Đăng vào: 12 tháng trước
Tốc độ là điểm mạnh của Vampire, Vampire được trao cho sức mạnh và sự sống vĩnh hằng, nhưng bù lại cơ thể của họ không thể tự tạo ra máu mà phải đi uống máu của các sinh vật khác để có thể tiếp tục tồn tại.
Điều đó làm cho tất cả Vampire đều coi những thứ mang nguồn lương thực duy trì sự sống cho họ là thực phẩm. Từ những con người bé nhỏ đến những động vật hoang dã, tất cả chỉ như một món đồ chơi, một thứ đồ ăn mà họ chỉ cần chạm tay có thể có được.
Đến hôm nay, nhìn con người nhỏ bé trước mặt, ánh mắt quật cường, bên trong cậu mang một sức mạnh mà tất cả Vampire ở đây đều không ngờ tới, chưa bao giờ có một con người nào giao chiến với bọn họ mà lành lặn trở ra như cậu. Bây giờ chứng kiến Thiên Ân cũng mặt búp bê Louis quyết đấu, tất cả Vampire đều đưa ánh mắt trông chờ, mong muốn con người nhỏ bé này không bị hành hạ quá thảm.
Con rắn hồng hồng nhận được ánh mắt Thiên Ân cũng thủ ngoài vòng vây. Nó biết kẻ quyết đấu với Ân yêu nghiệt lần này cũng yêu nghiệt không kém gì cậu, sức mạnh của cậu Vampire có khuôn mặt búp bê này không thể khinh thường được. Sakura bật chế độ cảnh giác cao độ, chỉ cần một sơ suất nhỏ có thể xông vào bảo vệ chủ nhân của mình.
Nhận được sự bảo hộ của Sakura Thiên Ân cũng an tâm quyết đấu hơn. Đùa chứ, thu phục cấp dưới là một chuyện nhưng tính mạng an toàn mới quan trọng nhất. Chỉ cần cậu thấy bất lợi một chút là phải rút ngay không thể để mình bị bắt nạt được. Nhìn biểu hiện của mấy Vampire bên cạnh Thiên Ân cười lạnh, đúng là muốn tỏa sáng cũng không dễ dàng gì.
"Nếu bây giờ cậu muốn bỏ cuộc, tôi cũng sẽ không miễn cưỡng cậu"
Cmn muốn đánh thì đánh luôn đi còn bày đặt "tôi là một Vampire có tính nhân văn", không ép buộc người khác chứ, cậu ta sợ tôi đi mách lẻo với Erik chắc. Sao cậu ta nghĩ tôi là người như vậy chứ, đúng là hiểu tôi mà. Thiên Ân bĩu môi ánh mắt khiêu khích nhìn Louis trước mặt.
Tín hiệu bắt đầu bật lên, cả Thiên Ân cùng Louis đều lao về phía người đối diện, đúng là tốc độ của Vampire quá nhanh, như Thiên Ân dự đoán tốc độ của tên mặt búp bê này khó nắm bắt nhất ở đây. Nhưng cậu cũng đã tập luyện rất nhiều với Erik, tốc độ như thế này thì có là gì.
Thiên Ân né tránh đòn công kích của Louis nhanh lùi về phía sau thủ thế, Louis theo sát cậu công kích liên tục để tìm ra điểm yếu của Thiên Ân, Thiên Ân cũng biết ý đồ của hắn ta. Cậu thủ thế chắc chắn tiến đến tấn công không để Louis làm chủ trận chiến này.
Louis vươn tay đâm thẳng về phía Thiên Ân, động tác diễn ra rất nhanh, Thiên Ân trực giác cảm thấy nguy hiểm nhẹ ngửa người về phía sau rồi lấy hai tay nắm lấy cổ tay của Louis xoay một vòng lộn qua người hắn ta rồi đá vào bắp chân Louis .
Mấy Vampire chứng kiến chiêu thức của Thiên Ân đều trầm trồ 1 trận.
Louis tuy không bị chiêu thức của Thiên Ân ảnh hưởng gì nhưng cũng đánh với cậu nghiêm túc hơn.
Vừa rồi chứng kiến Thiên Ân đấu với mấy Vampire trước Louis đã nghi ngờ Thiên Ân được Erik đích thân huấn luyện. Với căn cơ là người đứng đầu Ân gia, tất nhiên cơ thể cậu ta cũng ẩn chứa sức mạnh tiềm tàng, không thể coi cậu ta giống những con người nhỏ bé tầm thường kia được.
Tốc độ và sức mạnh chiêu thức của Thiên Ân đã được thường xuyên luyện với Erik nên tốc độ của cậu bây giờ cũng không khác so với mấy Vampire này. Trong các trận đấu tốc độ nhanh nhưng còn cần dùng đầu óc mới thắng được.
Sau khi vài lần bị Louis chèn ép, Thiên Ân cũng tìm được điểm yếu của Louis chính là phần lưng của cậu ta, đồng thời Louis cũng tìm được cách phá giải phiếu thức phòng thủ của Thiên Ân, có thể nói là cả hai ngang tài ngang sức. Nhưng nhìn có vẻ Louis vẫn chiếm ưu thế hơn.
Mấy Vampire đứng xem không chớp mắt, không phải ai cũng có thể đánh với Louis đến mức này. Tất cả Vampire đều dồn vào khu thi đấu của hai người chờ xem kết quả.
Ai nấy đều không khỏi cảm phục con người này.
"Cậu ta được đấy. Có muốn biến cậu ta thành Vampire không. Nếu cậu ta trở thành Vampire sức mạnh chắc chắn không thua kém gì so với mấy binh lính tinh nhuệ, có thể còn hơn vậy"
Arthur chăm chú nhìn trận đấu dưới sân. Không bị ý kiến của người bên cạnh làm ảnh hưởng, mặc dù gợi ý đó vô cùng hấp dẫn.
"Cậu ta là người của Erik, cậu có can đảm đến nói ý đó với Erik đấy"
Người bên cạnh nghe được câu trả lời của Arthur nhún vai hơi thất vọng, rồi thở dài tiếp tục quan sát trận đấu dưới sân.
Trận đấu kéo dài được hơn 1 tiếng vẫn đang trong giai đoạn rằng co, Louis Vẫn nhàn nhã đánh với Thiên Ân không biết mệt, tất nhiên Vampire thì sao biết mệt chứ.
Nhưng Thiên Ân bực mình rồi nha, hắn ta đang muốn vờn với cậu phải không. Thiên Ân nhảy ra đằng sau Louis tránh thoát móng vuốt của hắn ta nhưng áo cậu bị cào một phát tạo thành một đường rách hết sức nghệ thuật. Nếu Louis mà bị thất nghiệp cậu chắc chắn sẽ giới thiệu hắn ta đến công ty sản xuất quần áo để hiểu được làm ra một cái áo vất vả như thế nào.
Thiên Ân nhảy ra sau Louis ý đồ muốn vặn cổ hắn ta nhưng bị Louis bẻ ngược tay lại, cậu phải dùng chân đá ngược ra phía sau để phân tán lực của Louis, cứu cánh tay đang bị kiềm hãm của mình.
Cuối cùng hai người không ai tấn công được điểm yếu của nhau. Thiên Ân càng đánh càng hăng muốn phân thắng bại mới Louis, Louis cũng vậy. Lâu lắm rồi hắn mới gặp được một người đánh ngang tài, ngang sức với mình như vậy. Tuy hắn là Vampire có sức mạnh hơn người, nhưng cậu ta là cậu chủ Ân gia, sinh ra là người được chọn thừa kế, mà người thừa kế của Ân gia luôn được thừa hưởng sức mạnh không phải ai cũng có được, cậu ta còn được Erik trực tiếp chỉ dạy, như vậy cuộc chiến của họ cũng được gọi là công bằng đi.
Cuối cùng cuộc chiến vẫn kết thúc với kết quả hòa, tuy Thiên Ân đấu càng ngày càng hăng nhưng con người không thể đánh mãi như Vampire được nên Louis đành dừng lại với kết quả hòa. Kèm theo lời hứa sẽ tiếp tục đánh với cậu những ngày tiếp theo. Hai người đều ăn ý coi đối phương là người đấu luyện của mình, hiếm khi mới gặp được người có thể đánh với mình ngang tay như vậy, đúng là chỉ có thể gặp, không thể cầu.
Mấy Vampire chứng kiến trận đấu cũng vô cùng thán phục Thiên Ân và bắt đầu coi cậu là anh em của mình để đối xử.
Lúc Erik đến căn cứ đúng lúc chứng kiến cảnh cậu nhóc nào đó đang được một đám Vampire vây quanh, ánh mắt anh tối đi vài phần.
Khi thấy Erik xuất hiện mấy Vampire đã nhận ra bầu không khí khác thường, nhưng vẫn không nhận ra là khác ở chỗ nào, vẫn hồn nhiên chào hỏi anh rồi tiếp tục vây quanh Thiên Ân.
Kết quả cả buổi đó huấn luyện của đám Vampire tăng lên gấp 5 lần, còn cậu nhóc nào đó được vị hoàng tử nhà mình bơ cả một ngày, đúng là không nên làm đổ bình dấm chua này mà.