Đăng vào: 12 tháng trước
"Ân! Ba người các ngươi làm việc rất tốt, ta thật sự rất hài lòng! " Nghe như vậy, trong lòng Diệp Tử Phàm vui như nở hoa, có thế lực thực sự là rất tốt, chỉ cần khẽ động miệng bên dưới lập tức chấp hành không chậm trễ.
"Vì chủ nhân phục vụ, là chức trách của chúng ta! " Ba vị Yêu Vương quỳ xuống nói, thật ra bọn họ đưa đến so với kỳ hạn còn sớm hơn mấy ngày, nhưng mà bọn họ cũng không dám kể công.
"Đứng lên đi, còn có chuyện gì nữa không? "
"Hồi chủ nhân, ta trong tay phát hiện được loại Ngọc Thạch mà lần trước ngài nói qua, mời ngài xem! " Ba người đứng lên, Thiết Diễm Yêu Vương Hỏa Lâm trên tay xuất hiện một viên Lục Sắc Ngọc Thạch, cung kính dâng lên cho Diệp Tử Phàm.
"Không sai, đây thật là loại Ngọc Thạch mà ta đang cần! " Diệp Tử Phàm đem viên Lục Giai Yêu Thú Đan mảnh vỡ kia cầm trong tay, ánh mắt hiện lên kinh hỉ chi sắc, tuy là mảnh Yêu Đan này so với mảnh lần đầu hắn thôn phệ nhỏ hơn một chút, nhưng mà đây cũng là hàng thật giá thật Lục Giai Yêu Thú Yêu Đan a.
"Hỏa Lâm nha! Ta đã từng nói nếu như ai tìm được loại Lục Sắc Ngọc Thạch này, sẽ đáp ứng một yêu cầu của hắn, hiện tại ngươi có yêu cầu gì cứ việc nói ra!" Đem mảnh Lục Giai Yêu Đan thu vào Luyện Thần Đỉnh, Diệp Tử Phàm nở nụ cười hết sức thân thiện nói với Hỏa Lâm.
Nghe Diệp Tử Phàm nói vậy, một đám Tam Giai Yêu Soái ánh mắt đầy hâm mộ nhìn về phía Hỏa Lâm, bọn nó biết chỉ cần Hỏa Lâm lên tiếng, từ nay hắn sẽ thoát khỏi thân phận Nô Bộc, đứng thẳng lưng làm lại Yêu Vương bệ hạ của hắn.
Trong lòng bọn họ trách tự thân tại sao không có vận khí tốt như vậy.
"Chủ nhân, vì chủ nhân phân ưu, là chức trách của thuộc hạ, thuộc hạ thật không có yêu cầu gì! " Đáp lại ánh mắt hâm mộ của đám Yêu Soái kia, Hỏa Lâm rất là tự nhiên lên tiếng, dường như hắn không có ý định rời đi vị chủ nhân kia giống như.
Ngọa tào, Thiết Diễm Yêu Vương, ngươi có còn là Tứ Giai Yêu Vương bệ hạ trước kia hay không, hay là trong xương cốt của ngươi có chứa nô tính từ lâu, một cơ hội tốt như vậy mà ngươi cũng có thể bỏ qua.
Đám Yêu Soái kia trong lòng phun tào, phải biết vị chủ nhân kia rất là giữ lời hứa đó nha, nói cho bọn họ Yêu Linh Đan lập tức có Yêu Linh Đan, nói đưa Yêu Nguyên Đan cũng không hề thất hứa, một cơ hội tốt như vậy, bọn nó không nghĩ ra được tại sao Thiết Diễm Yêu Vương lại bỏ qua.
Chỉ có hai vị Yêu Vương Thiên Dực và Kim Cương nhìn về Hỏa Lâm với ánh mắt tràn đầy khâm phục, còn một tia may mắn chi ý.
"Hỏa Lâm? Ngươi phải suy nghĩ kỹ nha, chỉ cần ngươi nói ra điều kiện của ngươi, xóa bỏ Nô Ấn hoặc giả rời đi Thiên Hoang, ta điều sẽ chấp nhận mà không có truy cứu! " Diệp Tử Phàm cũng có chút ngoài ý muốn nói.
Theo lý thuyết một cơ hội ngàn năm có một như thế này tên Hỏa Lâm sẽ là không bỏ qua mới đúng, hắn còn đang chuẩn bị động một ít tay chân để theo dõi tên Yêu Vương này đâu, bây giờ hắn lại không đưa ra điều kiện gì, cái này thật là làm cho hắn khó xử a.
"Chủ nhân, ngài nói gì vậy, được làm việc cho chủ nhân là phúc phần của Hỏa Lâm này, không lẽ ta có làm điều gì sai làm chủ nhất mất hứng, muốn đuổi ta đi, ngài nói ra ta có thể sửa a, xin ngài đừng đuổi ta đi!" Thiết Diễm Yêu Vương Hỏa Lâm như là kinh sợ giống như, quỳ rạp xuống đất, nước mắt nước mũi điều rơi lã chã, nhìn vào giống như là hắn vô cùng thương tâm một dạng.
Đám Yêu Soái kia im lặng, ngay cả Diệp Tử Phàm nhìn thấy cảnh này cũng là không nói gì.
"Đứng lên đi, ta ghi nhận lòng trung thành của ngươi, nhưng mà ta cũng không thể để ngươi làm không công vất vả được, đây là một đầu Trung Phẩm Linh Mạch, ngươi thu đi!" Ai nói đám Yêu Thú này là ngu ngốc, Diệp Tử Phàm sẽ băm hắn ra làm tám khối cho chó ăn.
Nhìn về Hỏa Lâm khóc lóc như thật, nếu như mà tại địa cầu không đi làm diễn viên thì thật là phí phạm tài năng của hắn.
Nếu đi vào ngành diễn xuất, Oscar giải thưởng là chạy không thoát khỏi tay của hắn.
Diệp Tử Phàm không biết mình để lộ ra điều gì sơ hở khiến cho mấy tên Yêu Thú này cảnh giác, nhưng mà diễn xuất của Hỏa Lâm này cũng đáng cho mình đi học hỏi dài dài.
"Cái kia.. Vậy đa tạ chủ nhân! " Hỏa Lâm định nói mình không cần, nhưng nhìn về ánh mắt sắc lạnh của Diệp Tử Phàm kia, lời nói kế tiếp chỉ có thể nuốt vào trong bụng, đem đầu kia Trung Phẩm Linh Mạch thu vào Động Hư Không Gian.
"Các ngươi lui ra đi, ngày mai đến nơi này tập trung! " Diệp Tử Phàm đưa tay đuổi bọn họ rời đi, mất đi một đầu Trung Phẩm Linh Mạch, trong lòng hắn còn đang vô cùng khó chịu, không muốn nhìn thấy bộ mặt của đám Yêu Thú này nữa.
" Thuộc hạ cáo lui!" Chúng Yêu Thú đồng thanh nói.
Tại nơi này có một đầu Yêu Vương vô địch cường giả, lại có vị chủ nhân nhìn bọn họ với ánh mắt thèm thuồng, bọn họ thật không muốn tại đây dù chỉ một giây phút.
...
"Phong huynh, lần này đa tạ ân cứu mạng! " Ra đến cách xa Luyện Thần Các, Thiết Diễm Yêu Vương Hỏa Lâm cả người ướt sũng mồ hôi lạnh, hướng bên cạnh hắn Thiên Dực Yêu Vương Phong Vũ Xuân ôm quyền cảm ơn nói.
Nói thật, trước khi giao ra Lục Sắc Ngọc Thạch, hắn rất muốn đề nghị được giải trừ bên trong cơ thể Nô Ấn, chỉ là Phong Vũ Xuân có truyền âm nhắc nhở một câu làm hắn hoàn toàn tỉnh táo lại.
"Không muốn chết đừng nên xách điều kiện! "Chỉ ngắn gọn một câu, đã làm cho hắn như rơi vào hầm băng, cả người hưng phấn bỗng nhiên bị tưới diệt.
Hắn cũng là một người vô cùng thông minh, nếu không cũng không có tu luyện đến Yêu Vương cảnh giới được, chỉ suy nghĩ một chút, hắn đã nhận ra bên trong câu nói của Phong Vũ Xuân chứa đựng tin tức, cũng chỉ trách hắn vì còn chưa cam lòng làm nô lệ nên đánh mất dần sự tỉnh táo mà thôi.
Nhất là sau khi hắn thấy vẻ mặt đau đớn của Diệp Tử Phàm khi đưa ra một đầu Trung Phẩm Linh Mạch.
Hắn đau đớn cái gì? Khi nói giải trừ trong người Nô Ấn giọng nói của hắn còn tràn đầy vui vẻ, nhưng đưa ra một đầu Trung Phẩm Linh Mạch thì lại tràn đầy đau khổ.
Chẳng lẽ nói hắn đường đường là Tứ Giai sơ kỳ viên mãn tu vi còn không sánh được với một đầu Trung Phẩm Linh Mạch hay sao?
Đáp án là phủ định, ngay từ lúc ban đầu vị chủ nhân kia là không muốn cho hắn rời đi, nói những lời kia chỉ là muốn thu mua một chút nhân tâm mà thôi.
"Hỏa huynh, lần này sự việc ngươi cũng đã trông thấy, sau này hãy bỏ cái ý nghĩ không thực tế kia đi!" Phong Vũ Xuân rất là thản nhiên nhận của Hỏa Lâm nhất bái, đây là điều Hỏa Lâm nên làm, nếu không có hắn, Hỏa Lâm bây giờ đã chết từ lâu.
"Haiiii, thời thế thay đổi, bây giờ ta chỉ muốn đưa lên cống Phẩm cũng là khó khăn, ngươi nói sau này ta có nên ra sức tìm kiếm Lục Sắc Ngọc Thạch kia nữa không? " Thiết Diễm Yêu Vương Hỏa Lâm có chút chán nản nói.
"Hừ, ngươi nếu như có bản lãnh đừng có tìm thử xem!" Kim Cương Ma Hùng hừ lạnh một tiếng nói.
Thật sự nếu không ra sức tìm kiếm, tên Đại Hắc kia cũng không phải là dạng thiện tra.
Những ngày qua hắn đã chú ý quan sát, tuy Diệp Tử Phàm không có dùng Nô Ấn điều tra ký ức của bọn họ, nhưng mà tên Đại Hắc kia thỉnh thoảng vẫn đong đưa không ngừng, nếu bọn chúng dám lười biếng, chờ đợi hưởng thụ Nô Ấn hành hạ đi.
"Ngươi nói cũng phải! " Nhìn vào bên trong Động Hư không gian đầu kia Trung Phẩm Linh Mạch, trước đây hắn sẽ vui mừng một phen, nhưng mà bây giờ Hỏa Lâm cảm thấy nó thực như là bỏng tay khoai lang a.
...
Lục Vĩ Sơn Mạch, Tây Hoang một đầu ức vạn dặm sơn mạch một trong, diện tích bao la cũng không kém cho Thiết Diễm Sơn Mạch một bước.
Bất quá cùng Thiết Diễm Sơn Mạch khác biệt, toàn bộ Lục Vĩ Sơn Mạch bên trong, chỉ toàn lấy Lục Vĩ Yêu Hồ làm chủ, tại bên trong Lục Vĩ Sơn Mạch này, rất khó kiếm ra một bộ tộc khác ngoài Lục Vĩ Yêu Hồ nhất tộc.
Cùng Thiết Diễm Vương Địa so sánh, tại đây Yêu Hồ thống trị Sơn Mạch có vẻ bền chắt hơn nhiều, Lục Vĩ Sơn Mạch bên dưới, càng là trực thuộc hai mươi đầu ngàn vạn dặm Sơn Mạch, có thể nói thế lực hơn xa Thiết Diễm Sơn Mạch.
Tại đây, bất cứ một đầu ngàn vạn dặm Sơn Mạch nào đến cuối năm mùa đông đều phải tập trung lại Lục Vĩ Sơn Mạch, dâng lên cống phẩm, nghe Lục Vĩ Yêu Vương "giảng Đạo."
Lục Vĩ Sơn Mạch trung tâm, có thật lớn một tòa đại thành trì, phạm vi cả trăm vạn dặm, tại Tây Hoang này có thể là to lớn nhất một tòa thành trì.
Tất cả mười mấy ức Lục Vĩ Bộ Tộc Yêu Chúng đều tập trung cư ngụ tại đây, số lượng đông đảo có thể bỏ qua Thiết Diễm Sơn Mạch mấy con phố.
Bên trung tâm nhất của Lục Vĩ Thành chính là Lục Vĩ Vương Cung, đây là nơi phát ra quyền uy tối cao quyết định sinh tử của hàng chục ức Yêu Thú bên trong Lục Vĩ Vương Địa.