Chương 346: Hỗn nguyên chí tôn bảo vật

Đỉnh Luyện Thần Ma

Đăng vào: 5 tháng trước

.

"Hỗn Nguyên Động Phủ... Hỗn Nguyên Động Phủ sao? Thảo nào bên trong Linh Khí lại nồng đậm đến như vậy, lại còn có Thiên Đạo Linh Vân bản sao, hiện tại ta đã hiểu nguyên nhân! " Diệp Tử Phàm thì thầm nói nhỏ một tiếng. 

Trước đây, khi mới đặt chân vào Hỗn Nguyên Động Phủ, hắn thật sự vô cùng ngạc nhiên với sự nồng đậm của Thiên Địa Linh Khí tại nơi đây, so với bên ngoài Thiên Nhược Đại Lục, còn nồng đậm hơn rất nhiều, lại còn có thể có thấy được bản sao của Thiên Đạo Linh Vân, dù là không cao cấp lắm, nhưng mà đối với hắn cũng là trợ giúp không nhỏ. 

Đến bây giờ mới thôi, khi nghe được Hổ Huyền Phương lời nói, hắn mới thật sự hiểu rõ, những cái kia nồng đậm Linh Khí, Thiên Đạo Linh Vân cũng không phải là tự thân kiện Hỗn Nguyên Thánh Khí tạo ra được, mà là phải lấy sạch Cực Phẩm Linh Mạch xung quanh nó mới có thể chuyển hóa mà thành, cách làm này so với tận diệt tài nguyên Thiên Địa cũng không khác là bao. 

"Hỗn Nguyên Động Phủ nha, hi vọng sau khi ta có đủ thực lực ngươi không có biến mất mới tốt! "Diệp Tử Phàm ánh mắt híp lại một tia nguy hiểm, mỉm cười nham hiểm nói.

Trước đây không biết thì cũng thôi, nhưng mà hiện tại hắn đã biết được công dụng thật sự của kiện Thánh Khí này, hắn như thế nào có thể bỏ qua cho được, có thể nói chỉ cần cầm kiện Thánh Khí kia trong tay, cả một tòa cực lớn Sơn Mạch Cực Phẩm Linh Mạch sẽ tự động chảy vào túi của hắn, không, nói không chừng là cả một tòa Đại Lục Linh Mạch cũng không biết chừng. 

Dụ hoặc như vậy, nghĩ đến thôi hắn cũng đã thèm nhỏ dãi, còn về Đại Lục này Linh Khí mất đi, hắn làm gì có tâm trạng đi quan tâm, chỉ là trước mắt phải tăng lên một ít thực lực bản thân, nếu như mà không, đi vào nơi đó thu phục Thánh Khí cũng chỉ có một con đường chết, hắn là còn không có quên được cảm giác nguy hiểm tại tầng thứ mười ba kia, chỉ kém chút nữa là hắn đã chết rồi. 

Hắn hiện tại còn đang âm thầm cầu nguyện cho cái tòa Động Phủ kia dừng lại tại đây lâu một chút, cũng không tốn bao nhiêu thời gian, chờ hắn đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết đệ lục trọng là được rồi. 

"Hổ Huyền Thiên! Ta nghe ngươi nói Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc các ngươi có đến mười vị Yêu Tôn cường giả, tại sao hiện tại chỉ có tám tên, còn hai tên kia đâu?" Tạm thời bỏ qua cái chuyện thu phục Hỗn Nguyên Động Phủ kia, Diệp Tử Phàm ánh mắt chuyển qua Hổ Huyền Thiên hỏi. 

Hổ Huyền Thiên từng nói Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc bọn họ có đến mười vị Yêu Tôn cường giả, vừa rồi Hổ Huyền Phương cũng nói Bộ Tộc bọn họ còn lại mười tên Yêu Tôn cường giả, nhưng mà hiện tại xuất hiện trước mặt của hắn chỉ có tám người, còn lại hai người kia tại nơi đâu, hắn cũng là muốn biết một hai.

"Hồi Chủ Nhân! Từ sau khi Thiên Khiếu Sơn Mạch Cực Phẩm Linh Mạch biến mất, trong tộc chúng tôi cũng là không thể khoanh tay chờ chết, cho nên cứ cách một trăm năm, trong tộc sẽ phái ra hai vị cường giả đi ra bên ngoài tìm kiếm Cực Phẩm Linh Mạch của các Sơn Mạch khác một lần, bây giờ chính là đến thời gian phải đi, cho nên ngài là không có phát hiện được hai người bọn họ! "Hổ Huyền Thiên đúng sự thật bẩm báo.

Cuộc sống hiện tại của bọn họ thật sự là không dễ, không có tài nguyên, sẽ là không thể đào tạo ra được cường giả kế cận, vì tương lai của Bộ Tộc, bọn họ trước mắt cũng chỉ có cách này mà thôi.

"Nói như vậy, những đầu Cực Phẩm Linh Mạch này là do trong tộc các ngươi từ những Sơn Mạch khác tìm về?"Cầm lấy chiếc nhẫn trữ vật trong tay, Diệp Tử Phàm chợt hỏi. 

"Chủ nhân, những đầu Cực Phẩm Linh Mạch một phần là do trong tộc những vị cường giả thu thập được, một phần là...! "Nói đến đây, Hổ Huyền Thiên cũng là ấp úng, dường như có điều rất khó nói ra.

"Như thế nào? Không lẽ là các ngươi giết người cướp của hay sao?" Diệp Tử Phàm không vui nói.

Nếu như thật là như vậy, cũng đâu có cái gì đáng để che giấu, hắn cũng không có ý trách móc gì, tu luyện giả thế giới, giết người cướp của chính là chuyện vô cùng bình thường, như lời của Hạ Kiến Quốc nói, có trách chỉ trách bản thân thực lực không cao mà thôi, đã bước vào con đường tu luyện, là phải chấp nhận nguy hiểm. 

Như cái cô Lâm An Nam kia là một ngoại lệ, vì người khác mà không màng bản thân an nguy, cả tu luyện giới chắc cũng chỉ có mình cô ta mà thôi, nói thật, với cái tính cách kia thật sự là không nên bước vào con đường tu luyện, chỉ hi vọng khi hắn tìm đến được cô ta, cô ta vẫn còn bình an, kia là điều tốt nhất. 

"Chủ nhân.... Cũng không phải! Những đầu Cực Phẩm Linh Mạch kia, rất nhiều là của Hỗn Nguyên Chí Tôn sau khi độ Thánh Kiếp thất bại để lại!"Cuối cùng, Hổ Huyền Thiên cũng là cắn răng nói ra.

Không có cách nào, hắn biết một khi mà hắn nói dối, đến lúc vị chủ nhân này phát hiện ra, chờ đợi hắn phía trước sẽ là cái gì. 

"Hỗn Nguyên Chí Tôn? là vị Đạo Thể Hóa Thần cường giả đã chết ba trăm vạn năm về trước? " Diệp Tử Phàm không khỏi ngạc nhiên hỏi. 

Truyền rằng Hỗn Nguyên Chí Tôn Thạch Chí Tường đột phá Thánh Vương cảnh giới thất bại, thân tử tại Thiên Khiếu Sơn Mạch, trước đây hắn cũng chỉ xem đó là lời đồn mà thôi, không nghĩ đến vị vô địch một thời Hỗn Nguyên Chí Tôn lại thật sự chọn Thiên Khiếu Sơn Mạch độ kiếp, còn là tử vong tại nơi đây. 

"Vâng! Chủ nhân, Hỗn Nguyên Chí Tôn thật sự là tại Thiên Khiếu Sơn Mạch độ kiếp, chỉ là hắn chưa độ qua lượt thứ hai lôi kiếp đã bị đánh thành tro, tài sản mà hắn để lại cũng chỉ có một ít Cực Phẩm Linh Mạch cùng với một ít bảo vật, mời chủ nhân xem qua?"Hổ Huyền Thiên hai hai dâng lên một chiếc nhẫn trữ vật khác cho Diệp Tử Phàm, lòng đau như cắt nói.

Mấy tên Yêu Tôn còn lại thấy cảnh này, thật sự là rất mát lòng mát dạ, Hổ Huyền Thiên ngươi cũng có ngày hôm nay, cái tội dẫn địch vào nhà đến bây giờ bọn họ vẫn còn khắc sâu, vừa rồi nếu như Hổ Huyền Thiên không đúng sự thật báo cáo, bọn họ còn dự định đâm hắn một đao đâu.

Chỉ có điều như bây giờ cũng tốt, ít ra tài sản mà hắn nuốt một mình của Hỗn Nguyên Chí Tôn cũng phải phun ra. 

"Nha, trước đây ngươi không dám nói ra, chính là vì những thứ này, ngươi là sợ ta chiếm đoạt làm của riêng hay sao?" Quét qua một cái bên trong nhẫn trữ vật kia, Diệp Tử Phàm như cười như không nói.

Ân, bên trong bảo vật cũng không ít, vài ba đầu Cực Phẩm Linh Mạch còn sót lại, một cái Thượng Phẩm Đạo Khí Hộ Thuẫn, Lục Giai Công Kích Ngọc Phù cũng có mấy kiện, tài liệu luyện chế Thượng Phẩm Đạo Khí cũng không thiếu, kiện kia Lục Giai Tù Lung Phù Trận cũng nằm bên trong, xem ra cái Trận Bàn này thật sự là của Hỗn Nguyên Chí Tôn, chỉ là bị Hổ Huyền Thiên cầm ra sử dụng mà thôi.

Bên trong hắn phát hiện có không ít Yêu Đan, đa số là Ngũ Giai Yêu Đan, Lục Giai Yêu Đan cũng có hơn ba mươi viên, có thể nói vị Hỗn Nguyên Chí Tôn này lúc còn sống sát cũng không ít Yêu Tôn cường giả. 

"Chủ nhân tha mạng! Huyền Thiên lần sau không dám nữa! "Bản thân tính toán nhỏ bị vạch trần, Hổ Huyền Thiên lập tức quỳ xuống xin tha, hắn biết bây giờ không phải là lúc chối bỏ, mà là phải thành thật nhận sai, mong sao vị chủ nhân này từ bi, không tính toán với hắn. 

Bố thật hắn cũng rất là oan, thử hỏi ai tại hoàn cảnh như hắn, gặp được bảo vật, không mau lập tức cất giấu cho kỹ, như thế nào lại phô trương ra bên ngoài, làm như vậy không phải khiến cho thiên hạ ghi hận sao?

"Được rồi, ta cũng không có ý định trách ngươi, đứng lên đi!"Diệp Tử Phàm lấy bên trong tất cả Yêu Đan cho vào Luyện Thần Đỉnh, sau đó trả lại chiếc nhẫn trữ vật kia cho Hổ Huyền Thiên. 

Nếu như là trước đây, hắn là không nghĩ đến việc trả lại cho người ta, nhưng mà bây giờ tài sản của hắn cũng là khá sung túc, những thứ này đối với hắn cũng không còn quan trọng lắm, thay vì vức đấy, lấy ra thu mua nhân tâm cũng là không tồi.

"Chủ nhân, ngài không lấy những bảo vật bên trong? "Nhận lại chiếc nhẫn trữ vật, Hổ Huyền Thiên ngạc nhiên hỏi, bên trong nhẫn trữ vật của hắn ngoại trừ mất mỗi một số Yêu Đan ra, những thứ còn lại không hề biến mất, chuyện này là thế nào, không lẽ vị chủ nhân này đổi tính, ăn chay.

Chỉ là khi hỏi xong câu này, hắn hận không thể cho mình hai bạt tai, thật sự là vô cùng ngu xuẩn, cho dù vị chủ nhân này có tính toán gì, thì đây đối với hắn cũng hoàn toàn là một chuyện tốt, ít nhất bảo vật của hắn không thiếu món nào, một khi vị chủ nhân này đổi ý, có phải là hắn sẽ trắng tay hay là không?