Chương 411: Cao Bằng tộc

Nhân Tổ

Đăng vào: 5 tháng trước

.

Ầm… ầm… ầm… mặt đất rung động, chim muông tan tác. Đám Yêu tộc đều nhìn về một hướng.

Có Yêu tộc bay lên không nhìn cho rõ nguyên nhân.

Là một đám voi khổng lồ màu hoàng kim, mỗi bước đi của bọn chúng trấn áp thiên địa, trời đất rung chuyển, không khí ngột ngạt.

Đám Yêu tộc lập tức dẹp đường tránh lui.

Khi đám voi này bước đi, trời đất như sụp đổ, một cỗ áp lực khủng khiếp đè ép thiên địa. Mấy tên Yêu tộc đứng gần đó chưa kịp phản ứng, đầu gối vỡ toạc, đập mặt xuống đất, không kịp rên lên một tiếng.

Mấy tên Yêu tộc bay trên không hay đậu trên cây rơi rớt như sung rụng, bị ép đến không ngửa mặt lên được.

Một con voi liếc nhìn bọn chúng khinh miệt:

“Lá gan thật lớn dám đứng trên đầu của Hoàng Kim Tượng tộc.”

Nghe cái tên Hoàng Kim Tượng tộc, tất cả hít một hơi sâu sợ hãi đây chính là cao đẳng huyết mạch chủng tộc, mặc dù biết tại đây sẽ xuất hiện cao đẳng huyết mạch, nhưng lúc xuất hiện vẫn mang cho bọn hắn nhiều kinh hãi.

Đám Yêu tộc phía trước lập tức hạ không lùi xa, cung kính cúi đầu như chào đón vương giả.

Hoàng Kim Tượng tộc hài lòng đi qua, ánh mắt không che dấu sự cao ngạo.

Khi Hoàng Kim Tượng tộc yên vị tại một chỗ gần chân núi, đám Yêu tộc mới thôi hành lễ.

Bọn hắn xôn xao bàn tán.

Lĩnh Nam dỏng tai lắng nghe.

Hoàng Kim Tượng tộc trời sinh thần lực là cao đẳng huyết mạch hạ cấp, có hai loại thiên phú: trấn áp và lực lượng.

Lực tấn công bá đạo, lực phòng thủ tuyệt luân, kẻ địch của Hoàng Kim Tượng tộc thường lấy cái chết tan xương nát thịt làm kết cục. Bình thường rất ít tộc dám gây sự với Hoàng Kim Tượng tộc.

Bọn hắn nói chuyện say sưa về Hoàng Kim Tượng tộc như thể bọn hắn luôn trực chờ bên cạnh mỗi Hoàng Kim Tượng tộc.

Lúc này trên trời có tiếng huýt dài, thanh âm lảnh lót thanh thoát khiến tất cả tinh thần đê mê.

Ngửa mặt nhìn lên, những bóng chim bay ngang bầu trời, kéo theo hoa mỹ hào quang xanh lục. Bọn chúng bay thẳng đến chân núi, không dừng lại giữa đường, đã nói rõ thân phận bất phàm.

“Lại là tộc nào?” có tên thắc mắc hỏi.

“Điểu tộc, màu lục, cao đẳng huyết mạch… khiến ta nghĩ đến một cái tên Thanh Loan Thần Điểu, chủ của Thanh Loan Vực.” một tên có chút hiểu biết nói.

“Ngươi nói không sai, đúng là Thanh Loan Thần Điểu, nghe nói bọn họ còn là hậu đại trực hệ của Chu Tước Thần Điểu, một trong Tứ Phương Thần Thú.” Một tên khác bổ sung.

Nghe đến Tứ Phương Thần Thú Chu Tước Thần Điểu, cả đám hít một hơi sâu.

Tứ Phương Thần Thú là gì? Chu Tước Thần Điểu lại là gì? mỗi Yêu tộc đều nghe đến thuộc lòng, có thể kể vanh vách sự tích của bọn họ.

Yêu tộc có tam đẳng huyết mạch: hạ, trung, cao. Nhưng thật ra còn một loại huyết mạch nữa, là huyết mạch cấp truyền thuyết, chỉ có bốn tộc sở hữu: Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước.

Bọn hắn rất ít khi lộ mặt, khiến cho thế gian nghi ngờ bọn hắn có hay không thực sự tồn tại hay chỉ là một câu chuyện truyền thuyết.

Không ai biết được.

Nhưng có một số tộc vẫn tự nhận là hậu đại của Tứ Phương Thần Thú, Thanh Loan Thần Điểu tộc là một trong số đó. Đúng sai thế nào không ai có thể xác định.

Nhưng không ai dám phủ nhận Thanh Loan Thần Điểu mang cao đẳng huyết mạch cao cấp, thực lực siêu cường.

Thanh Loan Thần Điểu vượt ngang qua đầu Hoàng Kim Tượng, đậu lên cổ thụ mọc gần núi. Bọn chúng đứng trên ngọn cây dõi mắt về hướng đỉnh núi, hoàn toàn không để mắt đến bất cứ tộc nào.

“Thật cao ngạo.” một tên tiểu yêu không kìm được mở miệng.

Ngay lập tức bị tên trưởng bối bên cạnh gõ cho một cái vào đầu, răn đe:

“Câm miệng! muốn chết sao? bọn hắn không phải để ngươi bàn luận.”

Mặc dù bọn hắn nhỏ giọng, lại giữa đám đông ồn ào, nhưng vẫn không thoát khỏi thiên nhĩ của Thanh Loan Thần Điểu, một con thanh loan quay đầu liếc xéo, hừ lạnh một tiếng.

Tên tiểu yêu đột nhiên cảm thần hồn phách rung động, trong người nóng bức. Người hắn bắt lửa, bốc cháy hừng hực. Hắn la hét quằn quại trên mặt đất, nhưng ngọn lửa không thể dập được.

Đám Yêu tộc xung quanh lập tức tản ra, không hề có ý giúp đỡ, thậm chí còn sợ bị liên quan.

Một lát sau tên tiểu yêu chỉ còn là đống tro đen, một cơn gió thoảng qua, tất cả bay tán loạn.

Thật ngang ngược! vì một lời gièm pha mà giết yêu.

Đám Yêu tộc hít một hơi lạnh, không còn ai dám lên tiếng.

Những ngày sau đó, lại có nhiều tộc kéo đến, có tộc đi theo bầy, có tộc đơn độc xuất hiện. Trong đó không thiếu cao đẳng huyết mạch. Như:

Lục Nhĩ Thần Viên, cao đẳng huyết mạch hạ cấp.

Vô Diện Tử Chu, cao đẳng huyết mạch hạ cấp.

Đảm Hương Yêu Thụ, cao đẳng huyết mạch hạ cấp.

Tam Vĩ Minh Xà, cao đẳng huyết mạch trung cấp.

U Hỏa Độc Hạt, cao đẳng huyết mạch trung cấp.

Huyết Sắc Cự Long, cao đẳng huyết mạch trung cấp.

Và vô số tộc trung đẳng huyết mạch, hạ đẳng huyết mạch tiến tới.

Lĩnh Nam được một phen mở rộng tầm mắt, có thể nói sự kiện lần này tập hợp phần lớn các chủng Yêu tộc trong Yêu giới. Lĩnh Nam trong lòng liếm mép, nếu như có thể mổ xẻ tất cả bọn chúng vậy thì… còn gì vui thú bằng.

Đáng tiếc lúc này không có cơ hội ra tay, đành đè ép lại ham muốn.

Lúc này trời cao đột nhiên bị che khuất, một bóng râm khổng lồ bao trùm toàn bộ Bạch Vân Sơn và các vùng lân cận vài vạn dặm.

Tất cả Yêu tộc ngước đầu nhìn. Là một bóng chim khổng lồ, giống như một tiểu lục địa trôi nổi trên không.

Đám Yêu tộc hít một hơi khí lạnh sợ hãi.

Trước đó Hoàng Kim Tượng tộc to lớn đã khiến bọn hắn to mắt ngỡ ngàng, nhưng so với bóng chim này, Hoàng Kim Tượng chỉ như con bọ chét.

“Là cái nào tộc?” một tên tiểu yêu không nhịn được hỏi.

Trưởng bối bên cạnh gõ đầu hắn một cái nói:

“Ngươi kinh ngạc đến mất trí nhớ rồi hay sao? Không nhớ đến câu: Nhất Điểu, Nhì Ngư, Tam Xà, Tứ Tượng?”

“Đây… đây chẳng lẽ là Nhất Điểu trong Tứ Đại Cự Thú: Cao Bằng tộc?” tên tiểu bối này không chắc chắn nói.

“Đúng vậy! đây chính là đệ nhất cự thú trong thiên địa, Cao Bằng tộc.” tên trưởng bối khẳng định.

Cao Bằng tộc dài không biết mấy vạn dặm, sải cánh rộng không biết mấy vạn dặm vì không ai có thể đo được, phất cánh một cái có thể bay lên cửu thiên, một lần đập cánh có thể bay mười vạn tám ngàn dặm. Uống nước đông hải, ăn thịt kình ngư, thở ra phong bạo, đập cánh thành bão, trên trời dưới đất duy ngã độc tôn, tự do rong chơi.

Cao Bằng tộc xuất hiện, khiến cho đám Yêu tộc say sưa bàn tán, trở thành chủ đề chính trong các cuộc nói chuyện.

Cao Bằng tộc trước kia cũng không to lớn như vậy, cũng không gọi là Cao Bằng tộc, chỉ gọi là Bằng tộc.

Theo như lời đồn lưu truyền, tại rất lâu về trước, Bằng tộc chỉ là một tộc có trung đẳng huyết mạch cao cấp. Trong Yêu giới, địa vị không cao không thấp.

Tại một lần Sứ Thanh Giang thức tỉnh, Bằng tộc dốc hết vốn liếng xin Sứ Thanh Giang một lời khuyên.

Sứ Thanh Giang nhận lễ vật, nói hai câu:

“Cao Bằng tàng tại.

Tam đại tồn cô.” (1)

Nghĩa là: Rút về đất Cao Bằng sẽ tồn tại thêm được ba đời.

Quả nhiên, tám trăm năm sau sau lời sấm, Bằng tộc đứng trước nguy cơ diệt vong. Bằng tộc nhớ đến lời sấm, liền thực hiện theo.

Toàn tộc di chuyển lên đất Cao Bằng.

Lúc đó còn bị các tộc xung quanh dè bỉu chê cười. Đất Cao Bằng vốn không lớn, đồi núi dấp dô, địa hình phức tạp, chỉ có Yêu tộc huyết mạch thấp kém không có địa bàn mới lên đây lập nghiệp.

Đất Cao Bằng là đất xấu, Bằng tộc chọn nơi đây sinh sống, sớm hay muộn cũng tự thoái hóa huyết mạch, trở thành một loài tiểu yêu.

Bằng tộc trải qua ba đời trên đất Cao Bằng thì đột nhiên nơi đây sinh dị biến.

Một trận động đất cực lớn diễn ra, đồi núi bị san phẳng, một ngọn cự sơn mọc lên sừng sững giữa thiên địa, mặt đất nứt ra từng khe rãnh lớn, từ dưới khe nứt phun ra tiên thiên dưỡng khí.

Bằng tộc nhờ hấp thụ loại khí này, chẳng qua bao lâu hình dạng biến đổi, huyết mạch sinh biến dị tiến hóa thần tốc, từ trung đẳng huyết mạch cao cấp thành cao đẳng huyết mạch hạ cấp. Đến hiện nay đã là cao đẳng huyết mạch cao cấp.

Không chỉ có thế, trong số các loài cao đẳng huyết mạch cao cấp, Bằng tộc cũng thuộc nhóm đỉnh tiêm, mạnh hơn rất nhiều so với Thanh Loan Thần Điểu tộc.

Bằng tộc địa vị lên như diều gặp gió, danh xưng đệ nhất cự thú Đại Thế Giới. Từ đó Bằng tộc đổi tên thành Cao Bằng tộc, đất Cao Bằng được đổi thành Cao Bằng Vực.

Cao Bằng tộc gần như vô địch tồn tại, huyết mạch chỉ thua kém mỗi huyết mạch truyền thuyết của Tứ Phương Thần Thú, trong số các loài, cũng chỉ có Cao Bằng tộc có cơ hội nhất đạt tới huyết mạch truyền thuyết.

Tên Cao Bằng tộc trên trời cao sà xuống như lục địa đổ sụp, đám tiểu yêu toát mồ hôi sợ hãi, nếu như tên này hạ xuống, bọn hắn tan xương nát thịt không phải nghi ngờ.

Nhìn đám tiểu yêu run rẩy, tên Cao Bằng tộc cười khẩy, hắn lách thân một cái, thân hình thu nhỏ chỉ còn khoảng vài trượng, hắn đáp xuống một cái cây, hướng về Bạch Vân Sơn cung kính nói:

“Bằng Vũ, đời thứ mười hai Cao Bằng tộc, đến hỏi thăm Thanh Giang đại sư.”

Nghe cái tên Bằng Vũ, đám tiểu yêu không có ấn tượng nhưng đám cao đẳng huyết mạch như Thanh Loan Thần Điểu, Hoàng Kim Tượng, Lục Nhĩ Thần Viên… không khỏi nhìn nhiều một cái, thần sắc ngưng trọng.

Bằng Vũ, đời này xuất sắc nhất Cao Bằng tộc, thực lực siêu phàm, được chỉ định là tộc trưởng đời tiếp theo. Trong cùng thế hệ vô địch tồn tại.

Cao Bằng tộc dưới sự chỉ huy của hắn có thể đạt tới một tầm cao mới.

Bằng Vũ đậu ở trước mặt đám Thanh Loan Thần Điểu, khiến bọn chúng sinh ra tức giận, Bằng Vũ là kẻ duy nhất dám đậu trước mặt bọn chúng nhưng bọn chúng tức mà không dám phát.

Cao Bằng tộc xuất hiện cũng không gây bất ngờ, nếu không xuất hiện mới là bất ngờ. Cao Bằng tộc mang ơn Sứ Thanh Giang, mỗi lần Sứ Thanh Giang tỉnh giấc đều mang trọng lễ đến tiếp kiến đã thành thói quen.