Chương 107: Vảy ngược

Đỉnh Cấp Rể Quý

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Cả đám xôn xao!

Nếu nói câu nói “giết tôi” vừa rồi của Trần Dật Thần vẫn chỉ là lời khiêu khích, vậy hiện tại những lời này, quả thực chính là ở đánh vào mặt của Tần Hổ!

Gương mặt của Tần Hổ, cũng hoàn toàn lạnh xuống.

Cho dù Trần Dật Thần thực sự có bối cảnh gì, cũng không nên làm cho hắn mất mặt như vậy, hắn dù sao cũng là người có địa vị và danh vọng của Long Hổ Hội, bị người nhục nhã ngoài đường, nếu như lại không làm gì cả, vậy 3 chữ Long Hổ Hội cũng trở thành trò cười.

Chính mày đã muốn chết, vậy không trách tao được! Trong mắt của Tần Hổ hiện lên một mạt sát khí lạnh lẽo, hắn thật phải thử một chút, Trần Dật Thần đến tột cùng là ngưu quỷ thần xà gì!

Ngay lúc Tần Hổ chuẩn bị phân phó các thủ hạ động thủ, đám người bắt đầu xao động.

Kiều Tiêu Nguyệt dẫn theo những người cấp cao của Địa sản Đại Long, phía sau còn có hàng trăm thủ hạ mặc vest đen đi theo, nối đuôi nhau đi vào khu mua sắm.

“Người của Địa sản Đại Long như thế nào cũng đến đây?!”

“Những người theo sau Địa sản Đại Long là Long Hổ Hội?”

“Là Long Hổ Hội! Hơn nữa còn là hội trưởng Trình Long dẫn đầu! Cả Long Hổ Hội đều dốc toàn bộ lực lượng!”

“Mẹ nó, đây là chọc vào tổ ong vò vẽ hả.”

Ánh mắt mọi người nhìn Trần Dật Thần càng thêm đồng tình, vốn chỉ một mình Tần Hổ, cũng đủ khiến cho Trần Dật Thần vất vả, không nghĩ tới hiện tại, những người tinh nhuệ của cả Long Hổ Hội đều dốc toàn bộ lực lượng mà xuất hiện, đây chính là trên trăm người đó, Trần Dật Thần dù là siêu nhân, hôm nay cũng phải bị đánh tan nát.

Hơn nữa còn có Địa sản Đại Long, tập đoàn tài chính cực kì to lớn ở vùng này áp trận.

Dùng bốn chữ để tổng kết tình cảnh hiện tại của Trần Dật Thần chính là: có chạy đằng trời!

Nhìn thấy Kiều Tiêu Nguyệt và Trình Long, Tần Hổ cũng là cả kinh, bọn họ như thế nào lại tới đây? Mình hình như không có gọi họ đến mà.

Mặc dù kinh ngạc, nhưng Tần Hổ vẫn là tiến lên nghênh đón.

Dù sao thân phận của Kiều Tiêu Nguyệt và Trình Long ở đây, một người là kim chủ sau lưng của Long Hổ Hội, một người là thủ lĩnh chân chính của Long Hổ Hội.

Những người bên ngoài đều cho rằng Tần Hổ hắn cùng với Trình Long là 2 người thủ lĩnh của Long Hổ Hội, nhưng chỉ có hắn rõ ràng, hắn chính là do Trình Long đề bạt, là con rối để che đậy tai mắt của người khác, thủ lĩnh chân chính của Long Hổ Hội chỉ có một, đó chính là Trình Long!

“Kiều tổng, anh Long, các người như thế nào lại đến đây?” Tần Hổ cung kính hỏi.

Nhìn thấy Tần Hổ, tâm của Kiều Tiêu Nguyệt liền trầm tới đáy cốc, không phải đã trêu chọc Trần Dật Thần chứ, là đồ ngu phải không.

“Mày ở đây làm gì?” Trình Long không có trực tiếp trả lời câu hỏi của Tần Hổ, mà là lạnh mặt hỏi. Việc Kiều Tiêu Nguyệt có thể nhìn ra được, hắn cũng có thể nhìn ra được, xảy ra xung đột với Trần Dật Thần, chỉ sợ có tỉ lệ rất cao là Tần Hổ.

“Anh Long, vợ của em bị người ta đánh, em lại đây nhìn một cái.” Tần Hổ cũng không dám giấu diếm, nói một cách chi tiết, nhưng đáy lòng lại xuất hiện một tia bất an cực kì mãnh liệt.

Trình Long thở dài, vỗ vỗ bả vai của Tần Hổ, trực tiếp đẩy đám người ra đi vào.

“Anh Long, đến tột cùng là chuyện gì vậy?” Tần hổ mờ mịt, hắn như thế nào cảm thấy trong ánh mắt Trình Long mới vừa nhìn hắn, mang theo một tia thương hại?

Tần Hổ khó hiểu mà xoay người, nhưng một màn nhìn thấy, lại làm cho tròng mắt của hắn thiếu chút nữa đều rơi xuống.

Kiều Tiêu Nguyệt và Trình Long, thế nhưng lại khom lưng với người thanh niên đó!

“Anh Trần, thực xin lỗi.” trên trán Kiều Tiêu Nguyệt đầy mồ hôi lạnh, ngữ khí có chút sợ hãi, lúc vừa nhìn thấy Tần Hổ, cô cho rằng người Tần Hổ trêu chọc là Trần Dật Thần, nhưng sau khi tới nơi cô mới phát hiện, người bị thương chính là Hạ Nhược Y.

Có lẽ người người không biết, ý nghĩa của Hạ Nhược Y đối với Trần Dật Thần là cái gì, nhưng cô vô cùng rõ ràng!

Hạ Ngược Y, chính là vảy ngược duy nhất của Trần Dật Thần!

Động tới, hẳn phải chết!

Đụng Trần Dật Thần, có lẽ còn có đường sống, nhưng đụng Hạ Nhược Y, chỉ còn một con đường chết!

Sự sợ hãi trong lòng Trình Long cũng không ít hơn bao nhiêu so với Kiều Tiêu Nguyệt, hắn là lần đầu tiên nhìn thấy Trần Dật Thần. Trước khi không gặp mặt, hắn còn tưởng rằng, Trần Dật Thần chỉ là một phú nhị đại bình thường, nhưng sau khi gặp mặt, hắn lại sợ hãi phát hiện, Trần Dật Thần hoàn toàn không bình thường.

Trên người anh có một luồng khí thế ngập trời khiến người khiếp sợ!

Khí thế này, có lẽ trong thường ngày không rõ ràng, nhưng một khi Trần Dật Thần tức giận, người đến gần Trần Dật Thần, liền có thể cảm nhận được rất rõ ràng!

“Đưa Nhược Y đi bệnh viện.” Trần Dật Thần chắp hai tay sau lưng, ngữ khí bình tĩnh.

“Mau đưa cô Hạ đi bệnh viện!” Kiều Tiêu Nguyệt vội quát, một đống người đi lên.

“Trần Dật Thần…” Hạ Nhược Y có chút lo lắng mà nhìn Trần Dật Thần một cái, cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy trạng thái này của Trần Dật Thần.

“Ngoan, em trước đến bệnh viện, anh lập tức liền đến.” ngữ khí của Trần Dật Thần lại ôn nhu xuống, anh phải ở lại chỗ này, xử lý Nghiêm Xuân Mai và Chu Lị, có chút thủ đoạn, anh không muốn cho Hạ Nhược Y nhìn thấy.

“Dạ.” Hạ Nhược Y nhìn lướt qua Kiều Tiêu Nguyệt và Trình Long cung kính lễ độ, thần sắc phức tạp mà gật gật đầu, mấy cái này có phải là bí mật của Trần Dật Thần không?

“Làm sạch nơi này.” Trần Dật Thần thản nhiên nhìn lướt qua những người qua đường vẫn còn bị vây ở trạng thái dại ra, nói.

“Vâng, cậu Trần.” Trình Long vội vàng gật đầu, nhưng không cần Trình Long mở miệng, những người qua đường đang vây xem đã tan tác như ong vỡ tổ.

Sợ rồi!

Bọn họ thật sự sợ rồi!

Vốn dĩ cho rằng người của Địa sản Đại Long và Long Hổ Hội lại đây là kẻ thù của người thanh niên nhân này, kết quả mẹ nó vậy mà lại là tiểu đệ của người thanh niên nhân này.

Tuy rằng không biết người thanh niên nhân này đến tột cùng có thân phận gì, nhưng tuyệt đối là cực kì khủng bố đi!

Cái chuyện như vậy, bọn họ không dám hóng hớt!

“Hiện tại có thể nói, toàn bộ câu chuyện là như thế nào rồi.” Trần Dật Thần nhìn lướt qua Chu Lị và Nghiêm Xuân Mai, thản nhiên nói, tuy rằng anh có thể khẳng định, chuyện này trăm phần trăm là Chu Lị và Nghiêm Xuân Mai chủ động gây chuyện, nhưng anh vẫn là muốn nghe xem chi tiết.

Chu Lị vẻ mặt dại ra, giờ phút này cô ta đã sắp bị dọa tới nói không ra lời, đánh chết cô ta cũng không nghĩ tới, đụng tới Hạ Nhược Y, sẽ làm ra loại cảnh tượng này.

Hàng trăm thủ hạ mặc vest đen khí thế mạnh mẽ, còn có chủ tịch chấp hành Kiều Tiêu Nguyệt của Địa sản Đại Long, hội trưởng Trình Long của Long Hổ Hội đều lại đây.

Những người này, là những người trong truyền thuyết mà thường ngày cô ta căn bản không thể tiếp xúc được.

Nhưng hiện tại, bọn họ tề tụ cùng một chỗ, thân phận thế nhưng chỉ là thủ hạ của tên ti tiện ở trong mắt cô kia!

Chu Lị cảm thấy vô cùng hối hận, cô ta thế nhưng cho rằng người như vậy, sẽ mua không nổi một món đồ Prada.

Người như vậy, chính là cả khu mua sắm cũng có thể mua được!

“Xin…xin lỗi…” Nghiêm Xuân Mai miệng run cầm cập, cô ta hiểu được, lúc này, Tần Hổ căn bản không thể bảo vệ được cô ta.

“Tôi muốn nghe toàn bộ.” Trần Dật Thần ngữ khí bình tĩnh nói, anh không muốn nghe cái gì xin lỗi, cũng không phải tất cả sai lầm, đều có thể dùng xin lỗi để bù đắp.

“Là cô ta! Là cô ta xúi giục tôi…” Nghiêm Xuân Mai vội vội chỉ vào Chu Lị, đổ lỗi nói.

Nghiêm Xuân Mai còn chưa có nói xong, Chu Lị liền thét chói tai mà đi lên nắm chặt tóc của Nghiêm Xuân Mai: “Cô nói bậy! Rõ ràng là cô ghen tị cô gái kia xinh đẹp, cố ý làm khó, cô còn kêu tôi tát cô gái kia, một cái tát cho ba mươi triệu!”

Một cái tát ba mươi triệu!

Trần Dật Thần nắm chặt nắm đấm, hàm răng cắn chặt tới nỗi kêu ken két.

“Con đĩ xấu xa, mày nói bậy!” Nghiêm Xuân Mai cũng điên rồi, kéo lấy tóc Chu Lị mà đánh nhau với Chu Lị.