Đăng vào: 12 tháng trước
Còn đối với hai nha đầu nàng mà nói, hai cây này Thánh Sâm, là hy thế trân bảo, nó quan trọng hơn bất cứ một loại bảo vật nào hiện nay hai nàng muốn có.
Nguyên nhân sao, cái này rất dễ hiểu, tôn kia phụ thân Diệp Tử Phàm của hai nàng thọ nguyên đã không còn lại bao nhiêu, tuy nói có thể sớm ngày đột phá Thánh Vương Chi Cảnh có thể lấy lại thọ nguyên, không lo lắng cái gì.
Nhưng mà thế gian này luôn luôn có biến số, như vài chục năm nữa ngày ấy không thể đột phá Thánh Vương Chi Cảnh thì như thế nào?
Cái kia không phải ngài ấy sẽ vì thọ nguyên hao hết mà chết hay là sao? Thế gian này không có người nào biết trước được tương lai sẽ xảy ra như thế nào a!
Cái này là không được, làm một hiếu nữ như hai nàng, sao có thể để chuyện này xảy ra được, cái này Thọ Linh Thánh Sâm đến vào lúc này, chính là rất đúng lúc, như đem nó cho tôn kia phụ thân, ngài ấy có thể không cần lo lắng đến vấn đề thọ nguyên này nữa, mà có thể bình thản tu hành.
Thanh Lôi Thánh Vương tên này thật sự rất là có ý tứ, đem bảo vật quý giá như thế này tặng cho hai nàng, hai nàng không muốn bỏ qua cũng là không có được a.
Chỉ là muốn hai nàng bỏ qua cho Dương Tiểu My, cũng là kém một chút, không mấy khi Thanh Lôi Thánh Vương này dễ dàng nói chuyện như thế này, nên nhân cơ hội làm thịt thêm một đao nữa, cơ hội hiếm có, như bỏ qua mà nói, liền sẽ bị trời phạt à nha. Thu lại hai cây kia Thánh Sâm vào Nhẫn Trữ Vật, đến lượt Diệp Vũ Phi lên tiếng nói:
"Đa tạ Bệ Hạ đã tặng quà, Vũ Phi vô cùng biết ơn, chỉ...Ư.!".
"Bệ Hạ! Hai vị Tiểu Chủ Nhân của ta ta là vô cùng cảm động với món quà vô giá mà ngài đã ban tặng! Như không còn chuyện gì khác, chúng vãn bối xin được cáo lui!". Hổ Huyền Phương là sợ hãi quá độ, không cho Diệp Vũ Phi nói hết câu, liền lấy tay phong bế cái miệng của nha đầu này lại, không cho Diệp Vũ Phi tiếp tục lên tiếng nữa.
Như thấy còn không an toàn, ngay cả Diệp Vũ Đồng bên v1Zyl cạnh, hắn cũng phong bế miệng của nàng ta luôn, xong chuyện liền là lên tiếng xin phép được cáo từ. Cũng không chờ Thanh Lôi Thánh Vương kia trả lời hay không, Hổ Huyền Phương là lôi hai cái nha đầu này lấy nhanh nhất tốc độ rời khỏi nơi đây.
Lòng tham không đủ rắn nuốt voi, thật sự là lòng tham không đáy, đây là đánh giá của Hổ Huyền Phương về hai cái con nha đầu này.
Không những là lòng tham vô độ, mà còn không có hiểu được lòng người, tôn kia Thánh Vương Cường Giả câu nói sau cùng đã đổi chữ hai vị thành hai người rồi, đây là dấu hiệu cho thấy Thanh Lôi Thánh Vương đã vô cùng bất mãn, như Diệp Vũ Phi hai người còn lắm chuyện thêm nữa, hắn không có chắc đám người mình còn có thể rời khỏi nơi đây được hay là không nữa.
“Tiểu Yêu! Lập tức đưa mọi người hồi An Nam Sơn! “ Chạy ra khỏi Thanh Thủy Sơn sau, Hổ Huyền Phương rất nhanh ra lệnh cho Yêu Hỏa Chi Viêm nói!
Nơi này quá mức nguy hiểm, Thanh Lôi Thánh Vương tên kia không biết khi nào liền sẽ trở mặt, vẫn là nên lấy nhanh nhất tốc độ rời khỏi nơi đây thì tốt hơn.
Mà luận về tốc độ mà nói, Yêu Hỏa Chi Viêm với biến thể Thần Thú Phượng Hoàng, không có gì nghi ngờ tên này là người có tốc độ nhanh nhất trong đám người bọn họ tai đây!
‘Hổ Huyền Phương? Ngươi vừa nói cái..’ Tiểu Yêu nhìn qua Hổ Huyền Phương một cái, cực kỳ là bất mãn.
Nơi đây nguy hiểm vô cùng, hắn cũng là biết được đến, cũng là rất muốn rời khỏi nơi đây càng sớm càng tốt. Nhưng là đó phải là Yêu Hỏa Chi Viêm hắn tự ngu, mà không phải là bị người khác hất hàm sai khiến.
Muốn làm cho Tiểu Yêu hắn nghe lời, cũng phải là cường giả như Diệp Tử Phàm vị kia, hoặc chí ít cũng là Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng hai người. Hổ Huyền Phương nhà ngươi chỉ là một tên quản gia quèn, cũng dám lên giọng sai bảo ta, là ai cho ngươi cái kia lá gan đó?
“Vâng! Huyền Phương đại nhân!”
“Ầm! “
Yêu Hỏa Chi Viêm bỗng nhiên thay đổi một cách chóng cả mặt, đang muốn cùng Hổ Huyền Phương tính sổ liền trở nên ngoan ngoãn dễ bảo, thậm chí cả kính ngữ hắn cũng dùng ra.
Không thể không làm như thế! Ánh mắt kia của Hổ Huyền Phương nhìn hắn, làm cho hân lạnh buốt từ đầu đến chân, ngay cả ấn ký bên trong thức hải cũng là rung động mảnh liệt!
...
"Ta không có chết!".
Dương Tiểu My mở mắt ra, cảm nhận nguy hiểm xung quanh đã không còn, đám người Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng cũng không có tại đây, nàng mới tin rằng mình vẫn còn sống.
"Rầm!".
"Đa tạ Bệ Hạ ân cứu mạng, Tiểu My trọn đời sẽ không bao giờ quên!". Dương Tiểu My ngay lập tức quỳ xuống, hướng Thanh Lôi Sơn vị trí, dập đầu nói.
Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai nha đầu kia. Nàng biết bọn chúng là không có dễ dàng gì bỏ qua cho nàng đâu, đến bây giờ nàng vẫn có thể còn sống tốt, đây hoàn toàn là có người đã ra tay cứu giúp nàng.
Tại cái này Triều Tịch Thánh Cung, có cái kia bản lĩnh, hiện tại cũng chỉ có mỗi Thanh Lôi Thánh Vương vị kia mà thôi. Dương Tiểu My nàng cứ nghĩ, tin tức phát ra cầu cứu của mình Thanh Lôi Thánh Vương là sẽ không có quan tâm, không nghĩ đến, vào giây phút cuối cùng, ngài ấy vẫn là ra tay cứu nàng một mạng!
"Họa lần này ngươi gây ra không nhỏ, ở lại bên trong Thanh Thủy Điện sám hối cho ta, một ngày Nhược Hề Thánh Vương không có trở lại, một ngày ngươi không được phép rời Thanh Thủy Điện một bước! ".
Khác với lại giọng nói như nắng ấm mùa xuân khi cùng Diệp Vũ Phi hai con nha đầu kia đối thoại, Thanh Lôi Thánh Vương đối với Dương Tiểu My là lạnh lẽo như cõi âm ty, không hề có một tia nào cảm tình bên trong.
Nghĩ đến cũng không sai, Dương Tiểu My này không những hại Triều Tịch Thánh Cung mất đi mấy chục tôn Ngụy Thánh Cường Giả, còn làm bản thân hắn mất hai cây quý hiếm Thọ Linh Thánh Sâm, không ra tay sát Dương Tiểu My đã là tổ tiên của Dương Tiểu My tích mấy đời phúc đức mới có thể nhận được, còn như muốn hắn hòa ái nói chuyện, kia là nghĩ cũng đừng nghĩ.
"Bệ Hạ! Tiểu My biết tôi! Tiểu My chấp nhận chịu phạt! ". Dương Tiểu My cung kính dập đầu nói.
Nàng là biết, những chuyện nàng làm không có qua được đôi mắt của tôn này Thanh Lôi Thánh Vương, với tai họa mà nàng gây ra, đem đi lăng trì xử tử cũng còn chưa đủ, Thanh Lôi Thánh Vương không sát nàng, đây là đã cho sư tôn của nàng quá nhiều mặt mũi rồi, nàng còn có thể trông mong gì hơn.
Hơn nữa, giờ đây Thanh Lôi Thánh Vương không phạt nàng tại nơi đây diện bích, Dương Tiểu My nàng cũng không dám ra bên ngoài kia. Nên nhớ bên ngoài kẻ thù của nàng vô số, nhất là Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng hai người, nàng dám khẳng định, như mình rời khỏi Thanh Thủy Sơn, mình liền cách cái chết cũng không quá xa.
Vẫn là nên ở lại nơi đây một thời gian, chờ sư tôn Nhược Hề Thánh Vương của nàng trở lại, đến khi đó, sẽ không còn ai có thể ngăn cản nàng trả thù.
...
"Vút!".
“Hổ Huyền Phương! Chúng ta có thực lực tối cường trong tay, ngươi vì cái gì còn sợ một tên Phàm Thể Thánh Vương? " Trên lưng của Yêu Hỏa Chi Viêm đang bay tại chín tầng mây trên đường hồi trở lại An Nam Sơn, Diệp Vũ Phi vẫn còn là không thôi ấm ức vì Hổ Huyền Phương cái tên nô tài này này ngăn cản nàng muốn nói thêm điều kiện.
Nên nhớ cái kia Thanh Lôi Thánh Vương là một tôn Thánh Vương Cường Giả a, tài nguyên trong tay y là vô cùng phong phú, chỉ cần nhìn thấy tên kia đem ra hai củ Thánh Sâm mà không nhíu mày một cái, cũng đủ biết độ giàu có của y.
Hơn nữa trong tay của bọn nàng có Cửu U Thánh Lệnh, có thể trấn áp bất kỳ vị nào bên dưới Đạo Thể Thánh Vương, tại Triều Tịch Thánh Cung nơi này theo như nàng biết là không hề có Thánh Thể Thánh Vương Cường Giả, thủ đoạn mà nàng có trong tay đã là Thiên Hạ Vô Địch rồi, có cần nhất thiết phải sợ một tên Phàm Thể Thánh Vương như là Thanh Lôi Thánh Vương tên kia hay không?
Lời nói của Diệp Vũ Phi cũng là điều mà Cáp Tích Ly, Ôn Địch quan tâm, Diệp Vũ Phi lần này nói cũng không phải là không có lý, trong tay của Hổ Huyền Phương hiện tại là nắm được ưu thế tuyệt đối, rõ ràng không cần phải sợ Triều Tịch Thánh Cung tên Phàm Thể Thánh Vương kia, Hổ Huyền Phương bỏ của chạy lấy người, trông chừng là hết sức không hợp lý a.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.