Đăng vào: 12 tháng trước
Mặt trời chiếu từng tia nắng sớm vào phòng, rèm cửa màu trắng bay phấp phới, vài tia nắng không an phận mà nhảy nhót trên làn da trắng nõn chưa kịp che đậy đi của hai kẻ đang nằm trên giường.
Vất vả cả đêm hiện giờ Thiên Ân vẫn đang ôm lấy cánh tay của Erik mà ngủ li bì, cả đêm hôm qua Erik trông coi Thiên Ân ngủ, may cậu không bị phát sốt. Đặt bàn tay lên xoa nhẹ tóc Thiên Ân, cảm giác mềm mại khiến người ta say mê không dứt ra được.
Trong phòng hai kẻ lười biếng không muốn động, bên ngoài bãi cỏ cảm một đám vô công rồi nghề tụ tập ăn uống chơi bời.
Tiểu gà con tung tăng chạy theo sau Albert, nhiều người cùng đến chơi thật là vui.
Hôm nay bọn tiểu Vampire tổ chức tiệc chúc mừng mấy tiểu Long rồng tiến hóa hoàn toàn, nhìn tiểu long rồng đáng yêu không chịu được, mấy vampire liền lôi kéo bọn họ tổ chức tiệc, mấy khi mới có cơ hội thả lỏng giải trí như vậy chứ.
Sau quãng thời gian rèn luyện vất vả Jason cũng để cho mấy Long rồng được nghỉ xả hơi, cuối cùng địa điểm được lựa chọn là vườn sau biệt thự của Erik. Erik bảo bọn họ sao cũng được không làm phiền đến hắn là được.
Thế là sáng hôm nay một buổi party ngoài trời được diễn ra ngay trong sân nhà. Arthur đứng bên bếp nướng nướng thịt cho Jason, tất nhiên việc hắn nướng là một chuyện Jason ăn hay không là một chuyện khác.
" Nào ăn một miếng thôi, tôi nướng cho em đó" Arthur đưa miếng thịt được nướng vàng ươm ngon lành đến bên môi Jason.
Jason nhìn miếng thịt bóng mỡ được đưa đến bên môi mình, mặt lạnh tanh nhìn đi chỗ khác nhưng miệng vẫn há ra để cho Jason đút đồ ăn cho mình. Đúng là cao lãnh đến không thể nào cao lãnh được hơn.
Mấy tiểu Vampire ăn mấy đồ ăn này không có chút mùi vị gì nhưng nhìn mấy tiểu Long rồng bên cạnh mình vui vẻ, bọn chúng cũng tích cực nướng đồ rồi ăn cùng, vô cùng có nghĩa khí, không làm bầu không khí bớt đi độ náo nhiệt.
Albert sau mấy ngày bận việc chạy đi ra bên ngoài cuối cùng cũng được trở về bên cạnh tiểu vàng của mình, hắn vô cùng tăng động mà cùng tiểu vàng chạy tung tăng chơi. Mấy Vampire bên cạnh vừa nướng thịt vừa cảm thán, đây là anh em ruột của hoàng tử Erik sao, thật không thấy có một chút phần trăm tương đồng nào mà.
Ngủ đến gần trưa Thiên Ân bị tiếng ồn ào đánh thức. Cậu ngọ nguậy người một chút rồi rúc vào trong lòng Erik, muốn bao nhiêu lười biếng có bấy nhiêu lười biếng.
Erik vô cùng sủng nịnh mà hôn nhẹ lên trán cậu, bao nhiêu yêu thương cũng không đủ.
Mấy bọn ồn ào ngoài kia, hắn hơi hối hận vì đồng ý cái Party này rồi đấy.
Thiên Ân hé một mắt ra, lười động đậy mà hỏi Erik." Erik à, mấy giờ rồi"
" Còn sớm, em ngủ thêm một chút nữa" Erik ôm người vào lòng xoa xoa eo cậu.
" Nhưng mà hơi đói " Thiên Ân đỏ mặt nói. Tối hôm qua vận động nhiều như vậy cậu vẫn chưa được cho ăn đâu nha. Nghĩ đến mấy hoạt động hôm qua Thiên Ân không khỏi đỏ mặt.
Nhìn người trong lòng hai má hồng hồng, đôi lông mi cánh bướm chớp chớp, trong lòng Erik như bị gãi một cái. Đúng là tiểu yêu tình mà.
*ọc ọc..~~~*
Không khí đang lãng là thế bỗng nhiên bụng Thiên Ân rất không nể mặt mà kêu một cái. Đúng là phá vỡ phong cảnh mà.
Erik khóe môi nhếch lên một độ cong rồi nhéo nhéo má Thiên Ân, heo con rất dễ nuôi.
Hừ không phải cái mùi nướng thịt bay đến tận đây thì cậu cũng không quá đói đâu nhá. Thiên Ân bĩu môi muốn xuống giường. Mới nhích được một chút xương cốt cả người đều muốn biểu tình một phen.
Nhìn biểu tình cứng nhắc của Thiên Ân, Erik cúi xuống bế ngang cậu lên rồi đưa cậu vào nhà tắm, phục vụ cậu từ A đến Z, ai bảo hôm qua hắn làm người ta mệt chết chứ.
Đến khi Thiên Ân được Erik thả ra từ phòng tắm thì đôi môi đã hơi sưng đỏ ánh mắt hơi nước mông lung liếc về phía Erik, cái đồ sắc lang không biết tiết chế này.
Nhìn tướng đi lạch bạch như con vịt của Thiên Ân Erik bật cười ra tiếng, sau đó bị Thiên Ân đánh cho một trận.
Một đám Long Rồng cùng Vampire đang nướng thịt thì thấy cậu chủ Ân gia mặt mày hớn hở lôi kéo hoàng tử Erik đi đến bên vỉ nướng.
" hi, sao giờ hai người đã dậy rồi, còn sớm mà" Arthur đầy ẩn ý mà nháy mắt với Erik.
"Dậy sớm như vậy không phải ai muốn cũng được" Erik lạnh lùng bỏ lại một câu, rồi đi nướng thịt cho tiểu yêu tinh nhà mình.
Arthur giờ mới thấy được cái gì là tự bỏ đá vào chân mình, hừ tưởng ta với Jason không ân ái bằng hai người chắc, Arthur đưa khuôn mặt đáng thương nhìn Jason.
Jason chả thèm để ý đến hắn, lấy một miếng thịt đã được nướng chín nhét vào miệng hắn để khỏi phải nghe hắn lải nhải. Arthur xúc động nhai miếng thịt trong miệng, được bà xã đút đồ ăn cho không phải ai cũng có diễm phúc này đâu, nhất là với cái tên Erik đáng ghét kia. Bà xã của tên đó ăn còn chưa kịp, chắc chắn không bao giờ được bà xã đút đồ ăn như hắn đây.
Nếu Jason mà biết Arthur gọi hắn là bà xã chắc chắn Arthur sẽ bị cho ngủ ở doanh trại cả tháng trời.
" Cậu Thiên Ân sao trước kia cậu tán đổ được hoàng tử Erik vậy"
Một đám tiểu Vampire nhân lúc Erik đi lấy nước cho Thiên Ân vội vậy quanh cậu hóng hớt.
" Cái đó hả" Thiên Ân cười cười đưa một miếng thịt cho vào miệng ánh mắt hồ ly đảo quanh.
Nhìn thấy ánh mắt cậu như vậy một đám tiểu Vampire chạy toán loạn.
" Không hỏi, không hỏi, cái gì chúng tôi cũng không muốn biết, cậu đừng có nói" Một đám Vampire thi nhau chạy.
Trêu chọc trẻ con thật thích, Thiên Ân cười vui vẻ ăn thịt của mình.
Đúng là đi đâu cũng không sợ bị bắt nạt, Erik đi đến đưa cốc nước cho Thiên Ân, rồi đưa tay lấy vụn thịt trên mép cậu xuống, ăn uống cứ như trẻ con.
'' Erik, lúc mới gặp nhau anh lạnh lùng lắm nha còn không chịu nhìn em đến lần thứ hai". Thiên Ân tựa vào người Erik cáo trạng.
Nhớ đến lần đầu tiên hai người gặp nhau Erik không khỏi cảm thán, cái kẻ đeo bám hắn suốt ngày này, cuối cùng hắn cũng bị cậu thu phục.
" không lạnh lùng em để ý đến tôi chắc"
Đúng vậy vì cái sự lạnh lùng, bất cần đó mà cậu bị anh thu hút rồi quấn lấy anh. Mặt than cũng có sự cuốn hút của mặt than nha.
Thiên Ân nhẹ hôn một cái lên mặt Erik " Mặt than này là của Thiên Ân" Đánh dấu chủ quyền xong Thiên Ân thỏa mãn mà ợ một cái.
cảm nhận được mỡ bóng nhẫy được in trên mặt mình Erik vẻ mặt vô cùng ghét bỏ nhưng cũng không lau đi.
Erik đưa tay nhéo nhéo bụng Thiên Ân " Ăn như heo mà không béo"
" Đấy là tại em chăm chỉ luyện tập" Thiên Ân mặt không chút biến sắc nói. Cái đồ lười biếng như cậu mà cũng tự hào mà nói được câu đấy sao.
Erik khinh thường không thèm để ý đến cậu, Thiên Ân lại một mình tự thao thao bất tuyệt, mài mài chít chít không biết mệt.
Không biết từ bao giờ Erik đã quan với không gian ồn ào bên cạnh cậu. Nhiều lúc ngồi nghe Thiên Ân tự nói chuyện cũng là một quãng thời gian ngọt ngào hạnh phúc.