Đăng vào: 12 tháng trước
Nhìn thấy Tả Thiện Quân sau khi nghe lời hù dọa của Tô Tử Thu kia liền có chút do dự lên, đang si mê ngắm nhìn Diệp Vũ Phi bên này Tả Thiện Minh, liền là lớn tiếng cầu xin nói.
Đây là lần đầu tiên hắn được gặp một Diệp Vũ Phi người thật bên ngoài, mà không phải là quang Ảnh như trước đây, chỉ khẽ nhìn qua, hắn liền là si mê ngắm không thể nào rời đi được ánh mắt.
Hắn liền biết, những lần trước mình vì gặp mặt Diệp Vũ Phi mà bị đám kia Thánh Hoàng chặn lại cho ăn đòn là hoàn toàn xứng đáng, như có thể quay lại, hắn đây vẫn là muốn đâm đầu vào Lam Điền Khu tìm Diệp Vũ Phi thêm nhiều lần nữa.
Bây giờ hắn, khó khăn lắm mới gặp được Diệp Vũ Phi người con gái này khoảng cách gần đến thế này, còn là có rất lớn cơ hội có thể đưa nàng ta hồi Thiên Thủ Thánh Cung nhìn ngắm một cái đủ, như thế một cái hoàn mỹ cơ hội, dù phải trả bất kỳ một cái giá nào, hắn cũng liền sẽ không có bỏ qua.
“Mặt con cóc ghẻ này cũng thật dày!” Diệp Vũ Phi hừ lạnh một cái, không hề có một chút thương tiếc sĩ nhục.
Họ Tả kia chỉ mới gặp nàng một lần, còn chưa có bất kỳ một cái gì kết giao, liền là muốn thề sống thề chết phải có được nàng, đây là một tên hết sức là giả tạo.
Loại người chỉ chăm vào nhan sắc của nàng mà thôi, một ngày nào đó khi nàng không còn nhan sắc như hiện tại, tên này sẽ rời bỏ nàng không thương tiếc, loại người như thế này, nàng nhìn thấy quá nhiều.
“Ân! Như tôn nhi của ta đã muốn, như vậy thì đem cô ta về đi!” Tả Thiện Quân ánh mắt xoay chuyển một chút, nhìn xuống Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng hai người, liền là gật đầu đối với lại Tả Thiện Minh nói.
Ám Huyền Thánh Cung, đúng là lợi hại thật sự, chỉ là Thiên Thủ Thánh Cung bọn họ cũng không phải hạng thiện tra gì, như đấu võ lên, ai thắng ai thua còn rất là khó nói, chưa tính đến chuyện Thiên Thủ Thánh Cung còn một đại Cường Giả như hắn đây, đánh đến cùng kết cục cao lấm là lưỡng bại câu thương mà thôi.
Với lại trong suy nghĩ của hắn, Ám Huyền Thánh Cung kia sẽ không bao giờ vì một người con gái lại đi đem hết thực lực của mình ra cùng với lại Thiên Thủ Thánh Cung bọn họ liều mạng.
Tu Luyện Giới đều là vì lợi ích tối thượng, không ai lại vị một người con gái lại đi đánh cược tính mạng an nguy của mình cả, thế nên lời uy hiếp của Tô Tử Thu bên kia, hắn thấy có chút vô dụng rồi.
Trong ý nghĩ của hắn, vốn là ngay cả Diệp Vũ Đồng cô nương kia, hắn là cũng muốn bắt đem về làm dâu nhà họ Tả nốt, chỉ là nghĩ đến có khả năng cùng một lúc phải đối đầu cùng Ám Huyền Thánh Cung lẫn uQc5p Tử Quang Thánh Cung, nên chuyện này đành thôi vậy.
“Đa tạ Lão Tổ! “ Tả Thiện Minh vui mừng quá đổi cung kính bái tạ nói.
Hắn dùng tất cả mọi thủ đoạn, không phải chỉ chờ được nghe câu nói này của Tả Thiện Quân thôi hay sao.
“Phụ..phụ thân! Minh nhi cầu xin ngài ra tay thêm một lần nữa!”
Muốn đi đến bên kia đem Diệp Vũ Phi khống chế lại, sau đó liền xoa nắn nàng ta như thế nào cũng được, chỉ là đi được vài bước, Tả Thiện Minh liền quay lại, có chút bất đắc dĩ đối với lại Tả Thiện Bình cầu khẩn nói.
Hắn là rất muốn tự tay mình bắt lấy Diệp Vũ Phi trở lại, nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo âm hàn kia của Diệp Vũ Phi, cùng bên cạnh Nhược Đình Phong mấy người kia, hắn liền là lùi lại bước chân.
Không có cách nào, dù si mê Diệp Vũ Phi, nhưng không có nghĩa là hắn chưa nghe qua truyền kỳ về thủ đoạn cũng như sự độc ác của nàng ta.
Chưa kể đến bên cạnh còn có hai tên Thánh Hoàng Cường Giả đang đứng án ngữ phía trước mặt. Như hắn dám đi qua mà nói, chỉ sợ chưa ôm được mỹ nhân trở về, hồn của hắn đã tại Minh Giới dạo chơi rồi.
Thế cho nên, dù là có đôi chút mất mặt, hắn cũng là không thể nào không mời tôn phụ thân này của mình xuất thủ thêm một lần nữa, hắn đã quyết định, chỉ cần đạt được Diệp Vũ Phi, những chuyện khác không cần thiết quan tâm.
Tu Luyện Giới chính là như thế này, chỉ cần đạt được mục đích, có thể dùng bất kỳ một cái thủ đoạn nào. Tả Thiện Minh hắn cũng chỉ là học theo tiền nhân mà thôi.
“Được! Không có vấn đề gì, chỉ cần con trai của ta muốn,chuyện gì cũng có thể được! “
Tả Thiện Bình quan ái nhìn đứa con này của hắn một cái, sau đó liền là hóa Thánh Nguyên lực thành cự Trảo, hướng đến Diệp Vũ Phi cái kia vị trí.
Vốn hắn muốn để cho Tả Thiện Minh thể hiện một chút trước mắt đứa con dâu tương lai này của mình, chỉ là bên kia có Thánh Hoàng Cường Giả chắn lối, con của hắn không có khả năng qua cửa, không chừng còn bị bên kia đám người bắt làm con tin, như vậy thì quá không được tốt rồi, nên hắn vẫn là ra tay thì sẽ tốt hơn.
“Ầm ầm... Ầm ầm...! “
“Nhược Đình Phong! Ngươi đừng có ý nghĩ không tốt, ngươi có hy sinh cũng không làm được cái gì đâu!”
Lực lượng thiên địa áp đến bên kia cách mình vị trí không quá xa, Quang Thánh Trung nhìn Nhược Đình Phong bên trong ánh mắt có một tia quyết tuyệt, bằng hữu bao nhiêu năm, như thế nào hắn còn không có biết trong lòng của Nhược Đình Phong đang đánh cái gì bàn tính, nên là hắn hết sức chân thành cho ra lời khuyên.
“Thiếu Cung Chủ! Ngài chịu khổ một chút, yên tâm đi, qua hôm nay dù có đem Thiên Thủ Thánh Cung san bằng, ta cũng nhất định sẽ cứu ngài ra!”
Nhược Đình Phong giãy giụa một chút, cuối cùng vẫn là buông ra nắm tay. Quay lại đối với lại Diệp Vũ Phi cung kính nói.
Như Quang Thánh Trung nói, hắn đúng là có cái ý định tự bạo bản thân mình, cùng Tả Thiện Bình đám người liều mạng, chí ít cũng là có thể đem cái tên Tả Thiện Minh kia sát đi.
Nhưng là nhìn lại chênh lệch thực lực đôi bên, hắn chỉ có thể từ bỏ ý nghĩ trong lòng của mình, lấy hắn hiện tại thực lực, dù có tự bạo, cũng không có khả năng làm gì được Tả Thiện Bình bên kia, đó là chưa tính đến một cái đại Cường Giả khủng bố hơn Tả Thiện Bình nhiều là Tả Thiện Quân đang chăm chú quan sát nhất cử nhất động động của hắn phía trên, nên là hắn cũng chỉ từ bỏ.
Hắn nên để cái mạng của mình lại, dùng tại lúc thích hợp.
Nhưng là đây cũng chỉ là chuyện tạm thời, hắn là hứa với lại Diệp Vũ Phi, một khi Cường Giả của Ám Huyền Thánh Cung tấn công Thiên Thủ Thánh Cung, hắn sẽ là người dẫn đầu đi vào, khi đó không còn có bất kỳ một người nào có thể ngăn cản hắn.
“Ngươi không cần phải vì bổn tiểu thư làm bất kỳ chuyện gì nữa! “ Diệp Vũ Phi liếc nhìn cái này Nhược Đình Phong, không vui không buồn lên tiếng.
Trong lời nói của nàng cũng là có một chút xa cách, người quen biết lâu năm như là Diệp Vũ Đồng cũng như Yêu Hỏa Chi Viêm đều sẽ nhận ra được cái này bất thường trong lời nói của nàng.
Như vừa rồi Nhược Đình Phong một bộ tử chí không lui bước, theo tính toán của nàng Tả gia bên kia sẽ vì sự quyết tâm của Nhược Đình Phong để mà nhìn thấy Ám Huyền Thánh Cung tuyệt đối sẽ không nhân nhượng trong cái này vấn đề, từ đó suy nghĩ lại rồi từ bỏ.
Đáng tiếc Nhược Đình Phong người này suy nghĩ thiệt hơn quá nhiều, đã là bỏ đi một cái cơ hội tốt, cũng có nghĩa là nàng chắc chắn phải rơi vào tay của Tả gia kia không một chút nghi ngờ.
Nghĩ lại nàng cũng là không nên trách Nhược Đình Phong cũng như là Ám Huyền Thánh Cung đám người này, chung quy lại quan hệ giữa đám người bọn họ cùng nàng chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi.
Diệp Vũ Phi nàng lấy cái tự cách gì để đòi hỏi người khác phải bất chấp tính mạng hy sinh vì nàng, người ta cũng không phải là tỷ muội phụ mẫu của nàng a.
“Hừ! Muốn bắt muội muội của ta đi, như vậy thì bắt luôn cả ta đi!”
Diệp Vũ Đồng không để ý đến cái ánh mắt cầu khẩn của Quang Thánh Trung cùng Hoàng Kỳ Anh hai người, nhanh chóng đến bên cạnh Diệp Vũ Phi, cùng nàng kháng địch.
Bên ngoài là tranh đấu, nhưng một khi tỷ muội một trong hai người gặp nạn, người còn lại như thế nào có thể ngồi yên cho được. Dù là không thể chống lại tên họ Tả kia, nhưng là hai tỷ muội bọn họ sẽ làm hết sức mình, cùng lắm là bị bắt về Thiên Thủ Thánh Cung kia một thời gian mà thôi.
Nàng cũng biết lần Diệp Vũ Phi đến Thiên Thủ Thánh Cung chỉ là đi chơi duyên cớ, Ám Huyền Thánh Cung thế nào cũng sẽ cho người cứu Diệp Vũ Phi đi ra, có điều như thêm vào Tử Quang Thánh Cung nữa, chuyện này hoàn toàn khác, sẽ không có riêng cứu người thôi đâu, mà còn là diệt cung nữa kìa.
Dám đánh chủ ý lên hai chị em bọn họ, đây là kết cục mà cái này Thiên Thủ Thánh Cung phải chấp nhận, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Đúng lúc này...
“Ầm ầm.... Ầm ầm... Ầm ầm...! “
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc