Chương 16: Tự nhận lấy

Long Uy Chiến Thần

Đăng vào: 12 tháng trước

.



Uy Long nhận ra sự lo lắng và đau khổ trong ánh mắt của những cựu nam sinh. Họ không muốn nhìn thấy nữ thần của mình lại phải gặp nguy hiểm thế kia, khi cô ấy buộc phải gắn bó cuộc đời mình với một kẻ tồi tệ như Uy Long. Họ thực sự rất miễn cưỡng đồng ý với anh. Ngoài ra, cũng chưa chắc Cao Đông Minh đi gọi thêm người, đây chỉ là suy đoán. Do đó, họ cũng không thuyết phục hai người rời đi.

...

Khi Hoàng Minh Lý đi ra từ phòng vệ sinh, cô va phải một người phụ nữ mặc đồ rất khi3u gợi và có vẻ đang rất vội vã ở cửa. Trong lòng đang tức tối, lại có sự hậu thuẫn của kẻ máu mặt như Cao Đông Minh, vì vậy cô ta không ngần ngại mà nổi giận với người phụ nữ kia.

"Chát!" Hoàng Minh Lý tát vào mặt người phụ nữ kia và mắng dữ dội. “Cô bị mù hả, mắt ở sau gáy hay sao?"

"Chát!" Người phụ nữ kia cũng không phải dạng vừa, ngay lập tức trả lại cho Hoàng Minh Lý một cái tát, "Dám đánh bà à, không muốn sống nữa sao!"

Hoàng Minh Lý không ngờ người phụ nữ này lại dám chống trả, liền nổi giận đùng đùng, xông lên và vật lộn với cô ta. Hai người phụ nữ này quả thực là kẻ tám lạng người nửa cân, không ai chịu ai, họ đánh nhau rất quyết liệt.

Cao Đông Minh vừa ra ngoài để gọi ai đó thì bất ngờ thấy Minh Lý và một phụ nữ khác đang vật lộn trên sàn, bèn vội vàng chạy tới giúp đỡ.

"Dám động tới người của tôi à!" Cao Đông Minh đấm và đá vào người phụ nữ mấy cú liên tiếp.

Với sự can thiệp của người đàn ông cơ bắp như Cao Đông Minh, người phụ nữ khi3u gợi kia không đủ sức chống trả lại, cô nhanh chóng trở nên yếu thế, bị đánh đập tới mũi sưng vù, quần áo xộc xệch và mái tóc rồi bù lên.

"Đáng đời lắm con khốn!" Hoàng Minh Lý, người chiến thắng, hả hê nói trong khi tát tới tấp vào mặt người phụ nữ.

Chỉ đến khi khuôn mặt của cô gái kia đỏ bừng và sưng lên, Minh Lý mới chịu dừng lại và bỏ đi cùng với Cao Đông Minh. Sau khi hai người đó rời đi, cô gái vừa bị đánh bằng một thái độ lạnh lùng, rút ngay điện thoại di động ra và gọi một cuộc điện thoại.

Khi Hoàng Minh Lý và Cao Đông Minh trở lại phòng tiệc, tất cả mọi người đều ngạc nhiên khi thấy

bộ dạng nhếch nhác với đầu tóc rối bù của Minh Lý. Cô ta chỉ đi WC một lát thôi mà, sao lại thành ra bộ dạng đó?

"Con khốn chết tiệt đó dám đánh tôi, tôi thực sự hối hận vì lúc nãy đã không tát chết nó luôn đi!" Minh Lý nhìn thấy đôi mắt ngạc nhiên của mọi người và trút ra vài lời một cách khó chịu.

Nghe cô ta nói điều này, những người khác cuối cùng cũng nhận ra rằng cô vừa mới đánh nhau với ai đó. Tất cả mọi người đều ngán ngẩm nhìn cô ta, không hiểu tại sao họ lại học cùng lớp với người đàn bà điên này. Đến

cả khi đi vệ sinh mà cô ta cũng gây rối sinh chuyện để đánh nhau với người khác thì, thật đúng là hết thuốc chữa. Họ tự hỏi rốt cuộc cô ta đã học được gì trong 4 năm đại học?

"Nếu em vẫn còn sức, hãy đợi người của anh đến, sau đó quay lại dạy dỗ cô ta." Cao Đông Minh nói.

Nghe tên Cao Đông Minh nói điều này, các cựu sinh đều toát mồ hôi. Hóa ra Cao hắn thực sự đã gọi người đến! Họ thực sự không biết anh ta làm vậy là để đối phó với Uy Long , hay là để bắt nạt người phụ nữ nào đó?

"Được rồi, đợi người của anh đến rồi quay lại cho cô ta một trận nữa." Hoàng Minh Lý nói như hét lên để thể hiện sức mạnh của mình trước các bạn cùng lớp.

Nghe những lời nói xấu xa của cô ả, những người còn lại rất kinh sợ. Hoàng Minh Lý giờ đây đã thay đổi, cô ả ngày càng lố bịch, độc ác, họ cảm thấy sẽ tốt nhất sau này không nên liên lạc với cô ta nữa!

Một cô bạn không muốn phải nghe thêm những lời hạ tiện của Hoàng Minh Lý, cô đã thay đổi chủ đề và nói với Chu Nhược Mai : "Nhược Mai, tớ nghe nói cậu sẽ tổ chức đám cưới vào ngày 26 phải không? Đến lúc đó, tớ

nhất định sẽ gửi lời chúc phúc cho cậu. "

"Cậu đã không mời tụi này uống rượu mừng khi cậu kết hôn ba năm trước, lần này không được quên chúng tôi nữa đâu!", Một cựu nam sinh nói.

"Được rồi, cảm ơn tất cả các bạn. Chúng tôi sẽ thông báo cho mọi người khi chúng tôi đặt phòng khách sạn." Chu Nhược Mai đã ngầm quyết định rằng nếu Uy Long không thể lo liệu cho lễ cưới này, cô sẽ tự bỏ tiền ra và mời những người bạn học này tới uống rượu. Trước giờ họ vẫn luôn đối xử rất tốt với cô. Ngoại trừ Hoàng Minh Lý.

"Ôi, Chu Nhược Mai, đừng vọng tưởng về điều đó nữa. Cô vẫn còn chưa biết chồng mình có thể sống đến ngày 26 hay không cơ mà!" Minh Lý lạnh lùng nói.

Nghe Hoàng minh Lý nói điều này, tất cả các cựu sinh khác đều toát mồ hôi, Cao Đông Minh thực sự muốn giết chết Uy Long ư?

"Minh Lý, ý cô là gì? Cô nói vậy là sao, tại sao Uy Long không thể sống đến ngày 26?" Nguyễn Tú Hằng bắt đầu cảm thấy lo lắng.

"Không có gì. Tôi chỉ lo là người kiêu ngạo và không biết an phận như anh ta sẽ khó tồn tại thôi. Sớm muộn, Chu Nhược Mai cũng sẽ trở thành góa phụ." Hoàng Minh Lý biết rằng người của Cao Đông Minh sắp tới đây, dĩ nhiên cô ta sẽ không nói điều đó, nếu không thì Uy Long và Chu Nhược Mai sẽ sợ hãi mà tìm cách bỏ chạy mất.

Mặc dù Minh Lý đã nói như vậy, nhưng các cựu sinh đã thấy trước sự nghiêm trọng của vấn đề.

"Bữa tiệc hôm nay kết thúc tại đây và chúng ta sẽ gặp lại vào một ngày nào đó nhé!" Dương Tịnh Xuyên, lớp trưởng, nói một cách dứt khoát.

Ngay khi Dương Tịnh Xuyên nói xong và chuẩn bị đứng dậy, đột nhiên một nhóm người từ đâu hùng hổ đi vào! Đứng đầu là một người đàn ông với cái đầu cạo trọc với một vết sẹo trên mặt! Bên cạnh người đàn ông mặt sẹo kia là một người phụ nữ ăn mặc rất khi3u gợi với khuôn mặt sưng phồng!

Thấy vậy, ai cũng giật mình, ngạc nhiên. Ngay cả Cao Đông Minh và Hoàng Minh Lý cũng bị sốc, vì nhóm người này không phải là của họ!

"Anh ơi, con khốn này và người đàn ông kia đã đánh em ra nông nỗi này đấy!" Người phụ nữ khi3u gợi chỉ vào Hoàng Minh Lý và Cao Đông Minh nói với người đàn ông mặt sẹo bên cạnh cô ta.

Đó chính là người phụ nữ vừa bị Minh Lý và họ Cao đánh đập. Tên cô ta là Lưu Bảo Hường, cũng chính là tình nhân của gã mặt sẹo. Về phần người mặt sẹo, tên anh ta là Đỗ Tuân - một nhân vật rất nổi tiếng trên giang hồ, so về thế lực thì Cao Đông Minh chẳng là gì cả.

Vốn dĩ, Đỗ Tuân và người của anh ta cũng đang ăn tối ở khách sạn này, nên rất nhanh họ có thể tìm tới gian phòng này. Cao Đông Minh cũng nhanh chóng nhận ra người đàn ông mặt sẹo kia là Đỗ Tuân khét tiếng, khuôn

mặt hắn ta đột nhiên trở nên tái nhợt. Ngay cả toàn bộ băng đảng của anh ta ở đây, bọn họ cũng không phải là đối thủ của Đỗ Tuân!

"Đôi cẩu nam nữ này dám động tới em sao?” Đỗ Tuân giận dữ hét lớn.

Ngay khi đàn em của Đỗ Tuân chuẩn bị chạy tới bồi mấy nhát vào người, Cao Đông Minh đã vội vàng quỳ xuống và cầu xin sự thương xót: "Đại ca, em là Cao Đông Minh, em không hề biết rằng cô ấy là người phụ nữ của anh, nên mới trót gây ra hiểu lầm, xin anh hãy thương xót mà để em đi." Vừa nói, họ Cao kia vừa dàn giụa những nước mắt, nước mũi trông rất thê lương.

Cảnh tượng hiếm có này làm tất thảy các cựu sinh đều ngạc nhiên. Không phải mới khi nãy Cao Đông Minh còn đang rất hùng hổ sao? Bây giờ sao đã trở nên mềm nhũn như vậy rồi? Hoàng Minh Lý thấy ngay cả Cao Đông Minh cũng phải quỳ mọp xuống để cầu xin sự tha thứ của Đỗ Tuân, cô ta biết rằng lần này thực sự đã gặp rắc rối lớn.

"Cao Đông Minh là thằng nào, tao không cần biết! Mày và con đàn bà của mày đã dám đánh người của tao thì chúng mày sẽ phải trả giá! Đánh chúng nó!" Đỗ Tuân hét lớn, không hề bận tâm đến sự thảm thiết của Cao Đông Minh.

Nghe tới đây, mọi người ở đó mới vỡ lẽ ra là Hoàng Minh Lý vừa đánh chính người phụ nữ của Đỗ Tuân. Nghe lệnh Đỗ Tuân, những người đàn ông lập tức vung vũ khí đánh tới tấp vào Hoàng Minh Lý và Cao Đông Minh.