Đăng vào: 12 tháng trước
Bạch Phát Lão Giả này là một tôn Bán Thánh Cường Giả chính hiệu, những Cường Giả như thế này, tài nguyên nắm trong tay là nhiều hơn Ma La Tịnh hắn vô số lần.
Đây là một cái cám dỗ không dễ dàng gì có thể vượt qua được a.
Vương Nhất Thiên đám người cùng Bạch Phát Lão Giả, tổng cộng là tám người, tận tám tôn Bán Thánh Cường Giả, tài sản bên trong bọn họ là có bao nhiêu?
Nghĩ đến con số kia thôi, Ma La Tịnh là thèm đến nhỏ giãi.
Đáng tiếc, thật sự rất là đáng tiếc, Bạch Phát Lão Giả này không phải là Bán Thánh Cường Giả gì, mà là một tôn chân chính Thánh Vương Cường Giả, là người xếp hàng ngang với lại Thái Thượng Trưởng Lão của Ám Huyết Thánh Cung bọn họ, thế cho nên mọi tính toán của hắn liền là không thể thành hiện thực. Giờ đây còn có nguy cơ đem cái mạng của mình bồi vào bên trong nữa, đúng thật là thế sự khó liệu mà.
“ Nha! Ngươi là có cái gì hữu dụng tin tức muốn nói cho ta biết?” Diệp Tử Phàm rất là có hứng thú lên tiếng hỏi.
Cái này Ma La Tịnh ý nghĩ là không có sai, Diệp Tử Phàm hắn bắt tên này từ hơn một ức dặm đến nơi đây, không phải là cùng tên này hàn huyên tâm sự cái gì, mà là muốn tiễn tên này đi theo Vương Nhất Thiên một thể.
Dám đứng bên ngoài quan sát Diệp Tử Phàm hắn thì triển thủ đoạn, trong lòng còn đánh chủ ý lên tài sản của hắn nữa, loại người này trước nay không có một ai là có kết quả tốt.
Diệp Tử Phàm hắn vốn cũng chẳng có bao nhiêu hứng thú với lại một tên Ngụy Thánh cỏn con như thế này.
Hắn để cho Ma La Tịnh rời đi lúc trước chính là ví dụ rõ ràng nhất. Nhưng là cái tên chết tiệt này thật sự lạc không có biết điều, đã rời đi rồi thì thôi, lại còn muốn quay trở lại nơi này làm gì?
Chứng kiến biết bao nhiêu chuyện của Diệp Tử Phàm hắn đây, biết bao nhiêu bí mật đã bị tên này biết, Diệp Tử Phàm hắn còn có thể thancho cái này Ma La Tịnh một con đường sống được hay là sao?
Dù là vậy, Diệp Tử Phàm cũng là rất muốn biết, cái này Ma La Tịnh có thể mang được tin tức gì tốt đến cho hắn đây, như giúp đỡ được cho Diệp Tử Phàm hắn mặc nói, thu nhận tên này cũng không có sao.
“ Bệ Hạ! Ta biết đường đi đến Bắc Đại Vực một cách nhanh chóng nhất!” Ma La Tịnh nhanh chóng lên tiếng nói.
Như người ngoài thấy hắn thái độ khi đối mặt với lãnh Diệp Tử Phàm cùng với lại Vương Nhất Thiên hai người khác xa nhau đến như vậy, kia đó là vì hai chữ hy vọng, là hy vọng sống sót khả năng.
Tại trước mặt của Vương Nhất Thiên, hắn biết rất là rõ loại người này không hề có một cái ý nghĩ là sẽ tha cho Ma La Tịnh hắn một con đường sống, có cầu xin cũng chỉ là mất công mà thôi, đây là một sự tuyệt vọng vô bờ bến.
Còn khi tại đối mặt với lại Diệp Tử Phàm người này, tuy là y cũng muốn sát hắn, nhưng bên trong lời nói không cho người ta cảm giác là phải sát cho bằng được một người như hắn đây.
Cái này loại thái độ, làm cho hắn thấy được hy vọng đến.
Với những tôn đại thần cấp bậc như thế này, thứ mà bọn họ quan tâm không phải là sinh mệnh của tầng dưới chót Tu Luyện Giới như đám Ngụy Thánh bọn họ đây. Thứ mà những tôn này Thánh Vương quan Tâm là lợi ích đến với mình có bao nhiêu, tài nguyên nơi nào phong phú, hay đột phá cảnh giới dễ dàng như thế nào đại loại.
Tuyệt nhiên, bọn họ sẽ không có đặt sinh mệnh tầng dưới chót như đám người mình vào trong mắt, trừ khi là những cái này sinh mệnh đắt tội chết với y, như cái tên ngu xuẩn Vương Nhất Thiên kia một dạng.
Thế nên đáy mắt hy vọng, hy vọng sống của hắn, làm người ai lại không muốn sống bao giờ, chẳng qua là vì không còn cách nào, mới phải tìm đến tử lộ mà thôi, dù có một tia hy vọng nhỏ nhoi có thể sống, hắn cũng là cố bám víu lấy.
“ Bắc Đại Vực? Cái này ta dường như không cần thiết lắm thì phải!” Diệp Tử Phàm ngẫm nghĩ một chút, sau đó thất vọng lắc đầu nói.
Bắc Đại Vực, cái này từ Sưu Hồn một vài tên Tu Luyện Giả hắn cũng là có nghe nói qua, tài nguyên nơi đó quả thật là phong phú quá nhiều so với lại Nam Đại Vực nơi đây, nhưng đường đi cũng không có ngắn đâu, cũng phải mất một hai năm lộ trình, sau đó còn phải đến Trung Đại Vực, phải mất thêm mấy năm nữa. Chưa kể giữa đường còn sinh ra cái gì biến số, làm hắn không đến được mục tiêu ban đầu Thanh Lôi Sơn Mạch khi vừa mới định ra, khi đó hắn có khóc cũng không ra nước mắt.
Suy đi tính lại, Diệp Tử Phàm nghĩ mình không có điên gì bỏ thời gian vài năm để mà đi đến Bắc Đại Vực, trong khi còn không biết nơi đó tài nguyên có bằng một phần mười của Trung Đại Vực kia hay là không, nên cái tin tức này của Ma La Tịnh, đối với lại Diệp Tử Phàm hắn là có chút vô dụng rồi.
“ Bệ Hạ! Là Truyền Tống Trận từ Nam Đại Vực này đi đến Bắc Đại Vực!” Ma La Tịnh nhìn Diệp Tử Phàm không có bao nhiêu hứng thú đối với lại tin tức mình cung cấp, liền là nhanh chóng lên tiếng nói.
Như ai cũng biết, Nam Đại Vực này vốn là một nơi cằn cỗi nhất của Thiên Táng Cổ Địa, như tại đây mà muốn tìm được một mỏ Thánh Tính Mạch Khoáng hay là Thánh Kim các loại, kia là khó hơn cả lên trời, hoạ may ra chỉ có một đám Pháp Tắc Thánh Liên như thế này mà thôi.
Nhưng mà bên Bắc Đại Vực kia là hoàn toàn khác một cái khung cảnh, nơi đó không chỉ là có nhiều Thánh Tinh mỏ khoáng, mà ngay cả Hạ Phẩm Thánh Mạch cũng là rất nhiều nơi đó.
Tại Thiên Táng Cổ Địa này, Bắc Đại Vực chỉ còn là thua kém một cái Trung Đại Vực về tài nguyên mà thôi, còn ra nó là cân ba cái Đại Vực còn lại.
Tương truyền, mấy khóa trước đi vào nơi đây Thiên Táng Cổ Địa thí luyện, có một cái Ma Tộc Bán Thánh đi lạc đến Bắc Đại Vực, còn tình cờ phát hiện ra vài tòa Đại Sơn Mạch có chứa rất là nhiều Thánh Dược cũng như là nhiều đầu Thánh Mạch khác.
Tin tức kia truyền về Thánh Ma Giới, đã làm cho toàn bộ Thánh Vực xôn xao một đoạn thời gian, từ đó Bắc Đại Vực cũng là đi vào tầm ngắm của các thế lực lớn tại Thánh Vực, như không thể tại Trung Thánh Vực cạnh tranh được với lại các đại Thánh Cung quá cường đại mà nói, rất nhiều Thất Tinh Thế Lực là sẽ chọn Bắc Đại Vực làm điểm đến tiếp theo.
“ Truyền Tống Trận?”. Diệp Tử Phàm lần này là gợi lên hứng thú đến.
Như có thể trong một thời gian ngắn đến Bắc Đại Vực mà không phải mất quá nhiều thời gian, hắn cũng là muốn đi đến đó một lần xem như thế nào.
Có điều hắn còn không có hiểu rõ, nơi đây Truyền Tống Trận là như thế nào, những cái này là do người nào lập ra hay là tự nhiên Truyền Tống Trận.
Như không có hiểu rõ mà nói, một khi đi nhầm vào Tự Nhiên Truyền Tống Trận, hắn vô tình bị đẩy rời cái này Thiên Táng Cổ Địa, như thế không đến được Thanh Lôi Sơn Mạch lấy đi toà Thánh Lôi Thánh Kim kia được, cũng không thể đi thu thập tiếp tài nguyên bên trong Thiên Táng Cổ Địa này để mà đột phá Thánh Vương Chi Cảnh được, như thế hắn có khóc cũng chả ra nước mắt a.
Thế cho nên, nếu như là Truyền Tống Trận do người lập ra, Diệp Tử Phàm hắn sẽ còn đôi chút hứng thú muốn đi đến nơi đó xem như thế nào một phen quảng cảnh, còn nếu như đó là Tự Nhiên Truyền Tống Trận, như thế thì miễn đi, Ma La Tịnh tên này cũng có thể lên đường được rồi.
“ Vâng! Bệ hạ! Cái này Truyền Tống Trận là do Ma Tộc mấy cái Thánh Cung Trưởng Lão chúng tôi đi vào bên trong này Thiên Táng Cổ Địa làm ra...!”.
Ma La uQc5p Tịnh cũng biết Diệp Tử Phàm đang là lo lắng điều gì, cũng như là biết thời gian của mình cũng không còn nhiều, nên khi Diệp Tử Phàm vừa dứt lời, hắn cũng không có ý định kéo dài thời gian, dù là ít nhất.
Theo sau, Ma La Tịnh bắt đầu nói cho Diệp Tử Phàm biết về lại lịch của những cái này Truyền Tống Trận. Chuyện này cũng không có cái gì bí mật bên trong, như ai cũng biết, việc bị Thiên Táng Cổ Địa Truyền Tống Từ Luyện Giả vào khắp nơi trên cái này Thánh Vương Chiến Trường, loại này trường hợp tuy là ít, nhưng không phải là không có.
Trăm ức năm trước đây đã từng gặp qua một lần, các vị tiền bối của Ma Tộc bọn họ, vì là đề phòng trường hợp này xảy ra, những khoá trước sau khi vào nơi đây, liền là tránh thủ dùng mọi cái thủ đoạn làm ra những Truyền Tống Trận liên thông các Đại Vực với nhau, sau đó khi ra ngoài liền là để lại tin tức này cho Thánh Cung những người đến sau.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc