ diễn viên Ứng Uyển Dung, cùng với công chúa đại Chu nhu thuận đáng yêu – – nữ diễn viên Vạn Dạng Dạng! Còn có một người khách quý nữa cùng đến với buổi thu âm ngày hôm nay. Ngay bây giờ, chúng ta hãy cùng chào đón các nhân vật của chúng ta. . .”

Liên tiếp giới thiệu xong, một mình đối mặt với tiếng nói, không có khán giả, Liễu Chi Lan tự mình thoải mái vui vẻ không ngừng nói ra các loại lời nói giải trí đối với không khí… Mấy người Ứng Uyển Dung cũng phối hợp trả lời các câu hỏi. Bởi vì không quen thuộc với cách diễn tả bản thân mình theo phương thức này, cho nên mọi người đều có vẻ có chút câu nệ rồi.

Thời khắc Liễu Chi Lan cắt thu âm trực tiếp để truyền phát âm nhạc, liền nhỏ giọng nói: “Đừng lo lắng quá, các bạn đã làm rất tốt rồi đó, khán giả thật sự rất yêu mến các bạn. Mọi người không thấy đạo diễn luôn luôn nói có điện thoại gọi tới hay sao? Một lát nữa các bạn lại hát ca khúc để khuấy động bầu không khí lên một chút, là được rồi.”

Chờ đến khi âm nhạc kết thúc, Liễu Chi Lan vẻ mặt tươi cười lại nói tiếp: “Nghe nói Ngô Minh tiên sinh, vị Ảnh đế của chúng ta, đây là lần đầu tiên đi đến đài phát thanh để thu âm trực tiếp, cũng là lần đầu tiên sắp sửa trả lời trực tiếp ở chương trình âm nhạc này của đài phát thanh. Bọn họ sẽ va chạm b ắn ra tia lửa thế nào đây nhỉ? Câu nói đầu tiên xin dành tặng cho mọi người.”

Giọng nói của Ngô Minh trầm thấp dễ nghe, giọng nói của Ứng Uyển Dung trong veo mát lạnh, giọng nói của Vạn Dạng Dạng tuy rằng tươi ngọt, nhưng mà mỗi lần khi phụ họa cùng với Ứng Uyển Dung thì lại rõ ràng phi thường. Làm cho người ta cảm giác được, đây là hai giọng hát, hơn nữa lại cảm thấy cực kỳ phù hợp và mới lạ.

Toàn bộ buổi lên sàn biểu diễn trong phòng thu âm hôm nay, đều đã bị Ngô Minh áp đảo. Giọng nói của Ứng Uyển Dung mang theo Vạn Dạng Dạng, ngao du ở cuối chân trời. Tựa như trong ca khúc mà họ đang hát kia, bạn đang đứng ở trong vạn người cầu, cảm thụ này sáng rọi vạn trượng.

Trong mắt của Vạn Dạng Dạng, Ứng Uyển Dung được hình dung bằng từ gần như chính là không gì là không làm được! Cho dù có nhiều vầng hào quang hơn nữa cũng không thể nào ngăn trở được tài hoa của Ứng Uyển Dung.

Một ca khúc kết thúc, Liễu Chi Lan thật sự có chút kinh ngạc, nói cảm thán: “Wow, không nghĩ tới trong đoàn làm phim này thật sự là có nhân tài ẩn dật; nhân tài tiềm tàng. Đúng là ngọa hổ tàng long (*) rồng núp hổ nằm; rồng cuốn hổ phục, đã có kỹ thuật diễn lại còn có giọng hát như vậy. Bước tiếp theo không phải là sẽ muốn gia nhập vào nghiệp ca hát để ra album đấy chứ?”

(*) Ngọa hổ tàng long: Rồng núp hổ nằm; rồng cuốn hổ phục

Ngô Minh liên tục xua xua tay, nói vẻ khiêm tốn: “Không đâu, so với ca hát, tôi thích đi đóng phim hơn.”

Ứng Uyển Dung cũng cười ngỏ lời, “So với các vị tiền bối, em vẫn còn phải học hỏi thêm rất nhiều! Mọi người nghe em hát cảm thấy cao hứng là tốt rồi.”