Chương 961: Bị Bắt

Đỉnh Luyện Thần Ma

Đăng vào: 5 tháng trước

.

Như giờ này đây, hắn nghĩ Tống gia đang là rất vui mừng khi nhìn thấy một đám cường giả không chịu nổi liền là tập trung lại với nhau tấn công Tống gia, như thế bọn chúng sẽ càng bắt được nhiều người đưa lên Thánh Vực đào khoáng để mà lĩnh công.
Thiết nghĩ rất nhiều Thế Lực lớn cũng đã nhận ra điều này, cho nên mấy tháng nay bọn chúng vẫn là hành quân lặng lẽ, Thần Thành cũng không có sóng gió gì.
Bên kia Thần Thành đại gia tộc tạm thời sẽ không có chuyện gì, nhưng mà tán tu Hóa Thần không có chỗ dựa như đám người bọn họ đây là sẽ gặp tai ương. Nhóm đầu tiên mà những tên Thần Chủ hay Ngụy Thánh kia ngắm đến, chính là những người như bọn họ đây.
“Haiz.. Như biết được chuyện sẽ thế này, ta là nên nghe lời của bằng hữu rời đi Thiên Mang Đại Lục này thì hơn!” Lê Trực Quan không khỏi thở dài một tiếng, trong lòng khá là hối hận nói.
Hai tháng trước đây Thần Chủ ra điều lệnh, có mấy tôn bằng hữu của hắn ngửi thấy mùi vị không lành, liền muốn rời khỏi Thiên Mang Đại Lục, trước khi đi còn đến kéo hắn đi một phen, nhưng hắn nghĩ đến bên ngoài kia khá nguy hiểm, với lại Thiên Mang Đại Lục nơi đây tài nguyên phong phú, có đi cũng không tìm được nơi nào tốt hơn nơi đây, cho nên hắn đã khéo léo từ chối. Như hắn đồng ý mà nói, bây giờ làm gì nên nỗi.
“Haiz..! “
Lời nói vừa rồi của Lê Trực Quan, có nhiều người cũng vô cùng đồng cảm, bọn họ sao không có cái tâm lý như vậy. Khi Tống Thần Chủ ban ra mệnh lệnh liền đi theo đồng bạn mà nói, sẽ không bị rơi xuống nước này đồng ruộng.
Như quyết đoán một chút, trong lòng bỏ đi một tia may mắn Thần Chủ sẽ không tìm đến mình mà nói, sẽ là không lâm vào hoàn cảnh như bây giờ, thượng Thánh Vực chịu chết.
“Hừ! Các ngươi cũng đừng có quá ngây thơ, cho dù có rời đi Thiên Mang Đại Lục, cũng là sẽ không thoát được phải lên Thánh Vực đào khoáng đâu!” Nhìn thấy đám người này than ngắn thở dài, Diên Báo hừ lạnh một tiếng, có chút khinh thường nói.
“Diên huynh! Ngươi là muốn nói chuyện gì?” Lê Trực Quan rất là không hiểu hỏi.
Như bọn hắn rời đi Thiên Mang Đại Lục này, như vậy đã là an toàn rồi, Thần Chủ Tống Tân Phát có bản lãnh như thế nào, cũng không thể nào đi vào Tinh Không tìm được bọn họ cho được.
Không chỉ một mình Lê Trực Quan không hiểu, tất cả những người có mặt tại nơi đây cũng là không hiểu, tất cả đều vểnh tai lên, chờ nghe Diên Báo giải thích đến.
“Ta nói cho các ngươi biết, không chỉ là Thiên Mang Đại Lục nơi đây, khắp nơi tại Triều Tịch Thánh Cung quản hạt Tinh Vực, đều là có cái này điều lệnh, cho dù các ngươi có chạy đi đâu cũng là như vậy mà thôi!” Diên Báo lên tiếng giải thích nói.
Tùy theo mức độ cường thịnh hay suy yếu của mỗi cái Tinh Vực, hàng năm đều phải có Hóa Thần cường giả lên Thánh Vực trình diện.
Cao nhất là một trăm người mỗi năm như là Thiên Mang Đại Lục này, còn thấp nhất cũng phải có một người đại diện, không có cái Tinh Vực nào bỏ sót cả. Hắn có thể nghe được tin tức này, hoàn toàn là có bằng hữu làm việc tại Thành Chủ Phủ báo lại đến.
Diên Báo còn biết, những người phá toái hư không rời đi Thiên Mang Đại Lục, tất cả bọn chúng đều bị Thủ Hộ Giả Thiên Mang Đại Lục bắt lại cả rồi, số lượng không dưới một vạn tên, những người kia là đã đi trước bọn họ một bước, đi đến Thánh Vực trước, tình cảnh khi ấy cũng khá là đồ sộ cùng thê thảm.
Ngay cả Ngụy Thánh cường giả cũng ra tay bắt người, như thế có thể hiểu, Thánh Cung trên kia đối với lần này ép buộc cường giả là hạ bao nhiêu quyết tâm.
“Không có cách nào có thể thoát khỏi cái điều lệnh này hay sao?” Một tên Linh Thể Hóa Thần sơ kỳ rất là không cam tâm nói.
Hắn vẫn có một người huynh đệ song sinh cũng đã tu luyện đến Hóa Thần, lần này may mắn thoát khỏi, nhưng mà sang năm thì như thế nào? Với những Tán Tu như bọn họ, chắc chắn sẽ là nhóm đầu tiên mà Thần Chủ Tống Tân Phát ưu tiên chú ý đến, còn đường lên Thánh Vực đang là mở rộng hơn bao giờ hết đối với lại những người như bọn họ vậy.
Hắn rất là không hiểu, lên Thánh Vực xưa nay vốn là sự tự nguyện của tất cả Tu Luyện Giả, trước giờ chưa bao giờ thay đổi, nhưng lần này lại có biến hóa, đây là xảy ra chuyện gì, không lẽ Triều Tịch Thánh Cung khan hiếm người đào khoáng đến mức phải bắt một đám thổ dân như bọn họ lên làm hay là sao?
“Trừ khi các ngươi có thể rời khỏi được Triều Tịch Thánh Cung quản hạt Tinh Vực, nếu như không, muốn thoát khỏi chuyện này, là điều không thể!” Diên Báo lạnh lùng phán một câu.
Đây là Tu Luyện Giới, nơi người mạnh làm vua, như muốn thoát ra khỏi quy tắc mà người khác đặt ra cho mình, như vậy người phải cường đại hơn đối phương, đáng tiếc tất cả bọn họ không ai có cái bản lĩnh chống lại được Triều Tịch Thánh Cung người, cho nên cũng chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của đối phương.
“Ngươi nói cũng như không? “ Lê Trực Quan khá là bất mãn với câu trả lời của Diên Báo.
Rời khỏi Triều Tịch Thánh Cung quản hạt địa bàn, nói ra thì rất dễ, chỉ là đừng nói là Hóa Thần như bọn họ, cho dù có là Ngụy Thánh cường giả, cũng không có cái bản lĩnh đó.
Triều Tịch Thánh Cung quản hạt bên dưới hơn mười vạn cái Tinh Vực, những cái Tinh Vực này đôi khi cách nhau rất là xa xôi, Ngụy Thánh cường giả có bay cả đời, cũng là không thể nào thoát ra được Triều Tịch Thánh Cung quản hạt bên dưới Tinh Vực này.
‘Xem ra ta bị bắt lại, chính là vì cái lý do này rồi!’ Trong số hơn trăm người có mặt tại nơi đây, Diệp Tử Phàm Bạch Phát Lão Giả hình dáng trong rất là bắt mắt, nhưng không ai đi chú ý đến hắn cả.
Một ông lão đã sắp xuống mồ đến nơi, không giúp đỡ gì được cho ai, không chừng chưa lên đến Thánh Vực đã chết giữa đường mất rồi, chú ý đến người như vậy có lợi ích gì đâu.
Như vậy cũng là hợp ý với lại Diệp Tử Phàm, hắn cũng không có ý định làm quen với đám người này.
Diệp Tử Phàm còn nhớ rõ, sau ba tháng phá toái hư không di chuyển, cuối cùng trong thần thức của hắn cũng phát hiện ra một khối rất lớn Đại Lục, như hắn đoán không sai mà nói, đây là một khối Chủ Đại Lục bên dưới Triều Tịch Thánh Cung quản hạt rồi.
Quyết định xuống nơi đây đi nhờ Truyền Tống Trận đến Thánh Vực, hắn liền đi đến nơi đây, vừa mới phá không đến gần Thiên Mang Đại Lục này.
Diệp Tử Phàm liền là bị một tên Ngụy Thánh hậu kỳ tiểu thành cường giả cho bắt lại, còn chưa hiểu lý do đã được đưa đến nơi đây, đến bây giờ hắn mới hiểu nguyên nhân là vì sao. Có thể tên kia Ngụy Thánh xem hắn như là một tên Hóa Thần đào ngũ người, cho nên bắt lại đưa lên Thánh Vực.
Tên kia Ngụy Thánh cũng nên may mắn là mình không có làm gì quá đáng, nếu như không mà nói, Diệp Tử Phàm đã tiễn tên kia về Minh Giới luôn rồi.
Đúng lúc này...
“Ầm ầm!!! “
“Ta là Tống Tân Phát! Như các ngươi cũng biết đến tên tuổi của ta rồi, cho nên ta cũng không có muốn nói nhiều. Truyền Tống Trận đã khởi động, tất cả nhanh chóng đi vào bên trong cho ta!” Truyền Tống Trận sau khi ăn đủ Cực Phẩm Linh Mạch, phát ra những đạo Phù Văn sáng chói. Tống Tân Phát xuất hiện tại hư không, tay cầm một thanh Thượng Phẩm Đạo Khí đại Côn, đối với lại hơn trăm người Hóa Thần cường giả bên dưới quát lớn, uy nghiêm mười phần.
“Haiz.. “
Từng tiếng thở dài vang lên, không ai bảo ai, tất cả đều xếp hàng ngay ngắn đi vào Truyền Tống Trận.
Tống Tân Phát đã xuất hiện, trên tay còn cầm Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp Đã Thần Côn, uy hiếp ý vị mười phần, những tôn Hóa Thần tại đây dám không nghe lời hay là sao.
“Xem như các ngươi thức..A...Phốc! “
“Thần Chủ Bệ Hạ! Ngài như thế nào rồi!”
"Thần Chủ Đại Nhân! m41GE Ngài đừng làm tiểu nhân sợ a..!"
"Thần Chủ Bệ Hạ! Ngài mau tỉnh lại đi...!"
Chờ cho một tên Hóa Thần Bạch Phát Lão Giả cuối cùng đi vào bên trong Truyền Tống Trận, Tống Tân Phát rất là đắc ý vì không một tên nào dám vì phạm chỉ ý của mình. Khi hắn muốn nói các ngươi thức thời, chữ thời còn chưa kịp nói, dị biến đã phát sinh.
Tống Tân Phát từ trên trời ca ôm đầu kêu thảm một tiếng, tiếp theo sau là cắm đầu xuống đất, làm cho một đám Hóa Thần canh giữ trật tự nơi này Truyền Tống Trận bị một phen hoảng hồn.

Bố cục thế giới rộng, các nhân vật đều cơ trí không não tàn. Mời các bạn đón đọc truyện Việt thể loại Huyền Huyễn Thiên Địa Đại Đạo