Chương 28: Tấu trình công việc

Đông Phương Thần Thánh Đế Quốc

Đăng vào: 12 tháng trước

.







Thành Đức Điện. Hôm nay thiết tiểu triều, Giang Phong nghe chúng thủ hạ tấu trình công việc trong tuần qua (thời xưa 1 tháng chia làm 3 tuần là sơ tuần, trung tuần và thượng tuần). Giang Phong thiết tiểu triều, mọi sự đơn giản, chẳng có Lôi Phong Cổ, Cảnh Dương Chung, chẳng có tam quỵ cửu khấu, mọi sự vẫn như trước kia, chỉ vì chúng thủ hạ nhất ý nên mới gọi là tiểu triều, đại triều. Giang Phong không cần danh phận, nhưng chúng thủ hạ lại cần.



Quảng Tế Pháp sư vẫn được chúng nhân công nhận là đệ nhất thủ hạ dưới trướng Giang Phong, đảm nhận Chính vụ bộ bộ trưởng, nên bước ra tấu trình trước. Chức vụ Chính vụ bộ bộ trưởng giống như chức thủ tướng ngày nay, quản lý hết mọi quốc sự, chỉ có ba ngành Thương mại, Giáo Dục và Quốc phòng vì trách nhiệm trọng đại nên được tách riêng ra, ngang hàng với Chính vụ bộ.



- Đại nhân. Sau hơn một năm bình định, các đảo Sula và Maluku đã được kiểm soát hoàn toàn. Bạch Hổ Hạm đội đã chuyển mục tiêu sang đảo Hoa Ninh (Wanin, tức New Guinea). Có điều thổ dân ở đó còn cực kỳ lạc hậu, chưa vận y phục, khó thể giáo hóa, chỉ có thể làm khổ công mà thôi.



New Guinea là một hòn đảo lớn, nhưng dân cư rất phức tạp. Đến thời hiện đại, đại đa số dân cư trên đảo vẫn còn sống theo chế độ bộ lạc, gồm hàng nghìn bộ lạc lớn nhỏ, với 1073 loại ngôn ngữ khác nhau, đa phần vẫn còn cởi trần và đóng khố, có cuộc sống lạc hậu, thậm chí chiến tranh giữa các bộ lạc vẫn thường xuyên diễn ra.



Giang Phong cau mày nói :



- Cố gắng giáo hóa. Ai giáo hóa được thì đối xử như những thuận dân khác.



Quảng Tế Pháp sư vâng dạ, nói tiếp :



- Chiếu phép, các đảo Sula có thể chia thành hai tỉnh, các đảo Maluku hợp thành một tỉnh, thỉnh Đại nhân định danh.



Sula, tức Sulawesi, rộng đến 174.600 kilômét vuông, chưa kể các đảo nhỏ xung quanh, còn có thể chia ba, nhưng nơi đó quá xa, dân cư ít, nên chỉ chia đôi. Maluku ở ngay bên cạnh, diện tích 74.505 kilômét vuông, cũng được đặt thành một tỉnh. Giang Phong nói :



- Phân biệt đặt Tân Hóa, Tân An và Tân Định.



Quảng Tế Pháp sư vâng dạ, lui lại. Đến phiên Cát Ti tấu trình :



- Hồi bẩm Đại nhân. Cuộc chiến ở Java đang ngày càng ác liệt, nhưng triều đình Tây Java có vẻ chiếm ưu thế hơn. Không biết Đại nhân có định can thiệp hay không ? Còn khu vực bán đảo Mã Lai, tiểu quốc Malacca hiện đã bành trướng rất nhanh, kiểm soát được một khu vực rộng lớn ở phía nam bán đảo rồi. Địa bàn cũng tương đương một tỉnh của ta.



Giang Phong bảo :



- Java tạm thời không can thiệp, kẻo song phương đình chiến, không có lợi cho chúng ta. Còn Malacca, sang năm sẽ giải quyết. Nếu các xứ Nam Dương đều đã điều tra xong, ngươi hãy mở rộng sang Tây Dương. Nghe nói phía tây bắc Thiên Trúc có các xứ Hồi giáo rất giàu có, phía tây bắc các xứ Hồi giáo nữa lại có các xứ Cơ Đốc giáo. Ở đó có nhiều thuật sĩ tài giỏi. Ngươi hãy cho người đi điều tra xem sao. Điều tra địa hình phương vật các xứ đó, rồi hoàn thiện Thiên Hạ Toàn Đồ giống như đã từng làm với Nam Dương Hải Đồ vậy. Trọng tâm là vùng Tích Lan (Sri Lanka) và vùng vịnh A Lạp Bá (Arab).



Thiên Hạ Toàn Đồ, tức bản đồ thế giới, cũng được Giang Phong vẽ lại theo trí nhớ, nên cũng giống Nam Dương Hải Đồ, chỉ đúng đại khái về hình dạng, phương vị, còn tỉ lệ thì không chính xác chút nào, cần bọn Cát Ti điều tra, hiệu chỉnh lại. Còn Nam Dương Hải Đồ giờ đã hoàn thiện, được các Hạm đội, thương đội và triều đình chính thức sử dụng.



Cát Ti vâng dạ lui về. Triệu Phong bước lên tâu :



- Đại nhân. Năm vạn tân binh đã huấn luyện xong. Thỉnh đại nhân định đoạt.



Từ năm ngoái Giang Phong đã ra lệnh tăng quân. Với khu vực kiểm soát rộng lớn, chỉ riêng phần đất liền đã gần 1,4 triệu kilômét vuông, chỉ có 3 vạn Định Hải quân là hơi ít. Tuy thêm 5 vạn tân binh nữa, tổng quân số 8 vạn cũng còn hơi ít (so với Đại Việt và nước Tàu), nhưng bởi đất rộng người thưa, bao nhiêu đó cũng tạm đủ dùng. Chính sách cai trị của Giang Phong lại ôn hòa, nên không đến nỗi gặp nhiều bất ổn.



Giang Phong nói :



- Cải Định Hải nhất sư thành Ngự Lâm quân, Định Hải nhị sư thành Cấm vệ quân. Định Hải tam sư cải thành Định Hải nhất sư. Thành lập thêm Định Hải nhị sư, Định Hải tam sư, Trấn Biên nhất sư, Trấn Biên nhị sư, Trấn Biên tam sư. Định Hải quân và Trấn Biên quân tăng cường huấn luyện, chuẩn bị viễn chinh.



Triệu Phong nghe nói viễn chinh, cả mừng, vâng dạ lui về. Đinh An Bình bước lên tâu :



- Hồi bẩm Đại nhân. Ba vạn hải quân tân binh cũng đã huấn luyện xong. Lúc nào cũng có thể tham chiến. Chỉ có chiến hạm …



Trong năm qua, số lượng chiến hạm của Hải quân không tăng đáng kể, Đinh An Bình cũng không hiểu Giang Phong cho huấn luyện 3 vạn tân binh để làm gì. Trước đây Nam Dương Hạm đội cũng chỉ có 3.000 binh sĩ. Giang Phong mỉm cười bảo :



- Chiến hạm sắp tới sẽ có, có lẽ sẽ không ít hơn 300 chiếc. Ngươi thấy có cần tuyển thêm tân binh nữa không ?



Đinh An Bình cả kinh nói :




- Hồi bẩm Đại nhân. Nếu như số lượng tuần hạm và vận hạm nhiều thì phải tuyển thêm tân binh nữa ạ.



Giang Phong mỉm cười nói :



- Nếu ta nhớ không lầm, số lượng tuần hạm và vận hạm cũng khoảng trăm chiếc.



Đinh An Bình tính toán một lúc, rồi mới nói :



- Đại nhân. Nếu vậy xin cho thuộc hạ tuyển thêm 2 vạn tân binh nữa. Ba vạn sĩ binh điều khiển các chiến hạm không thành vấn đề, nhưng không đủ để tác chiến.



Giang Phong suy nghĩ giây lát, rồi phê chuẩn. Mọi người xong cả mới đến lượt Đào Anh, bộ trưởng Lễ bộ. Gã bước ra cung kính nói :



- Hồi bẩm Đại nhân. Tình hình giáo hóa ở các tỉnh vẫn rất tốt, trừ các tỉnh mới thành lập còn có chút khó khăn. Hiện toàn dân đã có hơn 6 phần là thuận dân, hơn 3 phần vẫn đang cố gắng học chữ, chỉ có chưa đến nửa phần là thuộc loại khó giáo hóa.



Giang Phong gật đầu hài lòng. Chỉ sau một năm, tình hình như thế là đã rất khả quan rồi. Tuy không bằng được chiến dịch Bình dân học vụ hồi năm 1945, nhưng ở đây đa số là dân ngoại quốc, học nói được tiếng Việt là đã tốt lắm rồi. Đó cũng nhờ ở những chính sách ưu đãi đối với thuận dân, sưu thuế thấp, lại miễn lao dịch, đặc biệt là nói được tiếng Việt (không cần thông thạo lắm) mới dễ kiếm việc làm, mới được ở trong thành thị và các khu định cư.



Mọi người báo cáo xong, Giang Phong truyền bãi hầu, và gọi Quảng Tế Pháp sư ở lại. Khi mọi người đã lui ra hết, Giang Phong mới hỏi :



- Tình hình phương bắc hiện nay thế nào rồi ?



Quảng Tế Pháp sư nói :



- Hồi bẩm Đại nhân. Ở Đại Việt, cha con Hồ Quý Ly vẫn khẩn trương xây dựng phòng tuyến, gần đây lại chuẩn bị xây thành Đa Bang ở phía bắc Thăng Long. Đặng Tất được giao trấn giữ phòng tuyến Đa Bang. Hồ Quý Ly cho rằng Đặng Tất đánh giặc không xong, nhưng giữ thành là giỏi nhất, nên mới giao cho trọng trách ấy.



Giang Phong biết thành Đa Bang, nhà Hồ đặt rất nhiều hy vọng vào nơi đó, nên tập trung rất nhiều binh lực phòng thủ. Vì vậy, khi phòng tuyến Đa Bang tan vỡ, thành Đa Bang thất thủ, nhà Hồ cũng diệt vong.



Quảng Tế Pháp sư lại nói :



- Còn phía Minh triều cũng đang tích cực chuẩn bị binh mã, tích trữ lương thảo chuẩn bị nam chinh. Tối đa là sang năm chiến tranh sẽ nổ ra. À quên. Năm nay Minh triều còn sai sứ sang đòi đất Lộc Châu, Hồ Quý Ly ban đầu không chịu, nhưng sau lại sai Hoàng Hối Khanh dâng 59 thôn ở Cổ Lâu cho họ.



Giang Phong cau mày, hỏi :



- Tình hình các thuyền trường của Minh triều ra sao rồi ?



Quảng Tế Pháp sư nói :



- Hồi bẩm Đại nhân. Bọn họ đã đóng được hàng trăm thuyền lớn. Theo tin hồi báo, Minh triều Hoàng đế đã truyền chỉ cho Tam Bảo thái giám Trịnh Hòa đi kinh lược các xứ Nam Dương, dự định đến tháng 7 này sẽ khởi trình, chiến hạm ước trên 300, quân số ước 3 vạn.



Giang Phong hỏi :



- Kế hoạch thế nào rồi ?



Quảng Tế Pháp sư nói :



- Hồi bẩm Đại nhân. Phía lão Thạch Lang đã xong hết. Ở Hải Tân cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ còn chờ bọn họ đến là sẽ triển khai.



Giang Phong gật đầu, hỏi tiếp :



- Còn phía Chiêm Thành ?



Quảng Tế Pháp sư nhíu mày nói :



- Hồi bẩm Đại nhân. Chiêm Thành gần đây tuy đã hòa hảo với Phạm Thế Căng tướng quân, nhưng cũng đồng thời tích cực chiêu binh mãi mã, có vẻ muốn chuẩn bị chiến tranh. Thuộc hạ lo bọn họ lợi dụng quân Minh tiến sang, bọn Hồ Quý Ly không rảnh lo phương nam mà tiến chiếm Thuận Hóa.



Giang Phong mỉm cười nói :



- Không có gì phải lo. Bọn họ mà bắc tiến thì quân Gia Định cũng sẽ bắc tiến.



Quảng Tế Pháp sư ồ lên, hứng khởi nói :



- Đại nhân anh minh.