Đăng vào: 12 tháng trước
"Họ Diệp không có chết! Sao có thể chứ!".
"Bán Ông Trưởng Lão! Ngươi có nói nhầm hay không? ".
"Theo ta thấy là ngươi trông gà hóa cuốc mất rồi!"
Không ít Thánh Vương của Nguyệt Thần Tộc sau khi nghe xong lời nói của Nguyệt Bán Ông, là không có tin tưởng đến, có người còn khinh thường ra mặt.
Một kích kia vừa rồi của bọn họ, sử dụng chính là Nguyệt Thần Tộc Cấm Pháp, uy năng gần chạm đến một trăm triệu tòa Thế Giới Chi Lực.
Ở tại cái kia lực lượng, dù là Pháp Tắc sơ kỳ viên mãn Thánh Vương Cường Giả cũng sẽ có khả năng chết thẳng cẳng.
Cái kia Diệp Tử Phàm tuy có chút môn đạo, Hạ Phẩm Thánh Khí thân thế là không có tồi, nhưng để nói y có thể là Pháp Tắc sơ kỳ viên mãn Thánh Vương, hoặc giả là Hạ Phẩm Thánh Khí cao cấp cấp bậc để chống lại một kích khủng bố kia, không có mấy ai trong bọn họ có thể tin tưởng.
"Bán Ông! Ngươi là dựa vào cái gì nói Diệp Tử Phàm tên kia còn sống? ". Đè ép mọi âm thanh phản đối của mọi người lại, Nguyệt Bán Quân bình tĩnh lên tiếng hỏi Nguyệt Bán Ông.
Người huynh đệ cùng họ này của mình tính cách hắn cũng là có phần hiếu biết, sẽ không có bắn tên không có mục đích. Hắn để cho Nguyệt Bán Ông ra đại diện cho Nguyệt Thần Tộc, chính là vì tính cách cẩn trọng cùng quan sát tỉ mỉ này của y!
Lần này chuyện, hắn cũng rất là ngạc nhiên, rõ ràng hắn đã nhìn thấy tên họ Diệp kia ta thành mây khói ngay trước mắt của mình, hơn nữa xung quanh nơi đây cũng là có chứa tử khí, là người chết sau khi để lại, Nguyệt Bán Quân hắn tuyệt đối không có nhìn lầm.
Chỉ là dù không có tin Diệp Tử Phàm còn sống, nhưng mà người huynh đệ này của mình lên tiếng, hắn cũng muốn xem y có cao kiến gì.
"Đại Ca! Huynh đã quên không lâu trước đây tên họ Diệp kia là thoát khỏi lòng bàn tay của ta như thế nào rồi sao?".
Nguyệt Bán Ông rất là bất đắc dĩ, chỉ có thể nhắc nhở mọi người nhớ chuyện cách đây không lâu mới vừa xảy ra.
Khi ấy hắn cũng là chắc chắn một trăm phần trăm Diệp Tử Phàm sẽ chết dưới một chiêu Nguyệt Thần Đao Trãm của mình, nhưng mà kết cục thì như thế nào? Họ Diệp kia vẫn là xuất hiện tại đây, Hắn vẫn là phải ăn một cú lừa thiên nguyên kỷ.
Giờ đây tên họ Diệp này muốn xài lại chiêu số củ để qua mặt hắn, hắn có thể nói cho tên họ Diệp kia biết, đó là môn cũng không có. Nguyệt Bán Ông hắn chỉ bị lừa một lần, tuyệt đối không thể nào bị lừa thêm lần thứ hai.
"Cũng không phải là không có lý!" Nghe Nguyệt Bán Ông nhắc lại chuyện này, Nguyệt Bán Quân là gật đầu đồng ý .
Hiện tại hắn là dừng hẳn ấn quyết thu hồi lại Nguyệt Võng, tên họ Diệp này rất là nhiều mưu ma chước quỷ, ngày nào không thể chứng minh y đã chết, hắn là không thể nào thu hồi cái này Nguyệt Võng cho được.
“Bán Ông Trưởng Lão! Đây cũng chỉ là suy đoán phiến diện của nhà ngươi mà thôi!” Dù là Nguyệt Bán Ông dẫn chứng lý do lúc trước Diệp Tử Phàm dùng chiêu Kim Thiền Thoát Xác chạy trốn, thế nhưng vẫn là có không ít Thánh Vương Cường Giả không mấy tin tưởng vào lời nói của Nguyệt Bán Ông! Người vừa lên tiếng Nguyệt Hạ Dương chính là đại biểu cho phe phản đối nói!
Theo như hắn thấy, tình cảnh tại Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh đại môn cùng với lại nơi Cơ Nguyên Đại Lục không hề giống nhau. Tại nơi Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh, ra tay với lại Diệp Tử Phàm là Nguyệt Bán Ông, một tôn Thánh Vương Cường Giả như tính lên cũng chỉ là tại hàng trung lưu của Nguyệt Thần Tộc, Diệp Tử Phàm tên kia có sử dụng một ít không trong sáng thủ đoạn để có thể qua mặt Nguyệt Bán Ông cũng không phải là không thể.
Nhưng là nơi đây Cơ Nguyên Đại Lục hoàn cảnh là khác xa, mười tám người bọn họ Liên Hợp thi triển Cấm Pháp, thế gian rất ít Thánh Vương có thể chống lại được. Hơn nữa tử khí của tên Diệp Tử Phàm để lại nơi đây cũng vô cùng nồng đậm, điều này chứng tỏ Diệp Tử Phàm không còn có khả năng sống sót.
Như Diệp Tử Phàm có dùng những trò vặt như tại Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh, bọn họ liền sẽ phát hiện ra ngay, đừng có nên quên tại nơi đây không chỉ có Nguyệt Hạ Dương hắn, mà còn có một đại cao thủ như Nguyệt Bán Quân. Chỉ cần có một tia dị thường, sao có thể qua mặt được y cho được!
"Ầm ầm! "
"Đại Ca! Các vị! Sở dĩ ta nói chắc chắn cái tên họ Diệp kia vẫn chưa chết, là còn có một nguyên nhân quan trọng nữa! ".
Nguyệt Bán Ông không có chính diện trả lời Nguyệt Hạ Dương, mà là dùng chiêu thức hư không nhiếp vật, trong nháy nháy, trong tay của hắn là xuất hiện một người, người này đối với tất cả bọn họ không có ai xa lạ gì, kia là không lâu trước đây bị Diệp Tử Phàm đánh bay đi không biết sống chết Nguyệt Bán Minh.
"Ầm ầm !!!Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ".
"Họ Diệp kia, ngươi đường đường là Thánh Vương Cường Giả, dùng chiêu trốn chui trốn nhủi như chuột nhắt thì có gì là anh hùng, lập tức chạy ra đây cùng đại gia đại chiến ba trăm hiệp! ".
Nguyệt Hạ Dương giận dữ thái quá, đem một vùng hư không nơi đây hủy diệt, lớn tiếng kêu gào nói. Thứ nhất lý do Nguyệt Bán Ông đưa ra, hắn còn chưa có tin tưởng lắm, vì như hắn từng nói phía trên, khi ấy Nguyệt Bán Ông cũng chỉ xuất ra Giới Vực của mình, cùng với lại Nguyệt Bán Ông thực lực cũng không phải quá cao, họ Diệp kia có thể dựa vào một ít thủ đoạn hay bí pháp rời đi cũng không có gì IVV8Kr lạ.
Nhưng nơi đây là có cường đại hơn ngàn lần Giới Vực của Nguyệt Bán Ông Nguyệt Võng Không Gian, cùng với lại tổng hợp thực lực bọn họ Cấm Pháp bọn họ một kích, hắn là không có tin tưởng họ Diệp kia có thể sống sót.
Nhưng mà khi nhìn thấy cái này Nguyệt Bán Minh, hắn là đã tin tưởng, họ Diệp kia không có chết, một lần nữa lại dùng chiêu Kim Thiền Thoái Xác, qua mặt bọn họ mà thôi.
Nguyên nhân sao, rất là đơn giản, Nguyệt Bán Minh này hiện tại tuy bị đánh thương tích đầy mình, nhưng vẫn là không có chết, còn sống vô cùng tốt.
Thường thì cấm chế chủ tớ, một khi chủ tử chết đi, người bị gieo cấm chế nô tài cũng sẽ chết theo, giờ đây Nguyệt Bán Minh không có vấn đề gì, chính là minh chứng rõ ràng nhất, cái này họ Diệp vẫn còn sống.
Không những vậy, trong đầu của Nguyệt Bán Minh hiện tại còn có một cái ấn ký vô cùng sinh động, nó chưa từng mất đi, càng là chứng minh, họ Diệp kia còn chưa có chết.
"Hạ Dương Trưởng Lão! Không cần quá tức giận! Họ Diệp kia chưa có chết, nhưng mà hắn vẫn là còn chưa thể rời khỏi Nguyệt Võng Không Gian!".
Nguyệt Bán Ông không có giận dữ như Nguyệt Hạ Dương, hắn đã ăn mệt trong tay Diệp Tử Phàm kia một lần, sẽ là bình tĩnh cùng cơ trí hơn.
Với lại Diệp Tử Phàm kia không có bị diệt qua một kích Nguyệt Thần Cấm Pháp kia, đối với lại Nguyệt Thần Tộc bọn họ cũng không phải là tệ lắm, chí ít cái kia Trấn Tộc Chi Bảo của bọn họ là Nguyệt Hồn Thánh Ngọc không có bị hủy diệt, còn có cơ hội để thu lại Nguyệt Hồn Thánh Ngọc một cách nguyên vẹn, đưa nó hồi lại Nguyệt Thần Tộc.
"Bán Ông Trưởng Lão! Ngài nói không sai, ta là có chút không kiểm soát được bản thân! " Nguyệt Hạ Dương gật đầu.
Diệp Tử Phàm hiện tại còn chưa thể rời khỏi Nguyệt Võng Không Gian, cái này không chỉ một mình Nguyệt Bán Ông biết mà hắn cũng là như thế.
Nguyệt Võng Không Gian ngoài công năng giam cầm cùng ngăn cản thần niệm tra xét ra, nó còn có công năng Cấm Không. Nghĩa là tại bên trong Nguyệt Võng Không Gian, không thể nào phá không rời đi, hay là khai mở Không Gian Chi Môn.
Với công năng này của Nguyệt Võng Không Gian, Diệp Tử Phàm kia có ba đầu sáu tay, cũng đừng mong có thể rời đi được.
Trừ khi là Nguyệt Bán Quân thu hồi lại Nguyệt Võng Không Gian! Không còn Nguyệt Võng Không Gian giam cầm, mới có thể tự do thi triển các thủ đoạn phá không được!
Ân! Có lẽ đây cũng chính là điều mà tên họ Diệp kia mong muốn khi dùng chiêu Kim Thiền Thoái Xác này, đáng tiếc là chiêu thức này của hắn đã bị Nguyệt Bán Ông xuyên phá, giờ đây họ Diệp chắc chắn là đang hận Nguyệt Bán Ông lắm đây! Nguyệt Hạ Dương trong lòng ác ý thầm nghĩ.
...
Luyện Thần Đỉnh Không Gian bên trong!
"Ầm ầm!!! ".
"Thiên sát Nguyệt Bán Ông! Lão tử kiếp trước cùng ngươi có thù hay là sao? Vì cái gì ngươi năm lần bảy lượt phá đi chuyện tốt của lão tử! "
Nguyệt Hạ Dương nói nhầm một câu, Diệp Tử Phàm bên trong Luyện Thần Đỉnh hiện tại không phải là hận Nguyệt Bán Ông, mà là vô cùng hận, hắn như là muốn xẻ thịt uống máu Nguyệt Bán Ông một dạng.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.