Chương 741: Trấn Hồn Thiên Ngọc

Đỉnh Luyện Thần Ma

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Một khắc thời gian sau...
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Rầm rầm! Phốc! "
“ Đại Hắc! Đây là có chuyện gì? Dường như cái tên Nhân Uyên Linh kia là không có dấu hiệu suy tàn a?"
Diệp Tử Phàm như thường lệ bị đánh bay, hắn không có giống như mọi lần bình thường khác là xông lên dùng Diệt Thế Chi Thủ hay là Đoạn Không Chi Kiếm tiến hành công kích Nhân Uyên Linh như một tên điên như những lần trước nữa, mà lần này, hắn rất là bình tĩnh lấy tay nhẹ lau đi khóe máu trên khóe miệng, dùng thần niệm hỏi Đại Hắc về vấn đề mà hắn không hiểu.
Như lệ thường mà nói, một tên Tu Luyện Giả trong vòng một ngày tối đa cũng chỉ có thể đánh ra ba lần Thần Thông tăng phúc, vì biết cái chuyện này cho nên hắn là không quản ngại mưa gió liên tục liều mạng cùng Nhân Uyên Linh tiêu hao, vì hắn nghĩ qua ba lần ra tay, Nhân Uyên Linh sẽ như là một tên phế vật chờ hắn đến mạt sát mà thôi, chỉ là có chút đáng tiếc, sự thật lại không giống như suy nghĩ ban đầu của hắn, hắn đừng nói là ba lần công kích, trong một khắc thời gian hắn là công kích đến ba mươi lần, Nhân Uyên Linh không có dấu hiệu nào là dùng Thần Thông dẫn đến quá tải cả, ngược lại là hắn, liên tục bị đánh bay, mặc dù là vẫn còn không có động đến căn nguyên của hắn, nhưng mà cứa tiếp tục như thế này, hắn trước sau gì cũng sẽ tiêu đời, hắn là rất muốn biết, tên này là đã xảy ra chuyện gì, hay là hắn cũng có tu luyện một môn Thần Cấp Công Pháp giống như là Diệp Tử Phàm hắn vậy, nếu như sự thật là như thế, hắn phải đánh giá lại thực lực của Nhân Uyên Linh này một lần nữa mới được.
"Chủ nhân, hắn không có tu luyện Thần Cấp Công Pháp như ngài nghĩ, mà là hắn đã phục dụng một thứ gọi là Hồi Nguyên Đan! Thế nhưng Hồi Nguyên Đan này cấp bậc đã đạt đến Thất Giai Thánh Đan, cho nên tên kia cho dù sử dụng Thần Thông bảy ngày bảy đêm, hắn cũng là không có vấn đề gì cả! " Đại Hắc như hiểu được những gì mà Diệp Tử Phàm đang suy nghĩ, hắn lên tiếng giải thích đánh tan cái lập luận của Diệp Tử Phàm.
Nhân Uyên Linh này cũng thật sự là tài đại khí thô, Hồi Nguyên Thánh Đan là Thánh Vương cường giả sử dụng trong lúc tiêu hao quá nhiều Thánh Lực, nó cùng với lại Hồi Thánh Thiên Đan chính là hai loại đan Dược rất được Thánh Vương cường giả ưa chuộng, đương nhiên, giá cả cũng là vô cùng sang quý, Ngụy Thánh thông thường là không có cơ hội nhìn thấy, chư đừng nói là sở hữu, như tên Nhân Uyên Linh này có thể dùng Thánh Cấp Đan Dược thay cơm ăn thế kia, cũng là một dạng hiếm có.
"Gì kia! Thánh Cấp Đan Dược? " Nhìn Nhân Uyên Linh, Diệp Tử Phàm có chút há hốc mồm kinh ngạc nói. Đại Hắc giải thích hắn đương nhiên là tinh tường, hắn cũng là vô cùng ngạc nhiên đến, không biết tên này lấy Thánh Cấp Đan Dược từ nơi đâu, không lẽ Thánh Cung người ai cũng giàu có như tên này.
Chỉ là kinh ngạc qua đi, hắn là trong lòng vô cùng lo lắng, như tên Nhân Uyên Linh này tại trạng thái bây giờ, có thể sử dụng Bát Giai Thần Thông tăng phúc bảy ngày bảy đêm để mà cùng hắn chiến đấu, như vậy cái lợi thế về Bá Thể cường hoành của hắn là không còn tồn tại một chút gì nữa, đừng nói là cùng tên này chiến đấu bảy ngày bảy đêm, e là chưa qua đến hôm nay hắn là đã đi đời nhà ma rồi.


Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn Nhân Uyên Linh này lúc trước là không đặt hắn tại trong mắt, không phải là tên này tự cao, mà rõ ràng hắn có cái thực lực khinh thường mình như thế.
"Không được! Cũng chỉ dùng chiêu kia!"
“ Lôi Ngục Thần Kiếm! Diệt hắn cho ta!" Diệp Tử Phàm gằn giọng nói. Hắn đã quyết định dùng ra át chủ bài lợi hại nhất của mình đó chính là Nguyên Thần công kích bí thuật, hắn không thể tiếp tục như thế này nửa, dùng Khí Đạo tu vi đối bính, hắn không có khả năng thắng được Nhân Uyên Linh, có chăng cũng chỉ là rước nhục vào thân.
Cũng chỉ còn lại chiêu thức kia là có thể hữu dụng, Lôi Ngục Chi Kiếm chưa có lần nào làm cho hắn thất vọng, lần này hắn nghĩ cũng như vậy, hơn nữa hắn cũng là rất muốn nhanh chóng kết thúc cái trận chiến tranh này, như kéo dài lâu ra mà nói, một khi người của Ám Huyết Thánh Cung đến thêm vài tên như Nhân Uyên Linh thế này nữa, hắn chỉ có nước khoanh tay chờ chết.
"Ầm ầm!!!"
"Như..Như thế nào có thể? Kim Sắc vòng sáng kia là thứ gì?" Diệp Tử Phàm là không tin vào mắt của mình nhìn thấy, kinh ngạc hỏi.
Chỉ nội trong ngày hôm nay, kinh ngạc mà hắn gặp phải còn nhiều hơn trước đó tất cả cộng lại, lần này hắn không những kinh ngạc mà còn là kinh sợ. Nguyên nhân không có gì khác, cái chiêu áp đáy hòm kia của hắn, Nguyên Thần công kích trăm lần trăm linh, chưa bao giờ làm cho hắn thất vọng, lần này lại không có linh nghiệm nữa.
Lôi Ngục Chi Kiếm của hắn vừa cách Nhân Uyên Linh không đến ba trượng, lại bị một cái tầng Kim Quang Tráo từ trên cổ của Nhân Uyên Linh phát ra cho cản lại, tiếp theo sau nó liền là tan thành mây khói, cái viên ngọc mà Nhân Uyên Linh kia đeo tại trên người là vật gì, như thế nào nó có thể phá được Nguyên Thần công kích bí thuật của hắn kia chứ.
"Ha ha ha... Diệp Tử Phàm? Ngươi chắc chắn là ngạc nhiên lắm có phải hay là không!”
“Dù sao ngươi cũng không chạy thoát khỏi long bàn tay của ta, ta đây từ bi nói cho ngươi biết vậy, viên Ngọc mà ta đang mang trên người nó có tên là Trấn Hồn Thiên Ngọc, Cấm Khí Cao Cấp tối đỉnh cấp bậc, nó ngoài khả năng phòng ngự thân thể ra, năng lực chính yếu của nó chính là có thể chống lại mọi loại Nguyên Thần công kích bí thuật, trừ khi Nguyên Thần công kích của ngươi vượt lên trên mười tòa Thế Giới Chi Lực, nếu như không, không có khả năng phá hủy được nó!”
“Ta là luôn chuẩn bị bảo vật này dành tặng cho những người chuyên về công kích Nguyên Thần như ngươi, thế nào? Có hài lòng hay là không? " Nhân Uyên Linh nhìn thần sắc ngơ ngác của Diệp Tử Phàm kia, không nhịn được cười lên tiếng giải thích nói.
Tên Diệp Tử Phàm này, hắn nghĩ là Nhân Uyên Linh hắn đưa đám người Dạ Dung Thiên đi liều mạng với lại y cũng chỉ là tìm vui một chút thôi sao, cái này đương nhiên là không phải, hắn là lợi dụng tối đa đám người kia để có thể làm cho Diệp Tử Phàm triệt để lộ hết át chủ bài của mình ra, từ đó hắn có thể làm ra cách ứng phó tương ứng. Biết người biết ta trăm Trận trăm thắng, đây chính là những gì hắn đúc kết mấy ức năm qua lăn lộn tại Tu Luyện Giới, đương nhiên hắn sẽ không cho đối thủ của mình có cái cơ hội xoay mình.
"Chủ nhân! Tên kia không có đơn giản, ngài hiện tại không phải là đối thủ của hắn!" Đại Hắc quan sát Nhân Uyên Linh một chút, sau đó là đưa ra lời khuyên chân thành cho Diệp Tử Phàm, Thánh Đan rồi đến Thánh Ngọc, những cái thứ này không phải là một tên bình thường Ngụy Thánh cường giả có thể có được, hơn nữa hắn còn biết Nhân Uyên Linh tên kia thủ đoạn không chỉ có nhiêu đó, rất có thể còn rất nhiều át chủ bài còn chưa có lấy ra, theo như hắn suy đoán cái tên Nhân Uyên Linh này là có được một cái Thánh Vương bảo tàng trong tay, hoặc giả tên này không phải là đến từ một cái Thất Tinh Thánh Cung đơn giản như thế.
Mà đến từ tầng lớp Thế Lực cao hơn, nhưng mà dù là trong cái trường hợp nào đi chăng nữa, vị chủ nhân của mình bây giờ thực lực là không có khả năng chống lại Nhân Uyên Linh tên kia.



Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.

Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...

Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc: