Đăng vào: 12 tháng trước
Lại vài ngày nữa trôi qua, sau khi Jason tự mình thử sức mạnh bên trong viên đá cậu đã dần dần hấp thụ được nó và sức mạnh của cậu đã trở lại khi cậu ở hình dạng con người.
Sau một vài ngày quan sát thấy không có sự phát sinh gì khác cuối cùng Arthur mới có thể thả lỏng nhìn Jason.
"Em cảm thấy không sao thật chứ" Arthur nói, rồi bóp bóp bên má của Jason.
Gạt chiếc tay đang làm loạn trên mặt mình ra, sao cậu không sớm biết Arthur là một kẻ dính người như vậy chứ.
"Thật sự không sao mà, tôi phải nói bao nhiêu lần anh mới tin"
Jason nói kéo Arthur đi về phía trước, thật là giống một con chó ngao mà.
Đi qua bãi cỏ tới biệt thự của Erik hai người thấy Albert đang chơi đùa cùng một con gà con và một con rắn màu hồng, cuộc sống vô cùng hài hòa và êm đẹp.
Nhìn thấy Arthur dẫn cậu bé Long rồng đến gần Albert nhiệt tình vẫy tay với hai người.
"Arthur lâu rồi không gặp, cả em dâu nữa đến gặp Erik sao" Albert vỗ vỗ cho cỏ trên người mình rơi xuống rồi đi đến chỗ Arthur.
Nghe thấy cách xưng hô của hắn như vậy, Jason ánh mắt sắc lạnh tia đến hắn, ăn được ăn lung tung nhưng nói không được nói lung tung. Cái gì mà em dâu chứ... hừ.
Nghe hắn nói như vậy ngược lại Arthur rất là vui vẻ kéo Jason đến chỗ hắn.
"Đúng vậy bọn em đến tìm Erik" Arthur nói.
Nghe vậy Albert khoát tay.
"Vậy thì hai đứa đi một chuyến mất công rồi, hiện tại Erik không có ở đây, nó cùng Thiên Ân đi ân ái rồi"
Bỏ đi chơi cũng thôi đi, còn để một người anh đáng thương cùng một con gà và một con rắn ở nhà trông nhà nữa chứ, muốn bao nhiêu đáng thương có bấy nhiêu đáng thương.
Thấy người cần gặp không có nhà, Arthur quyết đoán kéo Jason rời đi tuyệt đối không chậm trễ sợ bị Albert gọi lại ôn chuyện.
Albert nhìn theo bóng dáng lưu lại của đứa em vô tâm trong lòng cảm thán vạn phần. Đúng là một lũ không có lương tâm mà.
Sakura cảm thông sâu sắc cho hoàn cảnh của Albert, nhưng mà nó cũng quen rồi, sao kẻ này bị vất bỏ nhiều lần mà vẫn chưa quen nhỉ. Nó chỉ muốn cậu chủ Thiên Ân quên nó đi là tốt nhất, hãy để bé rắn hồng đáng yêu sống yên vui, tốt nhất không nên có bàn tay của Thiên Ân ác ma dính dáng đến cuộc sống của nó là nó vô cùng hạnh phúc rồi. Còn cậu chủ Erik, tốt nhất là quan tâm nhiều nhiều đến nó, đừng để nó bị kẻ nào đó bắt nạt là nó đã vô cùng cảm động rồi. Nhân sinh làm rắn thật vất vả, cuộc sống lo nghĩ từng ngày thật mệt mỏi mà.
Bên cạnh con rắn hồng hồng hồng đang nằm phơi nắng, tiểu vàng lại nhảy nhót đào bới mấy gốc cỏ xung quanh, công cuộc đào đất tìm run vô cùng mệt nhọc. Nó đúng là một chú gà con chăm chỉ mà. So với con rắn lười biếng nằm phơi nắng kia Tiểu vàng với sức sống bừng bừng đang lôi một con giun trong đất ra, vui vẻ mà đá đá chơi đùa với nó. Nhân sinh làm gà thật tươi sáng và hạnh phúc.
Sau khi chơi chán Tiểu vào rất nhanh nhẹn mà chạy vào lòng Albert, mau dẫn đi tắm thôi, chơi chán rồi.
Nhìn tiểu gà con đáng yêu đang xoay tới xoay lui trong bàn tay mình, đôi cánh xòe ra vô cùng đẹp mắt, Albert lấy tay xoa xoa nhóm lông trên đầu nó, nhìn đi nhìn lại vẫn thấy đáng yêu.
Tiểu vàng bất mãn vì bị xoa choáng, chiếc đầu nghẹo sang một bên nhìn rất ngu ngốc. Rồi nó bất mãn đá đá vào tay của Albert, còn không nhanh mang đi tắm, cả người đều là đất thật không đẹp chút nào.
Cuối cùng Albert cũng cười toe toét mà bế tiểu vàng đi tắm bồn tắm, Cuộc sống vô cùng hạnh phúc, tắm xong còn được xông hơi thơm rồi sấy lông cho khô, tiểu gà con vô cùng thỏa mãn mà phơi bụng ngủ vù vù. Albert trêu nó chọc chọc cục bông mấy cái mà nó cũng không thèm phản ứng, đúng thật là rất muốn chà đạp nó một phen nha.
Sau khi ngủ đủ bé rắn hồng hồng cũng dậy để đi tìm đồ ăn, Có chủ nhân vô tâm thì phải tự lo cho bản thân thật tốt thôi. Đang bò đi kiếm thức ăn thì nó thấy ngửi thấy mùi nguy hiểm, là một thần vật tất nhiên Sakura vô cùng nhạy cảm với hoàn cảnh xung quanh.
Sau khi bò đến một bụi cỏ gần đó ẩn đi thân mình, Sakura lặng yên quan sát hoàn cảnh trước mắt, một đám Long rồng đang bị điều khiển đến con đường nhỏ sau núi mà Sakura hay đến chơi, con đường này cũng là nơi dẫn đến khu rừng mà Long rồng đang định cư. Nơi đây thường không hay được để ý vì bị cỏ lấp gần hết, không biết bọn chúng đang âm mưu điều gì. Nhìn thì thấy bọn chúng giống với Long rồng bình thường nhưng với một thần vật như Sakura nó có thể nhận ra những kẻ này đang bị điều khiển. Đúng thật là phiền toái mà.
Sakura đã nhận định Erik là chủ nhân nên ở một khoảng cách nhất định nó có thể truyền tin cho Erik thông qua sóng não. Nhìn thấy sự việc trước mắt Sakura rất thức thời mà truyền tin cho Erik rồi tiếp tục theo dõi hành động của những kẻ trước mắt.
Mấy con Long rồng này như đã mất hết tất cả khả năng suy nghĩ của mình mà đi chuyển máy móc đi về phía trước, kẻ điều khiển đang ở gần đây. Nghĩ vậy Sakura đánh hơi rồi bò về phía trên ngọn đồi...
Khi Erik lần theo truyền tin của Sakura đến nơi hắn thấy tầm 5 tên Long Rồng đã bị tẩy não đang đi về phía khu vực định cư của Long Rồng. Thường ngày con đường này hắn cũng không hay đi đến cũng không ai để ý đến chỉ có Sakura vẫn thích bò đi lung tung nên hôm hay mới thấy được một màn này. Nhưng Long rồng như không nhận ra có kẻ khác đến mà cứ tiếp tục di chuyển về phía trước, rồi bỗng nhiên khi cách chỗ ở của Long rồng một đoạn đường mòn nữa thì bọn chúng dừng lại đứng bất động.
Erik quan sát một lúc nữa không thấy chúng phản ứng gì mà ở gần đó Sakura đang kéo lên một cái xác đến.
Erik nhìn thấy kẻ bị Sakura bắt được là tên U linh điều khiển 5 Long rồng này. Đúng là không thể coi thường mấy cái kế hoạch của U linh. Để đảm bảo an toàn vì chưa biết rõ nhưng Long rồng này bị sao nên Erik cũng không làm gì bọn chúng mà để một vài Vampire canh giữ chỗ này, sau đó nhốt tên U linh bị Sakura bắt lại.
Xoa xoa đầu con rắn hồng hồng, hôm nay Sakura lập được công lớn rồi, Erik dặn nhà bếp chuẩn bị một bàn thức ăn mà nó yêu thích, coi như thưởng cho nó. Con rắn hồng hồng vô cùng đắc ý mà thưởng thức phần thưởng của mình, đúng là rất dễ nuôi mà.
Sau khi về phòng thấy Thiên Ân vẫn còn thức, Erik hơi bất đắc dĩ, đã dặn là phải đi ngủ rồi mà.
Thiên Ân mở to đôi mắt to tròn của mình ra hóng chuyện.
"Mau kể em nghe xảy ra chuyện gì"
Erik nằm xuống cạnh cậu để cho Thiên Ân chọn một cái tư thế thoải mái trong lòng mình rồi đem chuyện vừa nãy kể cho cậu nghe. Nghe xong Thiên Ân trầm tư nói.
"Em biết ngay bọn U linh không nghĩ ra được thứ gì tốt đẹp mà, chỉ biết lợi dụng kẻ khác thật muốn đánh cho cái tên Timmy não tàn kia một trận quá"
"Được rồi, có gì để mai nói tiếp, em mau ngủ đi" Erik bọc kín Thiên Ân trong chăn không cho cậu lộn xộn nữa.
Sau khi nghe thấy nhịp thở đều đều của người bên cạnh, Erik ôm cậu vào lòng rồi trầm tư suy nghĩ về mấy Long rồng bị điều khiển kia.