Đăng vào: 12 tháng trước
Nghe những lời Lê Uy Long nói, Trương Minh Trí vô cùng kinh hãi, hắn ta run rẩy cầu xin sự thương xót: "Đừng mà...Xin đừng giết tôi ... Anh muốn có bao nhiêu tiền tôi cũng có thể cho, chỉ cần anh không giết tôi."
"Tiền à? Chắc là các người nghĩ trên đời này chuyện gì cũng có thể giải quyết bằng tiền phải không? Vậy tiền của mấy người có thể hồi sinh bố tôi không? Có thể khiến ông ấy sống lại hay không? Hả??" Lê Uy Long tức giận nói.
"Không, tôi xin cậu, xin cậu làm ơn thả con trai tôi ra!" Phan Hoài Lanrất hoảng loạn khi thấy Lê Uy Long nổi giận và có vẻ sắp ra tay giết con trai mình, liền vội vã chạy đến cầu xin sự thương xót.
"Khi vợ tôi cầu xin con trai bà tha cho cô ấy và bố tôi đi, hắn ta có để họ đi không? Bà lại còn muốn cầu xin cho hắn ư?" Lê Uy Long lạnh lùng nói.
"Nó đã biết sai rồi, xin cậu, đừng giết thằng bé mà. Chỉ cần cậu đồng ý tha cho con trai tôi, tôi chắc chắn sẽ dạy dỗ lại nó cẩn thận, nhất định không để chuyện như vậy xảy ra nữa!" Phan Hòa vẫn khóc lóc nài nỉ.
"Chính vì người làm mẹ như bà không chịu dãy dỗ hắn tử tế từ khi còn nhỏ, suốt ngày chỉ biết nuông chiều,nên hắn ta mới gây ra những chuyện động trời như thế đấy! Bây giờ bà còn định cầu xin nữa sao? Bà nghĩ lúc này vẫn có thể dạy dỗ lại loại con cái này sao? Đáng tiếc, đã quá muộn rồi." Lê Uy Long nói.
"Cậu.....Nếu cậu dám giết con trai tôi, cậu chắc chắn không sống yên được đâu! Trương gia chúng tôibúng tay một cái cũng có thể tống cậu vào tù!" Trương Minh Nghị thấy cả vợ và con trai mình cầu xin đều không ăn thua, nên ông ta quyết định uy hiếp Lê Uy Long.
"Kẻ nào dám? Nếu các người đã dám thách thức Lê Uy Long này, tôi sẽ khiến Trương gia tuyệt tự tuyệt tôn luôn!!" Dứt lời, Lê Uy Longbước lên phần hạ bộ của Trương Minh Trí và giẫm mạnh.
"Á Á Á-------" Trương Minh Trí hét rống lên như một con lợn bị chọc tiết, rồi lập tức bất tỉnh nhân sự.
Bằng cách đó, Trương Minh Trí đã hoàn toàn không còn khả năng duy trì dòng dõi.
"Trí nhi!!-------" Trương Minh Nghị đau đớn hét lên khi thấy con trai mình bị Lê Uy Long đánh ngất lịm.
"Ngươi......ngươi đúng là tàn độc, dám tuyệt tự của con trai ta, ngươi chán sống rồi có phải không?" Phan Hoài Lan vừa rít lên vừa điên cuồng lao về phía Lê Uy Long, cố gắng cào cấu anh một cách tuyệt vọng.
"Bốp--------" Khi Phan Hoài Lan lao tới toan đánh Lê Uy Long, Thiên Thành đã nhanh nhẹn lao ra trước một bước và đánh vào mặt bà ta.
"Ah------" Phan Hoài Lan hét lên, bị một người đàn ông cường tráng như Thiên Thành quật ngã xuống đất, một nửa khuôn mặt bà ta sưng vù lên.
"Con trai bà không chỉ giết bố tôi trắng trợn mà còn dám theo dõi vợ tôi, có ý đồ bất chính với cô ấy. Vì vậy tôi dĩ nhiên phải xử lý anh ta trước, tránh để lại hậu họa trong tương lai. Đồng thời coi như là đòi lại công đạo cho những người phụ nữ mà tên khốn này đã làm nhục." Lê Uy Long nhếch môi nói.
Thấy Vĩnh Thiênra tay rất tàn nhẫn, tất cả những người có mặt đều sợ hãi đến toát mồ hôi, ai nấy đều run như cầy sấy, chân tay mềm nhũn không dám nhúc nhích gì.
Bà Trương thấy người cháu trai đích tôn của cả dòng tộc vừa bị tước đi quyền làm cha thì trở nên suy sụp hoàn toàn.
Ngay cả Tứ Quan Gia, một lão sư hạng nhất, cũng không phải là đối thủ của Lê Uy Long thì những người còn lại ở đây có thể làm gì?
Trong đầu mọi người chợt hiện lên một câu hỏi, Lê Uy Long này sao có thể mạnh mẽ tới như vậy, anh ta có thực sự chỉ là một quân nhân bình thường?
"Bảy ngày nữa, tôi sẽ tổ chức một tang lễ lớn cho cha tôi. Lúc đó, tôi sẽ đích thân tiễn con trai của bà xuống hoàng tuyền để an ủi linh hồn người cha quá cố."
"Tất cả những kẻ liên quan đến vụ giết cha tôi đều sẽ phải theo ông ấy xuống mồ. Nhớ lấy, trong bảy ngày này, nếu các người dám giở bất kỳ mánh khóe nào, thì đừng có tráchLê Uy Long này vô tình!”
Lê Uy Long cảm thấy rằng nếu Trương Minh Trí sẽ bị giết ngay bây giờ thì quá dễ dàng đối với hắn ta. Vì vậy anh quyết định sẽ để hắn ta sống thêm bảy ngày nữa. Trong thời gian đó, Trương Minh Trí có thể từ từ gặm nhấm nỗi sợ cái chết sắp đến, sự vô vọng và bất lực không cách nào thoát ra được!
Những người trong gia đình họ Trương nghe Lê Uy Long nói điều này thì cho rằng anh ta quá kiêu ngạo. Không cần đến bảy ngày, Trương giathừa sức có thể sử dụng tất cả sức mạnh của mình để xoay chuyển tình hình. Đến lúc đó, không phải người của Trương gia gặp nguy hiểm, mà chính Lê Uy Long sẽ phải chịu chết!
"Thiên Thành, mau đi thôi." Lê Uy Long nói xong liền bỏ đi cùng với Thiên Thành.
Các vị sư phụ của Trương gia lúc này đều đã bị thương. Họ chỉ có thể lặng lẽ nhìn Vĩnh Thiên và Thiên Thành rời đi mà không thể nào ngăn lại được.