Đăng vào: 12 tháng trước
Chương 54.1: Được hoan nghênh
Editor: Mẹ Bầu
Ngày hôm sau, thời điểm Ứng Uyển Dung vội vàng trở về để quay phim, thì bộ phim Nữ Đế đã trở thành một đề tài trọng tâm được bàn luận, bắt đầu được triển khai hừng hực khí thế. Vẻ bề ngoài tuấn mỹ của Ngô Minh cùng với dung mạo trong trẻo và xinh đẹp tuyệt trần của Ứng Uyển Dung. Đây quả thực là một bữa thịnh yến của thị giác.
Toàn bộ đoàn làm phim mang đến cho mọi người cảm giác vô cùng tươi mới. Đoạn clip giới thiệu được biên tập đẹp mắt, được phát sóng trong khung giờ quảng cáo của các đài truyền hình lớn, @MeBau*diendan@leequyddonn@ nên đã thu hút sự tò mò của mọi người trước khi bộ phim được công chiếu trên toàn quốc.
Đợi đến cái ngày bộ phim được chiếu rộng rãi, mặc dù không có tạo thành tình cảnh muôn người đều đổ xô ra đường. Nhưng mà ở bên ngoài rạp chiếu phim, thì số lượng người đến như sóng triều xô bờ. Người xếp hàng chờ tiến vào trong rạp không chỉ nhiều hơn gấp đôi bình thường.
Ứng Uyển Dung đã quên mất việc rạp chiếu phim bắt đầu khởi chiếu bộ phim này. Nhưng Nhạc Tu Minh thì lại không như vậy. Mỗi thời mỗi khắc ông đều chú ý tới các suất chiếu phim của các rạp và tiền lời của phòng bán vé. Dieenndkdan/leeequhydonnn Ngày hôm sau, đạo diễn Nhạc quá kích động liền gọi điện thoại cho Ứng Uyển Dung và Ngô Minh.
Thời điểm Ứng Uyển Dung được nhân viên công tác đến gọi đi nghe điện thoại, cô vẫn còn có chút chưa hồi thần lại. Nhạc Tu Minh trực tiếp hỏi ở trong điện thoại: “Uyển Dung, cô có xem tin tức trên báo chí không? Cô có biết ngày hôm qua công tác thống kê của các rạp chiếu phim về phòng bán vé đã thu về được bao nhiêu tiền hay không?”
Ứng Uyển Dung cúi đầu suy nghĩ một chút. dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Ngày hôm qua chính là thời gian bộ phim Nữ Đế chính thức được chiếu trong các rạp chiếu phim. Hiện tại vé xem phim được bán với giá 3,5 tệ. Nhưng Ứng Uyển Dung thực sự không thể nói được là sẽ có bao nhiêu người sẵn sàng bỏ tiền ra để mua vé xem phim…
“Mười vạn?” Ứng Uyển Dung dè dặt nói. Một trăm vạn, nếu lấy giá vé 3,5 tệ để tính, thì ngày hôm qua ít nhất cũng phải có gần 30 vạn người đã tiến vào trong rạp để xem phim.
Nhạc Tu Minh vui rạo rực nói cho cô biết, DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn, “Tôi không nói cho cô biết đâu! Cô liền tự đoán đi thôi, khà khà.”
Ứng Uyển Dung không nói gì cúp điện thoại. Đang trong lúc thế này cô sẽ không thể tự đi xem báo chí được sao? Đạo diễn Nhạc rõ ràng muốn lên mặt, lại muốn khiến cho lòng hiếu kỳ của cô nổi lên, nên kìm nén không nghĩ muốn nói cho cô biết đây àm.
Đương nhiên Ứng Uyển Dung chỉ cho là mọi người tò mò, doanh thu phòng vé ngày đầu nói chung là sẽ tốt. Còn về sau thế nào, thì vẫn là phải xem danh tiếng của bộ phim thế nào đã. Cho nên sau khi đã suy nghĩ, Ứng Uyển Dung cũng liền không có đi giờ báo chí ra mà xem nữa. Nhưng chính là Ứng Uyển Dung có cảm giác mọi người chung quanh nhìn cô với ánh mắt dường như là có vẻ mang theo hương vị hâm mộ lẫn ghen tị…
Chủ nhật có ngày nghỉ, Ứng Uyển Dung thu thập xong đồ đạc của mình, tính toán đi chơi hai ngày rồi trở về. Cô soi gương vuốt vuốt lại tóc, xác định không có gì sơ sót, liền chuẩn bị ra khỏi cửa.
Cố Tinh Tinh và các cô gái cứ rối rắm thật lâu, cuối cùng vẫn là do dự hỏi: “Uyển Dung… Cậu xác định muốn đi chơi cùng với Cao Lãng thật hay sao?”
Thời tiết đã nóng lên hơn một chút. Ứng Uyển Dung mặc một bộ váy dài không có tay, khoác bên ngoài một chiếc áo khoác mỏng, chân đi một đôi giày xăng ̣đan. Một thân nhẹ nhàng khoan khoái, trên mặt không chút phấn son, làn da của nhìn trắng nõn trơn bóng. Bím tóc của Ứng Uyển Dung được cuốn theo kiểu công chúa ở sau ót, xác nhận những lời khen về tuổi thanh xuân vô địch này.
Ứng Uyển Dung quay đầu lại nở nụ cười duyên dáng. Mọi người lập tức ôm lấy trái tim của mình, nói khen ngời: “Uyển Dung, mỗi ngày càng nhìn cậu lại càng cảm thấy cậu xinh đẹp hươn! Phỏng chừng Cao Lãng cũng bị cậu làm cho mê hoặc chết rồi.”
Ứng Uyển Dung liếc mắt lườm các cô bạn một cái, “Các cậu gần đây cũng thật là lạ đấy! Nói đi, có phải là các cậu lại muốn nhờ tớ mua cái đồ gì đó ăn ngon ngon mang về hay không. Hả?” Không thể không nói, gần đây Ứng Uyển Dung đã bị viêm màng túi. Nhưng mà mấy ngày hôm trước không hiểu vì sao Nhạc Tu Minh lại đưa cho cô một cái đại hồng bao (*) cô vừa rộng dụ không ít, cho nên hỏi cái này nói kỳ thực liền định cho các cô mua chút gì đã trở lại.
(*) Đại hồng bao: Dịch nghĩa: Bao (lì xì) màu đỏ lớn. Ở đây muốn nói Nhạc Tu Minh đưa bao lì xì trong có để nhiều tiền – tiền hoa hồng đóng phim của Ứng Uyển Dung.
Đoàn người vội vàng khoát tay, Lục Manh nhanh mồm nhanh miệng nói: “Tớ nói này, câu bây giờ là ngôi sao lớn (nguyên văn: đại minh tinh) rồi. Cậu ra khỏi cửa không mang theo đeo mắt kính không mang theo người bảo vệ như vậy, tớ sợ rằng sẽ bị người ta ngăn chặn không về được nhà đâu.”
Ứng Uyển Dung cười mỉm, tỏ ý việc không đáng lo, “Cái gì mà ngôi sao lớn chứ! Tớ vừa mới chỉ quay có một bộ phim mà thôi, làm sao có thể được coi là ngôi sao lớn kia chứ ?”
Cố Tinh Tinh và Triệu Dao Cẩm vội vàng xua tay lắc đầu, “Có phải là gần đây cậu đã không xem tivi, không xem báo chí gì có phải không? Nếu như cậu còn chưa có biến thành ngôi sao lớn thì mới là lạ đó. Nghe lời chúng tớ đi, cậu mau chóng mang cái kính đeo mắt để che đỡ đi.”
Ứng Uyển Dung nhìn nhìn các cô bạn gái của mình, dường như có chút đăm chiêu. Lần này cô không có ý cự tuyệt hảo ý của các bạn nữa, trực tiếp cầm cặp kính mát mình đã mua đeo lên trên cổ áo, đội cái mũ che nắng l3n đỉnh đầu, phất phất tay liền đi ra ngoài.
Cao Lãng đã sớm chờ ở bên ngoài rồi. Sau khi gặp mặt Cao Lãng, Ứng Uyển Dung trực tiếp yêu cầu đi mua báo để đọc. Lúc này, cô mới biết được, phòng bán vé bộ phim Nữ Đế gần như có thể gọi là bùng nổi.
Phòng bán vé ở Kinh đô, trước hết không nói đến lượng vé đã tiêu thụ được. Trên báo có nói, chỉ nói đến thị trấn xa xôi, trong một tuần đều đã thu vào được hơn ba vạn tệ. Người đến xem phim có tới hơn mười ba vạn lượt người. Nếu tính sơ mỗi tấm vé xem phim có giá vé hiện tại là 3 tệ, thì quả thực có thể gọi là tiêu thụ mạnh rồi. { Theo số liệu giá vé một bộ phim của năm 1982 – Tác giả}
Khó trách Nhạc Tu Minh cao hứng trực tiếp phát cho cô một cái đại hồng bao như vậy. Khó trách vì sao ở trong đoàn làm phim, mọi người đều tỏ vẻ hâm mộ và ghen tị như vậy.
Cao Lãng ở trong trường quân đội, cũng chẳng phải là bị ngăn cách. Anh cũng sẽ xem tivi, cũng biết được bộ phim mà Ứng Uyển Dung vừa mới quay xong kia, hiện tại đã thu hút lượng người đến xem sôi động giống như núi lửa phun trào vậy. Cô vợ nhỏ của anh bỗng chốc từ một người mới không có tiếng tăm gì, nhảy một cái trở thành một ngôi sao mới nổi, chạm tay có thể bị bỏng trong giới điện ảnh.
Trong lòng Cao Lãng lúc này vừa có chút tự hào, lại vừa cảm thấy có chút gấp gáp. Cô vợ nhỏ của anh đã công thành danh toại rồi, mà anh thì cái gì cũng không phải. Tiền anh kiếm được so với vợ không nhiều bằng. Ứng Uyển Dung ở trên TV chậm rãi trả lời phỏng vấn, anh chỉ có thể ngồi ở dưới sân khấu để xem cô. Hai người giống như là người của hai thế giới. Thế giới của bọn họ chúng quy đã có một đường phân cách phi thường rõ ràng rồi…
Ứng Uyển Dung xem báo chí chỉ là vì muốn hiểu biết tình hìnhg, hiểu biết những chuyện về sau… Kỳ thực cô cũng cảm thấy không có gì, nên làm gì thì làm cái đó. Người hâm mộ tâng bốc cô, không có nghĩa là bọn họ sẽ chấp nhận được con người thực của cô ở trong sinh hoạt. Thu nhập của Ứng Uyển Dung được nhận cũng không có sự biến đổi nhiều lắm. Hết thảy so với dĩ vãng thì cũng không có quá nhiều bất đồng lắm.