Chương 103: Buổi đính hôn

[12 Chòm sao] School

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Phi Tù - Hắc Kỳ Tử
Chời ơi nhanh ghê, mới đó mà đã thứ 6 rồi 😂😂
Ta quên béng mất, cứ nghĩ là đã đăng chap rồi, đang ngủ thì giật mình tỉnh dậy để đăng chap nè 😂
Chúc mọi người đọc vui vẻ nha !
======================

Xì xầm... xì xầm...

Cả sảnh tiệc đều râm ran những tiếng trò chuyện từ những vị khách mời. Bọn họ vừa thưởng thức tiết mục hát nhạc Trot của nữ ca sĩ nổi tiếng Loan Tuế Thiên. Nhưng chẳng ai biết được, bên trong phòng chờ lại xảy ra một việc lớn, đó là Hạ tiểu thư bỏ trốn.

Bà Lưu Tử Yên vẫn đang gọi điện vào máy của con gái mình, nhưng rồi mới phát hiện ra, điện thoại Thiên Bình đang để trên bàn.

- Sao rồi, đã tìm được con bé chưa?

Ông Hạ dò hỏi mấy cảnh vệ vừa chạy đến, bọn họ liền lắc đầu, ông Dương liền quay sang hỏi mấy nữ nhân viên kia:

- Khu vệ sinh thế nào rồi?

- Dạ thưa, phòng vệ sinh đều trống ạ!

- Chuyện này là sao chứ, con bé Thiên Bình này thật ngang bướng mà! _Bà Lưu Tử Yên tức giận, ông Hạ Thanh Triết đành xuống giọng với ông Dương Tề:

- Dương tổng, chúng tôi xin lỗi vì sự việc lần này! Một lần nữa, chúng tôi lại thất lễ rồi!

- Hạ tổng, ông không cần làm vậy, chuyện này chắc chắn có vấn đề! _Dương Tề không những không trách cứ nhà họ Hạ, ngược lại còn thấy có gì đấy không hợp lý. Theo con mắt nhìn người của ông, Thiên Bình không phải dạng người này.

Lúc này, ai cũng bấn loạn vì phát sinh ra sự cố ngoài ý muốn. Có lẽ, chỉ có An Lạp Hi là biết được bí mật của sự việc.

- Con thấy, chúng ta nên tiếp tục buổi lễ như bình thường, khi đến phần Thiên Bình bước ra, thì hãy nói lý do cô ấy vẫn chưa đến được, trong lúc đấy, mọi người ở đây vẫn tiếp tục tìm kiếm! _Song Tử đột nhiên cất tiếng, khiến những người khác cùng chú ý, anh tiếp tục:

- Còn nếu cứ giữ tình trạng này, đám người kia chắc chắn sẽ phát hiện ra chúng ta có chuyện!

Ông Dương Tề nhìn Song Tử bằng một ánh mắt hoàn toàn khác. Bình thường anh dửng dưng, ăn chơi không chịu học hành nghiêm túc khiến ông thấy nhàm chán, nhưng vừa rồi, Song Tử lại bình tĩnh đưa ra giải pháp, thật bất ngờ.

- Được, cứ theo lời con!

Ông Dương Tề chấp nhận đề xuất của Song Tử, rồi lệnh cho mọi người tiếp tục kế hoạch.

...

...

Tại một căn phòng đơn tầng hai trong khách sạn...

- Hmnn... Umnh....!!!

Thiên Bình vừa ra khỏi nhà vệ sinh, liền bị ai đấy bịt miệng và lôi đi xuống tận tầng hai. Cô nhìn lại mình thì phát hiện bản thân bị trói tay và bịt miệng lại. Cô nhìn đồng hồ trên tường, đã 21 giờ 20 phút rồi, buổi lễ đính hôn... Mặc dù cô không muốn cái đính hôn này, nhưng cô không thể phá hủy nó, bởi vì, nó cũng chính là thứ giúp cho có thể sống an nhàn hơn so với lễ đính hôn khác.

Nghĩ rồi Thiên Bình vội bước đến cánh cửa lớn, xoay ngược người lại, dùng tay vặn ổ khóa. Thật đáng tiếc, nó đúng là bị khóa rồi.

Ầm! Ầm!

Bất quá, Thiên Bình đành va người vào cánh cửa để tạo tiếng động, hy vọng có người nghe thấy.

Nhưng một lúc sau, cả người đều ê ẩm mà vẫn không thấy bất kỳ động tĩnh gì.

Tay, phải có tay mới phá khóa được.

Thiên Bình vội vàng tìm trong phòng vật sắc nhọn nào đó có khả năng làm đứt dây trói, liền phát hiện thấy một con dao gọt hoa quả ở chiếc tủ đầu giường. Tên hung thủ này thật quá ngu xuẩn đi.

Cởi trói xong, Thiên Bình liền tháo miếng băng dính trên miệng mình ra. Sau đó kiếm thứ gì đó đủ cứng để đập cái ổ khóa kia ra, nhưng đáng tiếc, chẳng có thứ gì đủ khả năng cả.

- !!!!

Bỗng, hình ảnh lối thông gió ở trên bức tường hiện ra khiến Thiên Bình bất giác cong môi. Polasti là một trong những khách sạn mang phong cách cổ điển, lối thông gió không xây theo đường ống, mà xây một cách đơn giản bằng một khung hình chữ nhật dài và hẹp ở gần trần nhà. Nếu như cô trèo lên đấy được, sẽ chui lọt ra bên ngoài thôi.

Mà mọi người đều biết đấy, Thiên Bình có tài lẻ về leo tường mà.

- Chết rồi, trễ những 40 phút, không biết buổi lễ đã đi đến đâu rồi!

Trong khi các khách mời đều đang đợi ở sảnh tiệc, thì có một quý bà đang lang thang ở bên ngoài hành lang. Người này trông vô cùng trẻ đẹp, mái tóc ngắn thật sự khiến bà thêm phần trẻ trung và sang trọng.

Soạt!

Đột nhiên, tiếng váy xuề xòa vang lên gây sự chú ý đến quý bà xinh đẹp đây, bà vừa quay sang nhìn thì gương mặt lộ ra vẻ hốt hoảng, khi thấy một thiếu nữ mặc váy dạ hội đang mắc kẹt trên lối thông gió của căn phòng ngay đó. Bà vội vàng hô toáng lên:

- Cô gái, từ từ, đừng vội, cô mà ngã xuống là nằm viện luôn đấy! Để tôi... để tôi gọi người trợ giúp! _Nói rồi bà la lớn:

- Bảo vệ! Bảo vệ! Có người gặp nguy hiểm!

Ầm!!!

Lời bà vừa dứt, cũng là lúc cô gái kia rớt xuống. Cả thân mình đều tiếp đất, khiến Thiên Bình choáng váng và đau đớn. Cô khó khăn gượng ngồi dậy, đầu óc quay vòng vòng, chẳng thể ngồi yên được. Người phụ nữ kia liền chạy đến, giúp đỡ cô:

- Cô bé, sao cô ngốc vậy, ta đã bảo từ từ rồi mà!

- Không còn nhiều thời gian... _Thiên Bình cất giọng nhàn nhạt, rồi gắng gượng đứng dậy, toan bước đi thì chập choạng ngã xuống, vết thương ở chân có vẻ nghiêm trọng hơn rồi, nhưng may sao có người phụ nữ kia đỡ kịp thời.

- Cô bé này cũng thật gan dạ quá đi, được rồi, cô muốn đi đâu, ta giúp cô! _Người phụ nữ bất đắc dĩ lên tiếng, bà cũng không nỡ bỏ mặc cô gái này. Thiên Bình lắc lắc đầu để mình tỉnh táo hơn một chút, khóe môi khẽ động:

- Sảnh tiệc tầng sáu!

- Hả?

Người phụ nữ này khá kinh ngạc, bà liền hớn hở dìu cô gái kia cùng đi:

- Trùng hợp thật, ta cũng muốn đến đó đây!

Lúc này, Thiên Bình mới nhìn rõ được người đã giúp đỡ mình, nhưng ngay sau đó, cô lại ngạc nhiên, mái tóc ngắn này... đây không phải là người ở trong bệnh viện, lao đến khóc lóc với Song Tử sao? Là mẹ của cậu ấy sao?

Sảnh tiệc...

"Quả nhiên, thiếu gia họ Dương ai ai cũng tài sắc vẹn toàn! Dương tổng, gen di truyền nhà ông cũng thật tốt a~"

MC sau khi giới thiệu nam chính trong lễ đính ước, liền nói vài câu đùa giỡn. Nhưng nãy giờ đùa giỡn quá nhiều rồi, giờ đã đến lúc giới thiệu đến nữ chính, nhưng mà, cô ấy vẫn chưa xuất hiện.

- Anh cứ làm theo chương trình đi! _Dương Tề khẽ nhắc nhở, MC liền nuốt nước bọt, rồi lên tiếng:

"Và không để quý vị đợi lâu, sau đây, tôi xin giới thiệu, ngọc nữ băng thanh của Hạ gia – tiểu thư xinh đẹp Hạ Thiên Bình!"

Clap... clap... clap...

Lời MC vừa dứt, tiếng vỗ tay liền vang lên rần rần. Bất cứ ai cũng tò mò muốn xem mặt của Hạ tiểu thư nổi tiếng với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành kia, có đúng như lời đồn hay không. Thế nhưng, vỗ đỏ cả tay mà vẫn không thấy ai bước ra.

Nhận ra bầu khí đang bắt đầu thay đổi, MC liền lên tiếng giải thích:

"Xin quý khán giả chớ sốt ruột, người bên trong vừa báo với tôi, Hạ tiểu thư đang giải quyết chút chuyện tế nhị!"

Thế nhưng, dưới con mắt của những người tinh đời như các vị trưởng bối lớn tuổi, bọn họ đã biết ngay là bên trong đã xảy ra chuyện, không khỏi bàn tán.

"Giải quyết chuyện gì chứ, nếu là chuyện vặt vẵn ấy, thì MC sẽ tìm cách kéo dài thời gian, chứ không phải nói thẳng thật như vậy!"

"Nhất định là có chuyện gì rồi, không lẽ Hạ tiểu thư bỏ trốn?"

"Chúng ta còn phải chờ đến khi nào nữa?"

"Chưa bao giờ thấy cái đính ước diễn ra gần một tiếng mà vẫn chưa giới thiệu xong hai đối tượng!"

"Xem bộ Dương gia và Hạ gia lần này phải mất mặt một lần rồi!"

- Chuyện này...

MC có chút hoang mang khi nhìn những người phía dưới đều đang bàn vô tán vào, nhưng sắc mặt của những người trong cuộc lại vô cùng bình tĩnh, khiến vị MC kia cảm thấy thật khó tin. Đột nhiên, ánh mắt Song Tử toát lên một tia xúc cảm, bỗng dưng anh lại chạy xuống phía dưới khán phòng.

- Ơ này Dương thiếu!

MC chưa kịp ngăn lại thì Song Tử đã chạy thẳng ra phía ngoài cánh cửa lớn của sảnh tiệc, khiến tất cả khách quan đều hướng ánh mắt nhìn theo.

Những người trên khán đài khẽ dõi mắt nhìn theo, liền thấy hình ảnh một người phụ nữ đang dìu một cô gái bước đến. Bà Lưu Tử Yên liền nhận ra, bất giác lên tiếng:

- Là Thiên Bình mà!

- Thiên Bình, cậu đã đi đâu vậy?

Song Tử chạy lại, nhìn thấy mái tóc hơi rối và chiếc váy của cô hơi nhăn nheo, liền chau mày:

- Bộ dạng này là sao... hả? _Rồi đột nhiên, anh nhận ra người phụ nữ đang giúp đỡ cô, vẻ mặt không khỏi kinh ngạc:

- M... m...

- Suỵt! _Bà Tương Di liền khẽ ra hiệu, rồi nở một nụ cười dễ mến:

- Cậu đây rồi Dương thiếu, bạn gái của cậu đã xuất hiện rồi đây!

Lúc này, mắt Song Tử có chút xao động, người mẹ ruột của anh trước mặt anh lại xưng hô khách sáo với anh như vậy, trước bao nhiêu ánh mắt của người khác, chuyện này, chẳng khác gì bà lấy dao đâm anh một nhát vậy.

"Ô, xuất hiện rồi, Hạ tiểu thư đã xuất hiện rồi!" _Ông chú MC mừng rỡ phát biểu, sau đó lên tiếng:

"Xin mời hai vị thiếu gia, tiểu thư cùng nhau tiến lên khán đài để mọi người cùng chú ý ạ!"

Giọng nói của MC vang lên, nhưng Song Tử vẫn đẫn đờ người ra, Dương Tề ở trên khán đài nhận ra bà Tương Di, nét mặt liền sầm lại.

- Dương thiếu, MC đang mời cậu và vị tiểu thư này kìa!

Bà Tương Di một lần nữa ý tứ nhắc nhở đứa con trai ngốc nghếch của mình, Song Tử lúc này mới tỉnh ra, khẽ cúi đầu với bà và nói một câu:

- Cảm ơn... bà!

Nói rồi anh khẽ chỉnh lại gương mặt của mình, rồi nắm tay Thiên Bình bước đi.

Tạch!

Vừa bước một bước, chân Thiên Bình đã bị trẹo, gương mặt xinh đẹp khẽ chau mày... không xong rồi, cái chân chưa khỏi hẳn, lúc nãy lại ngã từ trên trần ngã xuống, vết thương mới đè lên vết thương cũ, đau đến khó mà chịu đựng được.

Song Tử lúc này mới chú ý hơn đến bộ dạng của Thiên Bình, anh đoán được phần nào nguyên do qua nét mặt của cô. Nếu là vết thương bình thường, Thiên Bình tuyệt sẽ không để lộ ra, nhưng nét mặt này quá rõ ràng, tức là vết thương rất nghiêm trọng.

- Thật là, tôi đã nói cậu đừng đi lung tung rồi!

Nói đoạn, Song Tử bất ngờ ẵm Thiên Bình lên, trước sự chứng kiến của tất cả mọi người có mặt tại sảnh tiệc, ngang nhiên đi lên khán đài.

- Này, cậu mau thả tôi xuống!

Thiên Bình kinh động, liền phản bác hành động quá thể tự nhiên của Song Tử, nhưng anh chẳng đáp lại gì, nhất nhất bế cô đi về phía sân khấu. Thiên Bình có thể thấy được, những vẻ mặt kinh ngạc, trầm trồ, tò mò và hiếu kỳ của những người xung quanh, cô hận mình không thể biến mất ngay lập tức.

"Choa, đúng là tình yêu của tuổi trẻ, thật là lãng mạn quá đi, bọn họ quả là trai tài gái sắc đúng không quý vị!"

Giọng của MC vang lên, khiến cả khán phòng cùng reo hò ủng hộ. Lúc này, sắc mặt của ông Dương Tề mới dịu xuống, ba mẹ Thiên Bình và Ma Kết đều thở phào, chỉ có An Lạp Hi là sắc mặt không tốt.

Cuối cùng, hai nhân vật chính cũng xuất hiện đầy đủ. Lần này, những vị khách mời đều được chứng thực tầm mắt.

Thiếu gia Song Tử không những cao lớn, mà còn sở hữu một gương mặt đẹp tựa như tượng tạc, chân mày lưỡi kiếm, ngũ quan cân đối, đôi mắt vô cùng hút hồn. Mái tóc màu biển cả nay được vuốt gọn lên, khiến anh không còn là hình ảnh nghịch ngợm hay badboy của thường ngày nữa. Trên người Song Tử khoác lên bộ âu phục thanh nhã màu xanh đen, nhìn tổng thể, anh được bao trùm bằng một phong thái tiêu soái, phong hoa và lịch lãm.

Thiên Bình tiểu thư đã khiến cho những vị tiểu thư đài các khác một phen trầm trồ và ghen tỵ, bởi vẻ đẹp sắc sảo, mày thanh mắt phượng. Cô khoác lên người bộ váy voan màu đào cùng những họa tiết hoa đào tinh tế, sự pha trộn giữa những gam màu gần giống nhau khiến tổng thể chiếc váy vô cùng cuốn hút. Với thiết kế kín trên, xẻ dưới của chiếc váy, cùng với gương mặt mang nét đẹp băng lãnh khiến cả người Thiên Bình đều toát lên sự tế nhị và sang chảnh khó ai sánh bằng.

Hai vẻ đẹp, một nóng, một lạnh, kết hợp lại thật khiến người khác thấy thích thú và mong chờ.

Buổi lễ đính hôn vẫn tiếp tục và diễn ra vô cùng ổn thỏa. Cuối cùng, cũng đến lúc khai tiệc chiêu đãi khách mời.

- Thiên Bình, chân em đang bị thương, đừng đứng như vậy, không tốt đâu!

Song Tử từ khi nào đã lấy một chiếc ghế và đỡ Thiên Bình ngồi xuống, nhưng mà cái cách anh xưng hô, thật khiến Thiên Bình cảm thấy ớn lạnh, "em"???

- Chà, cậu chủ nhỏ thật là ga lăng nha, mọi thứ đều chiều chuộng và lo cho tiểu thư cả!

- Ta có nghe nói hai đứa cũng trải qua sự cố trong đợt cắm trại vừa rồi của trường Zodiac, hai đứa có sao không?

- Đa tạ sự quan tâm của Trương tổng, quãng thời gian đó chúng tôi đã cùng trải qua nhiều điều khó khăn, vết thương của Thiên Bình cũng là do sự cố đấy mà ra, vì thế mà tôi càng phải chăm sóc và quan tâm cô ấy nhiều hơn! _Nói rồi Song Tử đặt nhẹ tay lên vai Thiên Bình, rồi nhìn cô bằng ánh mắt yêu chiều:

- Anh đã mong chờ thời khắc này lâu lắm rồi, từ giờ, anh có thể dễ dàng dõi theo và ở bên cạnh em nhiều hơn!

Thiên Bình giật giật khóe mắt, cái thể loại kinh dị gì thế này, nhìn như vậy là muốn cô diễn kịch theo sao, cho cô xin đi. Nhìn thấy vẻ mặt lạnh lẽo của Thiên Bình, ông Trương liền bật cười:

- Haha, Hạ tiểu thư là cô gái lạnh lùng thật mà, thú vị lắm, thú vị lắm!

- Đúng đó ngài Trương, cô ấy chưa bao giờ nói mấy lời bay bướm với tôi cả, vì vậy tôi lại càng thích cô ấy hơn!

- Hahaha, phải, hai người như nam chân trái cực, rất thu hút đối phương nha!

Song Tử và ông Trương nói chuyện vui vẻ với nhau, còn Thiên Bình thì nhàm chán nhìn xung quanh. Ba mẹ cô đang bận tiếp khách ở bên kia, ông bà Dương cũng đang nói chuyện với những vị khách khác. Cô chính là đang tìm kiếm người phụ nữ kia, nếu như bà ấy là mẹ của Song Tử thật, vậy thì khi đến đây, ông bà Dương sẽ phản ứng thế nào?

- ...!

Ánh mắt Thiên Bình có chút sắc thái, cô khẽ đưa tay lên chào lại người kia, người đang tiến về phía cô và Song Tử.

- Thiên Bình, chân em không sao chứ?

Ma Kết bước đến, liền cất giọng hỏi thăm. Song Tử vừa nghe thấy giọng này, sắc mặt có chút biến đổi. Thiên Bình trả lời với ngữ điệu bình bình:

- Lúc nãy bất cẩn, nên có chút vấn đề, nhưng không nghiêm trọng, cảm ơn thầy!

- Ai dà, khách sáo làm gì chứ, chúng ta giờ không phải là người một nhà rồi sao! _Ma Kết mỉm cười ôn nhu với Thiên Bình, sau đó lên tiếng đùa:

- Em có thể gọi thầy là anh hai cũng được!

- Hahaha... _Bất chợt giọng cười của Song Tử vang lên, khiến Thiên Bình chưa kịp trả lời Ma Kết, rồi anh nhìn Ma Kết:

- Anh trai, anh đùa nhầm người rồi, anh cũng biết Thiên Bình là người thế nào mà!

Cả