Đăng vào: 12 tháng trước
“Diệp Tử Phàm! Ta đã quá xem thường nhà ngươi!”
Nhìn Diệp Tử Phàm không mất bao nhiêu sức lực liền có thể đem một kích tất sát của Vương Nhất Hạ hắn hóa giải trong vô hình, hắn liền là ngưng trọng gật đầu khen ngợi, đồng thời Mặc Vân Đao hắn cũng là không còn tại trong tay của Vương Nhất Hạ hắn nữa.
Một đao kia hắn đã phát huy tận cùng uy năng của Mặc Vân Đao, như thế mà vẫn không có làm gì được Diệp Tử Phàm tên này, hắn là biết, có đem nó ra sử dụng lần nữa cũng là vô dụng mà thôi.
Thực lực của Diệp Tử Phàm này không phải dạng tầm thường, cái này tại tình báo Diệp Tử Phàm có thể đem một đao của Ám Huyền Minh hóa giải, Vương Nhất Hạ hắn là nên nghĩ đến từ trước. Có điều Vương Nhất Hạ hắn không có mấy tin vào tình báo mà Tin Tức Lâu cung cấp, hắn cho rằng Tin Tức Lâu đa phần là thổi phồng Diệp Tử Phàm là chiếm phần lớn, ngay cả nói Diệp Tử Phàm này thực lực sánh ngang với lại Luyện Nan Cô, hắn cũng là cảm thấy quá phi lý rồi.
Theo như hắn thấy, có thể cùng Ám Huyền Thánh Chủ chống lại, tất cả là dựa vào ngoại vật chiến đa số, một tên tiểu tử vừa mới đột phá Thánh Hoàng không lâu, như thế nào lại có thể có được thực lực kinh thế như thế kia. Nhưng là hiện tại khi cùng Diệp Tử Phàm đối đầu, Vương Nhất Hạ hắn có phần tin vào Tin Tức Lâu đám người kia dự đoán, dù không thể sánh với lại Luyện Nan Cô, nhưng cũng tuyệt không thua kém gì Vương Nhất Hạ hắn.
“Vân Sát! Phiên Vân! Thiên Vân! Sát cho ta!”
Khen ngợi Diệp Tử Phàm một câu sau, cũng không có chờ đợi lâu lắm, Vương Nhất Hạ liền là tiếp tục xuất thủ, chỉ thấy trên hai đôi bàn tay hắn xuất hiện ba cái màu sắc xinh tươi đám mây, theo sao nó lấy tốc độ nhanh khủng bố hướng Diệp Tử Phàm sát đến.
“Tam Vân Sát! Thánh Chủ lần này là liều mạng rồi!”
“Không có sai! Đã từ rất lâu rồi chúng ta chưa có thấy Thánh Chủ dùng đến cái này chiêu thức!”
“Hy vọng lần này có thể đem họ Diệp kia trấn áp!”
Bốn người Cù Văn Lượng quan chiến trên không trung kia, nhìn thấy Vương Nhất Hạ xuất thủ, bọn họ liền là nói rõ ra chiêu thức mà Vương Nhất Hạ đang sử dụng.
Vân Sát! Phiên Vân cùng Thiên Vân! Nó vốn là một trong số những tuyệt kỹ Thần Thông của Linh Huyền Thánh Cung bọn họ, được rất nhiều các bậc tiền bối sau khi đột phá Thánh Nhân Cảnh Giới tham ngộ thiên đạo chi ý sáng tạo ra.
Bình thường như Hóa Thần hay Ngụy Thánh đều có thể lĩnh ngộ cũng như sử dụng được. Nhưng là uy năng không bằng một phần vạn nếu là do Thánh Vương Cường Giả trở lên sử dụng.
Còn như nó được Vương Nhất Hạ sử dụng, như thế thì uy năng không cần phải nói cũng biết. Vương Nhất Hạ hiện tại đã hòa Pháp Tắc của mình vào bên trong tam môn Thần Thông, mỗi một quang sắc kia, là có chứa cả trăm tỷ tòa Thế Giới Chi Lực, ba loại hợp lại, không khác gì có ba đại Cường Giả như Vương Nhất Hạ dùng hết thực lực công kích, loại kia khủng bố chiêu thức, nghĩ đến thôi bọn họ cũng là lạnh cả mình.
“Diệt Thế Chi Thủ! Sát!”
Diệp Tử Phàm lần này cũng là hết sức ngưng trọng ánh mắt, hắn một quyền xuất ra, nhắm ngay trung tâm điểm nối của ba cái đạo Pháp Tắc quang ảnh kia đánh đến.
Lực lượng một kích này của hắn là lên đến mộ trăm năm mươi tỷ tòa Thế Giới Chi Lực, phá diệt thiên địa, khủng bố vô cùng.
“Ầm ầm... Ầm ầm.... Ầm ầm...! “
“Phốc...Rầm rầm!!! “
“Là người nào thắng? “ Thi Vân Tần là người đầu tiên lên tiếng hỏi.
Bên dưới kia kinh thế lực lượng va chạm, nơi đó hiện tại là đã thành một khối hỗn độn chi địa, bất kỳ một đạo thần niệm nào tiến đến, đều là bị không gian nơi đó cắn nuốt sạch sẽ, hắn là rất muốn nhìn xem người nào đã dành chiến thắng, đáng tiếc là đành bất lực.
“Ân! Cù Văn Lượng đám người đi đâu cả rồi? “
Thi Vân Tần lên tiếng hỏi được cả phút đồng hồ nhưng lại không thấy người nào cùng hắn đáp lại một tiếng, quay người lại xem có phải là bọn chúng wtr19 đang kinh sợ đến quên cả trả lời hắn hay là không. Kết quả sau lưng hắn chẳng còn một cái bóng người nào cả, Cù Văn Lượng cùng hai tên đồng môn của hắn đã không còn thấy đâu.
“Xẹt! “
“Cù Văn Lượng khốn kiếp nhà ngươi, như để Thi gia ta tìm được, ta tuyệt đối không bỏ qua cho các ngươi!”
Thi Vân Tần sau một lúc kinh dị, bỗng nhiên linh quang lóe lên, hắn là lấy cực kỳ nhanh tốc độ rời khỏi nơi đây, cách di chuyển của hắn là chạy bán sống bán chết, cứ như là hận cha mẹ không sinh thêm cho mình một đôi chân nữa một dạng. Vừa chạy trốn hắn là vừa cất tiếng mắng lớn.
Cù Văn Lượng hiện tại không thấy, hai người khác cũng không thấy đâu, cái này dùng đầu gối cũng có thể đoán biết được ba tên kia là đã nhanh chân chạy trốn mất dạng rồi.
Ba người kia là không có tin tưởng vào chuyện Vương Nhất Hạ có thể đánh thắng được Diệp Tử Phàm, nên không cần chờ xem kết quả, ba tên kia là đã chuồn trước mất rồi.
Thiên đao vạn quả tên Cù Văn Lượng kia, trước đó hắn còn thổi phồng Vương Nhất Hạ Tam Vân Sát là chiêu thức kinh khủng nhất Trung Thánh Vực, với tu vi hiện tại của Vương Nhất Hạ như đem nó ra sử dụng, dù cho là Ám Huyền Minh hay Quang Thánh Vũ cũng là chết thẳng cẳng. Diệp Tử Phàm này tuyệt đối không phải là đối thủ!
Nhưng giờ thì thế nào?
Diệp Tử Phàm cùng Vương Nhất Hạ nhất chiêu định sinh tử, Cù Văn Lượng tên khốn kiếp kia ngay cả kết quả cũng không chờ để xem như thế nào, liền là cùng với lại hai người khác nhanh chân chạy trốn.
Chạy trốn thì cũng thôi, chí ít Cù Văn Lượng cũng nên thông báo cho hắn biết một tiếng để cho hắn chạy theo, đằng này tốt, ba người kia chạy trốn mất tăm mà không thèm nhìn hắn một cái, đồng môn bao nhiêu năm nay, hắn xem Cù Văn Lượng ba người kia còn thân hơn cả huynh đệ, giờ đây lúc nguy nan, ba người kia đối xử với lại hắn tệ bạc đến như thế này đây.
Thi Vân Tần hắn trong lòng thầm thề, một khi gặp lại ba người kia, hắn dù có liều cái mạng này, cũng là không để cho ba tên kia sống tốt.
Cù Văn Lượng ba người như tại đây nghe được lời oán hận của Thi Vân Tần, chắc hắn cũng chỉ thở dài, vào hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc như thế này, như có cơ hội chạy trốn mà nói, người nào không tranh thủ. Không lẽ chờ Diệp Tử Phàm tên kia đem Vương Nhất Hạ trấn áp, liền sẽ đến thu thập bọn họ hay là sao đây?
Còn về không có báo lại với Thi Vân Tần một tiếng liền đi ngay, như vậy hắn chỉ có thể xin lỗi, dùng thần niệm truyền âm cũng phải mất một chút xíu thời gian, như vào lúc đó Diệp Tử Phàm kia để ý đến bọn họ thì sẽ như thế nào? Kết cục bọn họ không cần nói cũng là biết. Thế cho nên, vào loại hoàn cảnh này, bọn hắn chỉ có thể tuân thủ tuyệt đối một cái quy tắc bên trong Tu Luyện Giới, kia là người không vì mình, sẽ là bị thiên tru địa diệt, ai không lĩnh ngộ được câu nói kia, như thế có chết cũng không nên trách người khác rồi.
...
“Chạy cũng thật nhanh!” Diệp Tử Phàm đưa mắt nhìn Cù Văn Lượng bốn người hướng đi, hơi có một chút khen ngợi nói.
Đúng như những gì Cù Văn Lượng mấy người nghĩ, sau khi đem Vương Nhất Hạ giải quyết, hắn là ngay lập tức sẽ nhắm đầu thương về hướng bốn tên này. Bốn người này thực lực có kém đôi chút, nhưng dù sao cũng là hàng thật giá thật Thánh Hoàng Cường Giả, đem bọn người này thôn phệ, nó là tốt hơn thôn phệ hàng ngàn hàng vạn tên Thánh Vương Cường Giả cộng lại.
Hơi có chút đáng tiếc, đám người này đánh hơi nguy hiểm cũng quá là nhanh một chút, khi hắn muốn ra tay thì đám người này lại chạy mất.
Như thế hắn cũng chỉ có thể bỏ qua cho bốn người này, Diệp Tử Phàm hắn không thể phân thân ra một bên giải quyết Vương Nhất Hạ, một bên đi tìm kiếm bốn người này cho được, hai bên hắn chỉ có thể chọn một, lẽ đương nhiên, Vương Nhất Hạ đang bị thương bên kia giá trị vẫn là cao hơn nhiều so sánh với lại bốn tên Thánh Hoàng Cường Giả kia.
“Khục..khục! Diệp Tử Phàm.. Ngươi không thể nào sát ta được!”
Vương Nhất Hạ thân thể bây giờ khá là tàn tạ, thương tích nơi nào cũng có, nhìn tên này hít vào thì nhiều nhưng thở ra không có bao nhiêu, như người bình thường sẽ là không thể nào qua khỏi, dù là vậy, nhìn Diệp Tử Phàm đi đến gần, Vương Nhất Hạ cũng là cố gắng ngồi dậy, gian nan lên tiếng nói.
“Ngươi còn có chiêu thức gì nữa còn chưa có xài hay sao?” Diệp Tử Phàm nghe Vương Nhất Hạ nói như thế, cũng là hơi có chút dừng lại bước chân, nhìn Vương Nhất Hạ lên tiếng hỏi.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.