Chương 68-1

Ảnh Hậu Làm Quân Tẩu

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 68.1: Ký hợp đồng.
Editor: Mẹ Bầu

Chị Ngô tên thật Ngô Tuệ Như, người thì đã ở độ tuổi trung niên, nhưng tâm tính thì vẫn là tuổi trẻ. Chị là người giỏi nhất trong lĩnh vực khám phá hương vị tinh tế của MV và phim vi mô.

So sánh với tất cả những đạo diễn sáng tác nghệ thuật, chị Ngô là một người có phong cách ăn mặc đặc biệt thời trang trang nhã, cực kỳ có hương vị của phụ nữ. Toàn bộ mái tóc với những gợn song thật to được chị buộc ở sau ót. Lúc này chị Ngô đang cầm trong tay máy ảnh SLR và nói chuyện với các nhân viên xung quanh, đôi môi nghiêm túc và chặt chẽ. Tính cách nghiêm khắc. phản máy quay phim cùng bên người nhân viên công tác đang nói chuyện, @MeBau*diendan@leequyddonn@  nghiêm túc buộc chặt khóe môi thuyết minh cô trên tính cách nghiêm cẩn.

“Chị Ngô.” Dịch Bắc trực tiếp kêu lên, đẩy Ứng Uyển Dung đến trước mặt  chị Ngô nói giới thiệu.

“Đây là nữ chính trong MV của em, Ứng Uyển Dung.” Rồi quay sang nói với Ứng Uyển Dung: “Đây là chị Ngô, đạo diễn MV (*), trong giới có tiếng là tính tình dễ chịu.”

(*) MV là từ viết tắt của Music Video: Có nghĩa là clip ca nhạc. MV một dạng phim ngắn hợp nhất bài hát, bao gồm âm thanh và hình ảnh, và được một đơn vị sản xuất.

Chị Ngô trợn trừng mắt, đưa chiếc máy ảnh cho người bên cạnh, quay đầu lại nói với Dịch Bắc: “Có tâng bốc thì cũng bớt bớt lời đi, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn nếu như cô thật tình nguyện ý, thì sớm đã nên đáp ứng với tôi chuyện quay phim MV rồi.”

Dịch Bắc có chút xấu hổ trừng mắt liếc nhìn chị Ngô một cái, quay sang Ứng Uyển Dung nói giải thích: “Đừng nghĩ nhiều, là vì chị cảm thấy hình tượng của chị không hợp với vai phụ họa cho ca khúc, cho nên mới đi tìm em đến đây để vào vai nữ chính. Chị Ngô cũng đồng ý rồi.”

Nói cho đúng là, chị Ngô nói ra những lời này không phải là ghét bỏ em không làm được việc đâu, đừng nghĩ nhiều.

Ứng Uyển Dung cong môi lên cười gật gật đầu, không nói một lời nào, bộ dáng giống như là một bức tranh động lòng người vậy. dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Chị Ngô nhìn một cái, lại nhìn một cái, ở trong lòng chỉnh sửa lại ấn tượng đối với Ứng Uyển Dung – – việc này tốt xấu đều bày ra ở bộ dạng gương mặt không sai.

“Hôm nay cũng đã đến đây rồi, em liền đi thử y phục đi, nếu có vấn đề gì thì hôm nay sửa lại cho phù hợp, ngày mai sẽ khai mạc.” Chị Ngô chỉ chỉ vào một loạt giá áo ở cách đó không xa, một bên của giá áo treo không ít quần áo.

Sớm đã có trợ lý lựa chọn xong xuôi quần áo mà chị Ngô tuyển chọn đưa cho Ứng Uyển Dung. Ứng Uyển Dung vừa nhìn thấy quần áo cũng biết đây là trang phục cổ trang. Tuyền một màu trắng, áo trắng, dinendian.lơqid]on, , váy trắng, chỉ ở những chỗ rất nhỏ được thêu lên những ký hiệu màu vàng hoa văn huyền ảo, vừa có vẻ bay bổng như tiên vừa thần bí khó lường.

Ngay cả việc Dịch Bắc sẽ hát ca khúc gì, Ứng Uyển Dung cũng đều không hề hay biết. MV cần phải quay cái gì cũng chưa hề có sự chuẩn bị tâm lý. Cô cảm giác, cảm thấy đây đúng là một trò đùa đặc biệt. Bất quá đối với yêu cầu của chị Ngô, Ứng Uyển Dung cũng không có nhiều lời. Chị Ngô là đạo diễn, mà lời nói của đạo diễn luôn có trọng lượng.

Ứng Uyển Dung đi vào buồng thay đồ thay quần áo. Người ở bên ngoài rốt cục ngồi xuống ở trên ghế so pha nhỏ cùng nhau hàn huyên vài câu.

“Đây là người mà cô cực lực đề cử vai nữ chính? Bộ dạng có thể tiến hành.” Chị Ngô nói nhẹ nhàng như mây bay gió thổi.

Lời này khiến cho Vưu Lương Tài cảm thấy không đồng ý. Anh đang cong khóe miệng lên chuẩn bị lên tiếng liền nghe thấy tiếng thở dài của Dịch Bắc, nói vẻ đầy bất mãn: “Chị Ngô, chị không thấy gần đây có một bộ phim điện ảnh rất hấp dẫn hay sao? Uyển Dung không chỉ có bộ dạng tuyệt vời, mà kỹ thuật diễn xuất của cô ấy cũng đặc biệt tốt. Em đặc biệt thích xem cô ấy diễn xuất vai Minh Châu công chúa. Cho nên lần này rốt cục có thể lấy việc công làm việc tư, để mời cô đi đến đây, chị đừng có mà dọa người mới đến đấy nhé.”

Khóe miệng của Vưu Lương Tài co giật, nhưng mà anh biết một ít tật xấu của Dịch Bắc. Đừng nhìn Dịch Bắc ở trong giới ca hát giống như mặt trời ban trưa, nhưng có một vấn đề đặc biệt được nhiều người biết đến, đó là kỹ năng diễn xuất bằng không…

Diễn xuất mà tuyệt vời như hát, hát mà tuyệt vời như diễn xuất, xuyên giới ca sĩ, diễn viên có nhiều người, đếm không xuể. Không có đạo lý nào Dịch Bắc thành công như vậy mà ở Công ty Giải trí Thời đại này lại không biết đầu tư cho Dịch Bắc đóng phim. Lần đầu tư duy nhất kia, MV để cho Dịch Bắc làm nữ chính trong phim, phòng bán vé liền đừng nói nữa, đến nay cũng chưa thu hồi lại được phí tổn.

Kỹ thuật diễn xuất chỉ có thể là miễn cưỡng cho một lời khen. Lúc đó sau khi quay xong MV đạo diễn về sau vẻn vẹn bị gầy đến mười cân, trực tiếp nói rõ đối với quản lý Công ty Giải trí Thời đại rằng, anh đã làm hết sức rồi.

Kỹ thuật diễn hỏng bét như vậy, mặc dù không có đả kích đến lòng tự tin của Dịch Bắc, mà ngược lại, lại khiến cho Dịch Bắc đặc biệt thích những diễn viên có kỹ thuật diễn xuất. Đây cũng không phải là một bí mật gì lớn, ít nhất là có Vưu Lương Tài biết.

Chị Ngô cong khóe miệng lên một cái, trong tay đang cầm một điếu thuốc lá dành cho phụ nữ, gạt tàn thuốc vào trong chiếc gạt tàn thủy tinh trong suốt, cười nói: “Ôi, nếu đây là diễn viên mà em thích, chị nhất định phải cho em một chút thể diện. Bất quá em thật sự không suy nghĩ tới việc, tiến tới sẽ đóng vai phụ một phen, cùng với mọi người quay cái MV sao?”

Dịch Bắc có chút động tâm, mặc dù mọi người đều đã nói với cô đến một trăm tám mươi lần rằng, kỹ thuật diễn xuất của Dịch Bắc là không được. Thế nhưng mà Dịch Bắc lại vẫn rất là thích quay phim MV. Điều này giống như là trải qua cuộc sống của một người khác vậy, hoàn toàn không giống với ca hát.

Khi mọi người còn đang nói chuyện, cánh cửa phòng thay quần áo đã được đẩy ra. Ứng Uyển Dung đã thay xong quần áo trực tiếp đi đến trước mặt chị Ngô, Mái tóc đen như thác nước được búi cao lên, dùng một chiếc trâm màu xanh ngọc cài thả lỏng xuống một chút, còn có một chút lọn tóc buông xuống ở đầu vai, gò má. Làn váy uốn lượn buông rơi ở phía sau người.

Không khí chung quanh trong nháy mắt đều như bị đình trệ lại. Thời gian giống như là bị làm ma pháp, khiến cho động tác của mọi người đều ngừng lại.

Chỉ liếc mắt một cái đã khiến cho hai mắt của chị Ngô bắt đầu tỏa sáng. Chị nhìn Ứng Uyển Dung từ trên xuống dưới thật tỉ mỉ, trên mặt càng lộ ra vẻ hài lòng vài phần.

Trong lòng Vưu Lương Tài cảm khái, đó cũng không phải là do ánh mắt của mình không tốt, không nhận được ra Ứng Uyển Dung. Thay đổi một thân trang phục khác, Ứng Uyển Dung cũng như một vị tiên nữ hạ bước xuống thế gian vậy, xinh đẹp xuất chúng diễm lệ tuyệt vời, làm rung động lòng người. Trên mặt cô chỉ trang điểm nhàn nhạt, khiến cho làn da của cô càng hiển lộ ra vẻ trắng bóng, đầy đặn, trong suốt, giống như viên ngọc đẹp không tì vết. Sóng mắt long lanh chuyển động, khiến người ta không nói rõ được là lười nhác hay là thoải mái.

Dịch Bắc là người kích động nhất trong ba người ở đó, bỗng nhiên đứng bật dậy, hai mắt nóng cực kỳ, gò má hồng nhuận, kích động hướng về phía chị Ngô nói: “Chị Ngô, em đồng ý, em nghĩ muốn hợp tác với Ứng Uyển Dung một lần.”

Ứng Uyển Dung không hiểu, không phải là hiện tại hai người đang hợp tác với nhau hay sao? Vưu Lương Tài bụm mặt, vạn phần không dám nhìn hướng về phía đôi mắt trong trẻo thuần khiết của Ứng Uyển Dung. Lúc này chính là Ứng Uyển Dung vẫn là còn chưa có từng được lĩnh hội ‘Kỹ thuật diễn’ của Dịch Bắc, chờ đến sau này chỉ biết có bao nhiêu kẻ bịp bợm rồi.