Chương 1590: Trăm Năm Người Hầu!

Đỉnh Luyện Thần Ma

Đăng vào: 5 tháng trước

.

Trận này tiếp tục tranh đấu mà nói, sau cùng người bại trận sẽ là Ngư Tử Vân hắn đây.

Vào giây phút kia, hắn là có một cái ý nghĩ, bắt giặc thì nên bắt vua trước, bên kia Diệp Vũ Đồng hiện tại qxzml khá là hư không, không có Cường Giả bảo hộ, lấy hắn Thánh Hoàng tu vi cùng Không Gian Pháp Tắc, đem Diệp Vũ Đồng khống chế lại, sau đó thì uy hiếp đám người kia để cho hắn đưa gia gia mình rời đi, là một cái biện pháp không tồi.

Chỉ là hắn chưa thực hiện được ý tưởng của mình, Diệp Vũ Đồng liền đã ra tay trước, làm cho hắn một phen thất vọng.

“Ta đương nhiên biết ngươi không có ý định làm hại ta, nếu như không, ngươi là đã không còn sống đến bây giờ nữa rồi! “ Diệp Vũ Đồng gật đầu mỉm cười nói.

Không cần dùng đến Đọc Ám Thuật, nàng cũng là biết đến Ngư Tử Vân vừa nãy là đang tính toán cái gì.

Tên này vừa giao tranh với lại Khôn Côn đám người, vừa là liếc mắt nhìn nàng khá là phức tạp, không phải là người trong lòng có cái ý nghĩ đen tối, sẽ không có loại ánh mắt này.

Nghĩ ra như thế mới là đúng, bên ngoài cái này Ngư Tử Vân là một người trọng nghĩa đôi khi có chút cứng ngắc, nhưng là không có nghĩa là tên này không biết cách biến báo, lợi dụng mọi thủ đoạn có thể đạt được mục đích của mình, cũng không kém Diệp Vũ Đồng nàng là bao nhiêu đâu, đây cũng là một nhân tài đáng bồi dưỡng, chỉ là hạn chế của tên này là quá trọng tình cảm một chút mà thôi.

Nhớ lại cũng may Ngư Tử Vân không có dùng đến cái kia kế sách bắt nàng, như không mà nói, tên này hiện tại đã là một cái người chết.

Bên cạnh nàng đúng là không còn cao thủ thật, khá là dễ dàng đắc thủ.

Nhưng mà bên cạnh nàng có tên khốn kiếp Ôn Địch nơi đây, trong tay tên này có không ít thủ đoạn mà tôn kia phụ thân để lại, một khi Ngư Tử Vân kéo đến, Ôn Địch sẽ đem những cái này thủ đoạn đưa ra, mà một khi tôn kia phụ thân ra tay, Ngư Tử Vân này rất khó có con đường sống.

Lúc đó tình cảnh, không chừng Ôn Địch tên nô tài này trong lòng còn là mong Ngư Tử Vân chạy nhanh đến bắt nàng đâu.

‘Kỳ lạ! Diệp Vũ Đồng này cho ta ăn là loại gì Đan Dược, như thế nào lại có công hiệu lớn đến như vậy! ‘ Bên ngoài cùng Diệp Vũ Đồng đối đáp, nhưng là bên trong Ngư Tử Vân là đang dùng còn lại không bao nhiêu Thánh Lực của mình đi giải quyết viên kia Đan Dược mà Diệp Vũ Đồng nhét vào miệng của hắn mới vừa rồi.

Trong lòng hắn đang nghĩ con nữ Ma Đầu này không biết là sẽ dùng loại độc dược gì để mà hại hắn đây? Có điều loại này Đan Dược vào bên trong cơ thể liền là tan ngay, hắn còn chưa kịp trở tay thì đã không còn lại chút gì.

Đang khi hắn tuyệt vọng vì nghĩ đến mạng của mình có thể sẽ kết thúc từ đây, bỗng nhiên bên trong cơ thể hắn những nội thương do mười hai tên Thánh Hoàng kia làm ra liền lấy cực nhanh tốc độ biến mất, thực lực của hắn là cũng nhanh chóng khôi phục lại, bây giờ thì đã được năm thành rồi.

Như dự tính của hắn không sai mà nói, với cái loại này tốc độ, chẳng mất bao lâu thời gian, hắn liền sẽ khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh mất thôi.

Trên đời này lại có loại đan Dược thần kỳ đến như thế này hay là sao?

“Đây là Bát Giai Hoàn Nguyên Thánh Đan! Loại vô cùng đặt biệt, chỉ có một gia nhà ta có! “ Diệp Vũ Đồng như cười như không đối với lại cái này Ngư Tử Vân nói.

Chỉ là trong lòng nàng hiện tại là muốn đem Ngư Tử Vân này ra chém mười tám khúc cho chó ăn. Diệp Vũ Đồng nàng đây phải là mất bao nhiêu khó khăn cùng vất vả, mới có thể từ trong tay của tên Đại Hắc kia lấy đến được vài hạt Hoàn Nguyên Thánh Đan này, nàng thường ngày không nở đưa cho thủ hạ tâm phúc của mình xài, nay có lòng tốt đưa ra cho Ngư Tử Vân, tên khốn kiếp này lại nghĩ nàng cho hắn uổng độc dược, trên đời này làm gì có cái lý đó.

Có điều nghĩ kỹ lại, nàng liền bỏ đi cái ý định đem Ngư Tử Vân này sát, hắn nghĩ cũng không sai lắm, hai người bọn họ quen biết không lâu, còn là thì chứ không phải là bạn, tên này nghi ngờ nàng cho hắn dùng độc dược, cũng không phải là không có lý.

“Vũ Đồng Thiếu Chủ! Hiện tại Tử Vân đã thua, không biết ngài muốn làm như thế nào để xử lý chúng tôi đây?” Ngư Tử Vân nhìn thấy ý nghĩ của mình bị Diệp Vũ Đồng nhìn một cái thông thấu, còn là đã hiểu lầm cô gái này cho mình dùng độc dược nữa, gương mặt của hắn liền là có chút nóng sốt, không dám nhìn Diệp Vũ Đồng nữa, liền là cúi đầu xuống lên tiếng hỏi.

Từ những biểu hiện của Diệp Vũ Đồng này, Ngư Tử Vân có thể suy đoán Diệp Vũ Đồng là không có muốn sát hắn, nếu như không, hắn đã toi mạng từ lâu rồi.

Không giết hắn, nhưng đồng thời cũng không có bỏ qua cho Ngư gia bên hắn, hắn cũng không biết Diệp Vũ Đồng này đang tính toán làm cái chuyện gì nữa.

Tại một cái hoàn cảnh vô định không rõ ràng như thế này, nói thật lòng hắn rất là mệt mỏi, thà rằng hắn tiếp tục đại chiến với lại đám Thánh Hoàng kia còn hơn.

“Ngươi muốn ta bỏ qua cho Ngư Nguyên Giáp cũng được, muốn ta bỏ qua cho Ngư gia cũng không có sao..Có điều...! “

“Vũ Đồng Thiếu Chủ! Chỉ cần ngài bỏ qua cho gia gia ta cũng như Ngư gia, có điều kiện gì, ngài cứ việc nói, dù cho lên núi đao hay xuống biển lửa, Ngư Tử Vân ta cũng tuyệt không chối từ!” Không chờ Diệp Vũ Đồng nói hết lời, Ngư Tử Vân là cắt đứt câu nói của Diệp Vũ Đồng, mau mắn lên tiếng.

Ngư Tử Vân hắn là không có ngu, đương nhiên là biết, muốn Diệp Vũ Đồng bỏ qua cho gia tộc nhà hắn mà không có điều kiện gì là chuyện rất không thể.

Nhưng mà hắn đã quyết định, dù Diệp Vũ Đồng có đưa ra cái gì điều kiện, hắn bằng mọi giá cũng là phải hoàn thành cho bằng được. Rất khó khăn mới tìm được sinh cơ cho Ngư gia trong lời nói của Diệp Vũ Đồng, Ngư Tử Vân hắn là không có muốn bỏ qua, càng là không thể bỏ qua.

“Haiz..Ngư Tử Vân! Ngươi cũng là biết, năm xưa gia gia của ngươi truy sát phụ thân của ta, vì chuyện này mà trong lòng phụ thân ta rất là khó chịu. Tuy ta là con của ngài ấy, nhưng muốn làm cho phụ thân ta bỏ qua chuyện này, thật sự rất là khó, phải bỏ ra không ít công phu cùng nước mắt, ngươi nên là hiểu vấn đề này..!”

“Vũ Đồng Thiếu Chủ! Ta đương nhiên hiểu, muốn Diệp Thánh Chủ bỏ qua chuyện này là không có dễ, nên có điều kiện gì có thể làm cho ngài ấy bỏ qua cái này ân oán, xin ngài cứ nói, Tử Vân tuyệt đối sẽ không chối từ!” Ngư Tử Vân nhìn Diệp Vũ Đồng một bộ tự biên tự diễn, trong lòng là chửi chó má.

Bên kia Diệp Thánh Chủ là hạng người nào?

Đây là đệ nhất nhân trong hàng Thánh Hoàng Cường Giả, một người như thế, có thể đặt một chút ân oán với lại một con kiến hôi Thánh Vương như gia gia hắn vào trong mắt hay là sao?

Cũng chỉ có Diệp Vũ Đồng cô lòng dạ nhỏ mọn, vẫn còn nhớ mãi không quên chuyện nhỏ này năm xưa mà thôi.

Dù là biết quá rõ như thế, nhưng là Ngư Tử Vân không có dám nói ra, nên nhớ hiện tại sinh tử của hắn cũng như là Ngư gia đều là nằm trong tay của người con gái này a, như hắn dám làm phật lòng của cô ta, hậu quả thiết nghĩ là không có chịu nỗi.

“Được! Chỉ cần ngươi làm người hầu cho ta một trăm năm, ta liền sẽ bỏ qua cho Ngư gia một lần!” Diệp Vũ Đồng nhìn thấy Ngư Tử Vân này nhanh nhẹn đến như thế kia, cũng là không cần cùng hắn kéo dài thời gian thêm nữa, liền là đi vào chủ đề chính đến.

“Không được! Tử Vân! Ngươi không thể nào làm người hầu cho cô ta được, mau nhanh chóng rời khỏi nơi đây đi!”

Ngư Nguyên Giáp là đã tỉnh táo lại từ lâu, hắn vẫn còn nhắm mắt nãy giờ, chẳng qua chỉ là muốn giả vờ chết, cũng là muốn xem Diệp Vũ Đồng con ma nữ này đang muốn giở trò gì?

Chỉ là khi nghe cái này Diệp Vũ Đồng nói ra điều kiện, hắn là không thể nào giả vờ được nữa, nhất quyết đứng ra phản đối.

Diệp Vũ Đồng muốn Ngư Tử Vân làm người hầu cho cô ta một trăm năm, người hầu cái từ này, nói khó nghe một chút chỉ là nô tài mà thôi.

Nghĩ đến cháu của hắn Ngư Tử Vân, thiên phú hơn người, thiên kiêu tuyệt thế, sau này là đột phá Thánh Đế đã là chuyện ván đã đóng thuyền, như thế một cái thiên Kiêu, làm sao có thể đi làm nô lệ cho người được.

Ngư Nguyên Giáp hắn cảm nhận được, thực lực của Ngư Tử Vân là đã khôi phục lại khá nhiều, hắn phải khuyên Ngư Tử Vân rời khỏi nơi đây mới được, Ngư gia nhà hắn, chỉ cần Ngư Tử Vân còn sống, thì nó sẽ mãi mãi trường tồn, đám lão già như hắn có chết cũng là không có vấn đề gì cả.

Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc