Chương 62: Một vở kịch

Chế Tạo Hào Môn

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Cuộc họp cấp cao của công ty lại được tổ chức, Cơ

Hương Ngưng thông báo tin kế hoạch thu mua công ty đã

ngừng, đồng thời cũng thông báo đã thu hồi được toàn

bộ khoản nợ của công ty từ năm ngoái. Cuối buổi họp, cô

thông báo những mục tiêu và kế hoạch công việc trong

năm mới.

Nếu là trong quá khứ, những kế hoạch của cô nhất

định sẽ bị người khác soi xét, phản đối vì độ khó quá cao.

Thế nhưng ngày hôm nay, lại không có một ai dám lên

tiếng.

Cơ Xương Minh không tham gia cuộc họp, ai cũng biết

hắn ta là một con gà trống đã thua trận, không còn mặt

mũi nhìn người khác.

Ngay cả phó tổng giám đốc, người duy nhất trong

công ty có thể ganh đua được với Cơ Hương Ngưng cũng

đã bị đánh bại, thì những người khác làm gì có can đảm

đương đầu.

Cuộc họp kết thúc thành công tốt đẹp, Cơ Hương

Ngưng cùng với Hoắc Khải bước vào trong thang máy

dẫn đến nhà để xe dưới tầng hầm trước sự chứng kiến

của mọi người.

Đi đến nhà để xe dưới tầng hầm, sau khi liếc nhìn

chiếc Maybach của Cơ Hương Ngưng, Hoắc Khải đã chủ

động ngồi vào vị trí lái xe.

Hai người lái xe ra khỏi nhà để xe, sau khi ra ngoài

13:26 .i: 4G (EM):

‹ Chương 62: Một vở kịch

đường, Cơ Hương Ngưng đột nhiên bật cười.

Hoắc Khải liếc nhìn cô qua gương chiếu hậu, hỏi: “Có

vẻ như cuộc đàm phán rất thuận lợi, họ đã nói những gì?”

“Từ giờ trở đi, trụ sở công ty không thể áp đặt bất kỳ

hạn chế tài chính nào đối với tôi. Tôi chịu trách nhiệm về

tất cả các cuộc bổ nhiệm và điều chuyển trong công ty

cũng như nắm được sức mạnh tài chính. Nhưng quyết

định bổ nhiệm nhân sự của Cơ Xương Minh được ban

hành bởi tổng công ty, nên tôi không có quyền cắt chức

hắn ta”, Cơ Hương Ngưng nói.

Hoắc Khải gật đầu nói: “Người này không phải là uy

hiếp lớn. Để hắn ngồi yên vị ở đó, trước mắt cũng là để

thỏa hiệp, chỉ cần những chuyện khác đều theo ý ta là

được”.

Cơ Hương Ngưng ngồi ở ghế phía sau, nhìn nét mặt

của Hoắc Khải mà hỏi: “Anh cảm thấy bọn họ sẽ nghỉ ngờ

hay không?”

“Có thể, nhưng họ làm được gì khác chứ? Họ sẽ

không dám mạo hiểm”, Hoắc Khải nói.

Chuyện thu mua công ty lần này, hoàn toàn chỉ là một

vở kịch.

Ba người bạn ngoại quốc đó là những diễn viên mà Cơ

Hương Ngưng đặc biệt tìm tới, họ không nổi tiếng, nhưng

kỹ năng diễn xuất của họ rất tốt, khiến cho ai cũng phải

sửng sốt.

13:27 .i: 4GB):

‹ Chương 62: Một vở kịch

Tất nhiên, thành công này chủ yếu cũng là do Cơ

Hương Ngưng và Hoắc Khải đã chuẩn bị tốt ngay từ

những bước đầu tiên.

Đầu tiên, tin tức về việc mua lại công ty được tung ra,

sau đó, khi cô ấy sắp bị bãi nhiệm, cô ấy đã đi ra nước

ngoài vài ngày. Điều đó tạo cho mọi người cảm giác rằng

cô ấy không quan tâm đến công việc của công ty một

chút nào.

Sau đó, cô ấy mang người quay trở lại, trực tiếp giải

quyết tận gốc mọi chuyện.

Ở thời điểm này, không ai còn có thời gian cẩn thận đi

điều tra lai lịch của ba người nước ngoài này. Tất cả bọn

họ, hoặc là tin, hoặc là phải đánh cược.

Kết quả đúng như lời của Hoắc Khải, Cơ Xuyên Hải

vốn chẳng dám chấp nhận rủi ro.

Có lẽ trưởng phòng tài chính của tổng công ty cũng

sẽ có nghỉ ngờ trong lòng, nhưng suy cho cùng, hoài nghỉ

cũng chỉ là hoài nghi.

Lợi dụng vụ mua bán này, Cơ Hương Ngưng đã thành

công giành lại quyền lực của chính mình. Bắt đầu từ hôm

nay, Cơ Xương Minh ở công ty chẳng qua cũng chỉ là một

con bù nhìn, sẽ không thể cản đường cô nữa.

Ai dám hợp tác với Cơ Xương Minh, sẽ bị Cơ Hương

Ngưng đuổi cổ ra khỏi công ty ngay lập tức.

Trước đây do không có quvền han về nhân sư và tài

13:27 .’ 4GÍM)

‹ Chương 62: Một vở kịch

chính nên cô ấy chỉ có thể dốc hết sức mình lo cho hoạt

động của công ty. Bây giờ, khi đã nắm quyền hành trong

tay, Cơ Hương Ngưng cảm thấy dễ chịu không thể tả.

“Còn chỉ phiếu thì sao?“, Cơ Hương Ngưng hỏi.

Hoắc Khải lấy từ trong túi ra một tấm chỉ phiếu, ném

về phía của Cơ Hương Ngưng. Cô ấy cầm nó trong tay,

chưa nhìn đã hỏi: “Ở đâu kiếm được vậy?”

“Tìm đại một cửa hàng in ra là được rồi”, Hoắc Khải

nói.

Tấm chỉ phiếu kia, rốt cuộc cũng là giả.

Trước đây trong công ty truyền ra tin đồn Cơ Hương

Ngưng đã đưa cho Hoắc Khải một tờ chỉ phiếu, nhưng Cơ

Hương Ngưng không ngờ rằng, chính Hoắc Khải lại mang

tới một tờ chi phiếu giả để chứng thực tin đồn này.

Anh ở trong phòng họp có thể giả vờ khuyên nhủ,

chính là do tấm chỉ phiếu này đã phát huy tác dụng trong

tình hình đó.

Tất cả mọi chỉ tiết đan xen đều xác minh lẫn nhau,

khiến cho người ta không thể không tin.

Nhìn Hoắc Khải bình tĩnh lái xe, Cơ Hương Ngưng

không thể tin nổi rằng chỉ sau một vở kịch như vậy, cô đã

có thể chân chính nắm lại tất cả quyền hành trong công

ty.

Những việc từng khiến cho cô phải đau đầu suy nghĩ,

13:27 . 4GÍM)

< Chương 62: Một vở kịch

tưởng rằng khó như lên trời nay lại được Hoắc Khải nhanh

chóng giải quyết. Người đàn ông này quả thật lợi hại.

Điều quan trọng nhất là Hoắc Khải đã lên một kế

hoạch tuyệt vời cho cô chỉ trong một buổi chiều.

Khi Cơ Xuyên Hải hứa với cô ấy những điều kiện đó,

suy nghĩ đầu tiên trong đầu Cơ Hương Ngưng không phải

là cảm thấy vui vì điều đó, mà là muốn bổ đầu của Hoắc

Khải ra để xem bên trong đầu của anh ta có chứa thứ gì.

“Thật ra, có một vài lần, tôi cũng rất muốn bán công

ty đi”, Cơ Hương Ngưng nói nhỏ.

Hoắc Khải ậm ừ nói: “Tôi nhìn ra được. Nếu ba người

kia không phải là diễn viên, mà thật sự là đại diện của

công ty đầu tư Thịnh Cao đến bàn về việc thu mua công

ty, có lẽ cô sẽ thực sự kí kết với họ”.

Cơ Hương Ngưng dựa vào ghế ngồi, ngước nhìn nóc

xe, nói nhỏ: “Nhưng như anh đã nói, nếu tôi phản bội nhà

họ Cơ, thì gia đình của tôi sẽ tan nát. Nhìn những kẻ bất

tài điều khiển nhà họ Cơ, tôi thật sự không đành lòng”.

“Nếu đã không cam tâm, vậy thì hãy tiếp tục làm việc

chăm chỉ và leo lên cao hơn”, Hoắc Khải nhẹ nhàng nói:

“Hôm nay cô đã có thể kiểm soát được công ty, sau này

làm sao cô biết cô không thể kiểm soát được cả nhà họ

Cơ? Nếu như cô muốn, tôi sẽ giúp cô hiện thực hóa giấc

mơ này”.

Cơ Hương Ngưng ngồi thẳng dậy, nhìn thẳng vào

13:27 . 4GÍM)

< Chương 62: Một vở kịch

người đàn ông vừa nói câu này.

Thật khó tưởng tượng, đây lại là những gì mà người

mấy tháng trước chỉ là tài xế của cô ấy, lại có thể nói ra

được.

Nắm nhà họ Cơ trong tay?

Đó là một đại gia tộc thuộc top 50 của cả nước, chứ

không phải chỉ là một gia tộc nhỏ có tài sản ước tính vài

triệu tệ.

Vài tháng trước, phải nói rằng ngay cả đối với công ty

hiện tại, Cơ Hương Ngưng còn chưa bao giờ nghĩ rằng

một ngày nào đó mình sẽ có thể nắm toàn quyền kiểm

soát.

Nhưng bây giờ, cô ấy đã làm được.

Nhờ Hoắc Khải, cuộc khủng hoảng mà suýt nữa đã

đạp cô ấy xuống tận cùng lại thoáng chốc biến thành cơ

hội để cô ấy trèo lên đỉnh cao!

Ở góc độ của người làm kinh doanh mà nói, trận này

đúng là điển hình của việc lật ngược thế cờ.

Nếu là người khác nói giúp cô ấy nắm trong tay nhà họ

Cơ, có lẽ cô ấy sẽ nghĩ đó chẳng qua chỉ là một câu nói

đùa. Nhưng khi Hoắc Khải nói ra lời này, Cơ Hương

Ngưng lại không dám hoàn toàn phủ nhận khả năng đó.

Dù cho khả năng đó là rất nhỏ, nhưng cũng có thể tồn

tại.

13:27 . 4GÍN)

< Chương 62: Một vở kịch

Chỉ là tại sao anh ta phải làm như vậy?

Đối với vấn đề này, Hoắc Khải đã trả lời rất đơn giản:

“Cô từng giúp tôi, nay tôi giúp lại cô, đó chính là trả lễ”.

“Anh cảm thấy tôi sẽ tin điều đó sao?”, Cơ Hương

Ngưng nói: “Khi làm bất cứ chuyện gì, mỗi người đều sẽ

có mục đích nhất định, trừ kẻ ngu ra. Lần này anh giúp

tôi, sau đó muốn một chứ trợ lý tổng giám đốc. Nếu như

anh có thể giúp cho tôi nắm nhà họ Cơ trong tay, thì anh

lại muốn được đáp ứng điều gì? Hoặc cũng chính là câu

hỏi, mục đích anh giúp tôi nắm trong tay nhà họ Cơ là gì?

Nếu như anh còn nói là để đáp lại sự giúp đỡ của tôi, thì

bây giờ anh có thể nhảy ra khỏi xe”.

“Nếu bây giờ tôi nhảy xuống, cô cũng sẽ phải vào

bệnh viện vì tai nạn giao thông nghiêm trọng. Đó có lẽ là

điều mà Cơ Xương Minh mong muốn nhất”, Hoắc Khải

cười nói: “Nói về mục đích của tôi thì cũng không đặc biệt

khó hiểu. Tôi không có bối cảnh tốt, chỉ có năng lực cá

nhân, nếu như muốn tiến lên, tất nhiên trước hết phải tìm

người chống lưng cho mình”.

“Với khả năng của anh, anh có thể tìm đến Cơ Xuyên

Hải, thậm chí là Hạ Hoằng Viễn, tất cả bọn họ đều phù

hợp hơn tôi”, Cơ Hương Ngưng nói.

Cô ấy vẫn rất biết người biết ta, cho dù so với Cơ

Xuyên Hải hay Hạ Hoằng Viễn, thân phận và địa vị của cô

ấy đều kém xa.

13:27 . 4G):

< Chương 62: Một vở kịch

Nếu như Hoắc Khải muốn bật lên, tại sao lại không tìm

một người có tiềm lực mạnh hơn cô ấy?

“Bởi vì xuất phát điểm của cô rất thấp, nên tôi có thể

giúp cô phát triển và đạt được nhiều thứ hơn. Đối với Cơ

Xuyên Hải và Hạ Hoằng Viễn mà nói, có thêm tôi cũng chỉ

là thêm gấm thêm hoa, nhưng đối với cô mà nói, có thêm

tôi chính là có chiếc phao cứu sinh trong lúc hoạn nạn.

Nếu tôi giúp họ kiếm được một trăm triệu, họ sẽ chỉ nói

rằng tôi đã làm rất tốt. Nhưng nếu tôi có thể giúp cô kiếm

được một trăm triệu, cô nhất định sẽ tôn thờ tôi như đấng

cứu thế. Đây chính là lý do mà tôi chọn cô”.

“Có quỷ mới đi tôn thờ anh!“, Cơ Hương Ngưng hừ

một tiếng rồi nói, chỉ có điều những gì mà Hoắc Khải vừa

nói đều rất phù hợp với suy nghĩ của cô.

Nói cách khác, câu trả lời này phù hợp với lẽ thường.

Nhưng vì một số lý do, Cơ Hương Ngưng lại không thể

hoàn toàn tin tưởng vào lời nói này. Cô ấy nhìn chằm

chằm vào Hoắc Khải, như thể muốn nhìn thấy điều gì

khác lạ trên gương mặt anh.

Hoắc Khải vẫn trưng ra vẻ mặt bình tĩnh như vậy, hoàn

toàn không có gì thay đổi.

Hồi lâu sau, Cơ Hương Ngưng mới cúi đầu, thấp giọng

lẩm bẩm: “Xem ra mình đã nghĩ nhiều rồi, cứ cho là anh ta

nhớ lại, cũng không thể làm được gì”.

“Cô nói cái gì?“, Hoắc Khải nghe không rõ liền hỏi lại.

13:27 .i 4G)

< Chương 63: Sự kỳ vọng của cô bé

“Không có gì”, Cơ Hương Ngưng ngẩng đầu nhìn ra

ngoài cửa xe rồi nói: “Không cần đưa tôi về nhà, anh cứ lái

xe về nhà anh, tôi tự lái xe trở về được.”

“Được”, Hoắc Khải vui vẻ nói.

Cơ Hương Ngưng ngây người nhìn anh: “Anh không

định nói thêm lời khách sáo lễ độ nào sao?”

“Quá lễ độ chỉ khiến cho người ta rước thêm khổ cực

vào người. Cô đã chủ động nói ra những gì mà tôi muốn,

tại sao tôi lại phải khách sáo? Cô muốn xem bộ mặt đạo

đức giả của tôi sao?”, Hoắc Khải nói.

“Anh thôi giảng đạo lý đi!”, nét mặt của Cơ Hương

Ngưng lúc này như muốn cắn người đến nơi rồi.