[Quyển 1][EDIT] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!
Đăng vào: 12 tháng trước
Edit by Thanh tỷ
Chương 170: Zombie song hệ dị năng
Thính giác của dị năng giả đều rất minh mẫn, Tần Nhất dứt lời không bao lâu, đám người Cao Viễn cũng nghe được động tĩnh.
Không đợi bọn họ nói cái gì, một đàn lại một đàn Zombie hung mãnh hướng bọn họ nhào tới.
Mùi tanh hôi thối rữa tràn ngập chóp mũi, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng buồn nôn. Tần Nhất mặt không đổi sắc vung đại đao trong tay, lưỡi đao đen nhánh lóe lên hàn quang sắc bén, tựa hồ như cảm ứng được tâm tình Tần Nhất vào giờ khắc này, hàn quang càng sâu.
Đôi lông mày thanh tú nhăn lại, Zombie hình như nhiều hơn dự kiến, cô luôn cảm giác có chỗ nào đó không thích hợp.
Tần Nhất thu đao, lật tay tạo ra một trận băng châm phóng vào trong bầy Zombie. Trong nháy mắt, một mảng lớn Zombie ngã xuống.
Ánh mắt Đặng Bảo Bình sùng bái nhìn Tần Nhất, uầy, không hổ là nam thần của cô, quá đẹp trai.
Tần Nhất nhanh chóng đi đến trước mặt Vân Hoán, nói nhỏ: "Hoán ca, tình huống có chút không đúng."
Vân Hoán phóng ra một hỏa cầu nhỏ, hỏa cầu hiện ra hồng quang chính xác đập trúng đầu Zombie, Zombie trong nháy mắt bị tạc chia năm xẻ bảy.
"Ừ, sợ là nó muốn đánh lén chúng ta, cẩn thận một chút."
Tần Nhất lại ngưng ra một trận băng châm, lông mày nhiễm ý lạnh: "Con Zombie này sợ là không dễ đối phó, tôi vẫn luôn không khóa chặt được vị trí của nó, sợ rằng nó không chỉ có dị năng hệ hỏa, còn có dị năng khác."
Zombie song hệ dị năng đời trước Tần Nhất cũng đã gặp, nhưng chúng nó tương đối thưa thớt. Không nghĩ tới lần đầu tiên đi làm nhiệm vụ mà bọn họ đã gặp phải "đại vận" như thế này.
Vân Hoán có năng lực quan sát nhạy cảm và sắt bén giống như loài sói, Tần Nhất vừa nói như vậy, anh lập tức liền đoán được: "Là hệ tinh thần, đám Zombie này có một nửa là ảo giác của chúng ta."
Tần Nhất nhẹ gật đầu, cô cũng cho rằng như vậy. Zombie nơi này cũng quá nhiều rồi, một đợt lại tiếp một đợt, hoàn toàn vượt ra khỏi sức chứa của một bệnh viện. Zombie dị năng sợ là có chút khôn vặt, nó kiêng kị cô và Vân Hoán, cho nên mới nghĩ ra một chiêu như này để tiêu hao thể lực và dị năng của mọi người.
Nếu như cô đoán không sai, Zombie dị năng chắc hẳn đang ngồi xổm ở chỗ nào đó, chuẩn bị đánh lén bọn họ.
"Hoán ca, anh yểm hộ giúp tôi, tôi thử tìm lại vị trí của nó." Dị năng tinh thần của Tần Nhất đã lên đến cấp ba, rất nhanh có thể đột phá cấp bốn, hiện tại biết đối phương cũng là dị năng hệ tinh thần, lần này cô sẽ dễ tìm hơn một chút, chỉ cần tìm được nguồn tinh thần lực ba động là được rồi.
Tần Nhất và Vân Hoán nói chuyện không phải đặc biệt thấp, mấy người Lâm Thanh phân tán ở xung quanh cũng nghe được. Bọn họ nhanh chóng tụ lại chỗ Vân Hoán, ăn ý đứng tại bốn phương tám hướng.
Vương Ổn Ổn cũng tới đứng bên cạnh Lâm Thanh, cố gắng vận dùng hết khả năng bản thân có được để bảo vệ tốt nam thần.
Vân Hoán kéo Tần Nhất lại gần mình, một tay ôm Tần Nhất vào trong ngực, một tay khác ngưng tụ một bức tường lửa ở vòng ngoài.
Tần Nhất nhắm mắt lại, tinh thần lực trong nháy mắt bắn ra ngoài, tỉ mỉ lục soát mỗi một xó xỉnh trong bệnh viện.
Lâm Thanh cắn răng: "Con Zombie này cũng rất thông minh, thế mà cũng biết đùa nghịch chút tiểu tâm tư. Nhiều Zombie như này, chúng ta không có khả năng dừng công kích. Mặc dù biết bên trong có một nửa là ảo giác, nhưng ai biết lúc này đang công kích ngươi là hàng thật hay hàng giả."
Vì vậy bọn họ căn bản không thể dừng tay, Zombie dị năng này rõ ràng là đang làm hao phí thể lực và dị năng của bọn họ, sau đó một mẻ hốt gọn, thật sự là giỏi tính toán, hiện tại Zombie cũng thành tinh rồi!
Hàng lông mày của Lâm Bạch giờ phút này cũng nhíu lại, thái độ ôn hòa ngày thường cũng trở nên nghiêm túc. Lần này là do bọn họ chủ quan, không ngờ tới con Zombie dị năng này lại là song hệ, một hệ trong đó còn là hệ tinh thần khó lòng phòng bị nhất.
Nếu không có người cùng là hệ tinh thần như Nhất Nhất ở đây, chỉ sợ lần này bọn họ thật sự sẽ rất nguy hiểm. Coi như cuối cùng có thể chạy ra khỏi đây, thì thương vọng là điều không thể tránh được.
Chương 171: Đối kháng
Bốn người Lâm Thanh quyết định bảo tồn thể lực và dị năng, cứ hai người hai người một luân phiên nhau, như vậy thời gian chống đỡ được sẽ lâu hơn một chút.
Zombie xông đến liên tục không ngừng khiến đám người Cao Viễn bắt đầu không chịu nổi, nhìn thấy cách làm của đám người Lâm Thanh, bọn họ lập tức liền mô phỏng theo, cũng miễn cưỡng có thể chống đỡ.
Trước mặt Vân Hoán có một bức tường lửa cản trở, Zombie xông tới đều bị lửa thiêu đốt, phát ra tiếng vang lốp bốp.
Lông mày người trong ngực nhíu chặt, sắc mặt hơi trắng bệch, nhưng lại không có ý định mở mắt ra. Vân Hoán biết lần này có chút khó giải quyết, Zombie dị năng này quá giảo hoạt.
Tiêu hao lượng lớn dị năng khiến sắc môi Vân Hoán có phần tái nhợt, đôi mắt đào hoa lạnh lùng tĩnh mịch, giống như đàm thủy ở chỗ sâu nhất nơi Địa Ngục, trên tay lại gia tăng thêm lượng lớn dị năng.
Cao Viễn thừa dịp trống đi đến trước mặt Vân Hoán, anh chàng cao lớn thô kệch cởi mở giờ phút này cũng có chút lo lắng: "Vân đội trưởng, tình huống tựa hồ có chút không đúng, Zombie ở nơi này cũng quá nhiều rồi."
Vân Hoán nhẹ gật đầu, khuôn mặt tuấn lãng lạnh nhạt: "Ừ, tiến vào bẫy rồi. Con Zombie này còn có dị năng khác, chắc là hệ tinh thần."
"Cái gì, song hệ dị năng?" Cao Viễn mở to hai mắt, anh ta có chút nóng nảy vò đầu bứt tóc: "Phải làm sao bây giờ, tôi nghe nói hệ tinh thần vô cùng lợi hại."
Vân Hoán mấp máy môi mỏng, nhàn nhạt phun ra một chữ: "Chờ."
Chờ cái gì? Cao Viễn ngẩn người, anh ta có chút mông lung không hiểu, thế nhưng anh ta vẫn rất tín nhiệm Vân Hoán. Người này mang đến một loại cảm giác rất an toàn, còn có bộ dáng vân đạm phong khinh, giống như đều nắm giữ hết thảy mọi thứ trong lòng bàn tay.
Cao Viễn cắn răng, bây giờ bọn họ cũng chỉ có thể cố gắng bám trụ, hy vọng có thể chống đỡ lâu một chút.
"Tần Nhất cậu ấy làm sao vậy?" Lúc này Cao Viễn mới chú ý tới Tần Nhất hai mắt khép chặt đang dựa vào trong ngực Vân Hoán, không khỏi có chút lo lắng hỏi thăm.
Con ngươi Vân Hoán u ám, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường: "Không có gì, tiêu hao nhiều dị năng thôi."
Cao Viễn hiểu rõ gật đầu, quả thực tiêu hao quá nhiều dị năng không hề dễ chịu chút nào. Trước đó anh ta từng bị một lần, toàn thân hoàn toàn không còn chút sức lực nào, động cũng không động được, chỉ có thể mặc cho Zombie xâu xé. Còn may vậy vận khí anh ta tốt, được người khác kịp thời cứu giúp.
Còn hiện tại, nếu dị năng mà bị tiêu hao quá nhiều sẽ rất nguy hiểm. Nhưng nhìn người của tiểu đội Vân Hoán ăn ý bảo vệ lấy Tần Nhất, trong lòng anh ta có chút cảm động. Loại thời điểm này còn có thể đồng tâm, đám người này quả là đàn ông đích thực.
Tần Nhất lúc này đúng là không dễ chịu, tiêu hao tinh thần lực khiến đầu của cô xuất hiện từng trận đau nhói như kim châm. Thế nhưng cô vẫn chưa tìm được vị trí của Zombie dị năng, điều này khiến cô không thể không tiếp tục lục soát cẩn thận hơn.
Con Zombie này rất giảo hoạt, Tần Nhất đoán nó chắc chắn là đang trốn trong một góc xó xỉnh khuất tầm nhìn nào đó. Giống như biết cô đang tìm mình, con Zombie rất cẩn thận, một chút xíu chập chờn gợn sóng đều không có.
Tần Nhất suy nghĩ lòng vòng, đột nhiên phóng xuất tinh thần lực về một góc, sau đó lại rút về, tinh thần lực phóng ra ngoài quá nhiều, thân thể dường như sắp không chịu nổi.
Đang lúc Tần Nhất thu hồi lại tinh thần lực, lập tức cảm giác được một trận dị năng ba động ở góc hướng tây, sau đó một cỗ tinh thần lực xa lạ vọt tới, cùng Tần Nhất dây dưa với nhau.
Tinh thần lực bị công kích, Tần Nhất đau đến nhíu mày, hô hấp cũng có chút không ổn định. Tinh thần lực của con Zombie dị năng này cùng cô không phân cao thấp, Tần Nhất chịu đựng đau nhức kịch liệt trong đầu, lập tức bắt đầu phản kích.
Công kích tinh thần lực với tinh thần lực giống như đánh cờ, mỗi một lần hạ xuống một quân đều khiến Tần Nhất cảm thấy rất đau, loại đau này không giống với đau nhức thể xác, mà là linh hồn bị xé rách.
Sắc mặt Tần Nhất càng ngày càng tái nhợt, mồ hôi trên trán từng giọt chảy xuống, rất nhanh đã làm ướt hai bên tóc mai.