Chương 44: Ai mới là chủ nhà

Ông Xã Vô Tâm: Phu Nhân, Còn Muốn Chạy

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Tạm biệt Vân Vy, An Phương ngồi nhìn bóng dáng cô xa dần rồi khẽ thở dài. Quả thực An Phương là người duy nhất chứng kiến sự việc năm đó, nhưng mà cô luôn sợ hãi không dám nói ra. Với lại bố mẹ Vân Vy cũng đã nói với An Phương rằng, Vân Vy đã muốn quên đi chuyện này rồi nên đừng có nhắc tới nữa.

Song tới giờ, An Phương vẫn còn cảm thấy áy náy vì không thể giúp ích được gì cho Vân Vy.

...

Biệt thự ở ngoại ô thành phố...

Mạc Y Nhiên hoảng sợ chạy thục mạng khỏi biệt thự. Cô ta đã theo lời hẹn mà tới đây, nhưng chẳng thấy ai cả. Căn biệt thự rộng lớn nhưng lại tối om không chút ánh sáng. Mạc Y Nhiên rất sợ sẽ gặp lại Dương Thiên Dực kia.

Trên đường về, cả người Y Nhiên không ngừng run rẩy. Dương Thiên Dực đã cảnh cáo nếu Y Nhiên không tới thì toàn bộ những chuyện trước kia của cô sẽ bị phơi bày, bao gồm cả những đoạn clip nóng khác. Mạc Y Nhiên tới rồi nhưng không có can đảm để gặp mặt hắn, cho nên cô ta đã bỏ chạy.

Đầu óc Mạc Y Nhiên lúc này chỉ nghĩ tới hình ảnh Cố Thừa Duật. Đúng vậy, phải chủ động gặp Cố Thừa Duật trước, Y Nhiên sẽ nói là có kẻ đang muốn uy hiếp mình. Cố Thừa Duật nhất định sẽ động lòng và cho cô ta ở lại biệt thự Cố gia.

Không được để Dương Thiên Dực đắc ý mà nhanh chân hơn một bước được.

Mạc Y Nhiên nghe nói mấy ngày nay Cố Thừa Duật chỉ toàn ở nhà, hết lòng chăm sóc cho Vân Vy. Nghĩ tới đây cô ta lại tức giận tới nỗi nghiến răng nghiến lợi.

Lúc đầu Mạc Y Nhiên vô cùng đắc ý mà không mấy quan tâm tới Vân Vy, nhưng bây giờ cô ta mới nhận ra, Vân Vy là đối thủ lớn nhất của mình. Phải nhanh chóng loại bỏ Vân Vy thì mới có thể chiếm được hoàn toàn trái tim của Cố Thừa Duật.

Mạc Y Nhiên thoáng nghĩ tới Dương Thiên Dực, sau đó lại nghĩ tới Vân Vy. Không thể phủ nhận rằng Vân Vy thực sự rất đẹp, đẹp tới nỗi thiên nhiên phải ganh tị. Nếu như tìm cách để Vân Vy rơi vào tay Dương Thiên Dực, có phải tới lúc đó hắn ta sẽ đồng ý buông tha cho Y Nhiên không?

Chuyện này nhất định phải lên kế hoạch thật tỉ mỉ:

- Vân Vy, cô cứ chờ đó.

...

Biệt thự Cố gia...

Vân Vy trở về nhà, cô hơi mệt mà ngả lưng xuống sofa, ngón tay đưa lên khẽ xoa xoa thái dương. Hôm nay suýt chút nữa là gặp tai nạn, bây giờ nghĩ lại Vân Vy vẫn còn cảm thấy hốt hoảng. Và cả những lời nói của An Phương là có ý gì chứ?

Càng nghĩ Vân Vy càng cảm thấy đầu mình đau nhức, có lẽ đây chính là di chứng của tai nạn giao thông để lại.

Tiểu An có việc ra ngoài, Vân Vy đành phải tự đi rót cho mình một cốc nước lạnh. Đúng lúc đó chuông cửa vang lên. Vân Vy tay cầm cốc nước, bước tới mở cửa.

Đứng trước mặt Vân Vy là một người phụ nữ lạ mặt, nhưng nhìn lại có chút quen quen. Vân Vy nhướn mày hỏi:

- Cô tới tìm ai?

Mạc Y Nhiên nhìn dáng vẻ thảnh thơi của Vân Vy, lại nghĩ tới chuyện cô ta đang bị uy hiếp, cô ta cảm thấy thật không công bằng. Mạc Y Nhiên nâng mắt nhìn Vân Vy, khoé môi nhếch lên:

- Cô biết tôi tìm ai rồi còn hỏi. Tôi muốn gặp anh ấy.

Vân Vy đặt cốc nước xuống bên cạnh, cô khoanh tay trước ngực, nhìn Mạc Y Nhiên đánh giá một lượt:

- Muốn gặp mà được hay sao?

Không cần nói chắc Vân Vy cũng đoán được Mạc Y Nhiên là người tình bên ngoài của Cố Thừa Duật. Chuyện này thì cũng bình thường thôi, ban đầu đã nói là hai bên không ai can thiệp vào cuộc sống của nhau mà. Nhưng hôm nay cô tiểu tam bé bỏng này lại tới tìm Vân Vy, đang đúng lúc cô buồn chán và muốn đánh người.

Mạc Y Nhiên cảm thấy nực cười, cô ta mỉa mai Vân Vy:

- Thì ra mấy ngày trước cô giả điên để cầu xin sự thương hại từ Duật. Nhưng mà nói cho cô biết, người mà Duật yêu chính là tôi.

Đương nhiên Mạc Y Nhiên không hề biết chuyện Vân Vy gặp tai nạn mất trí nhớ, với lại Cố Thừa Duật luôn giấu Vân Vy kĩ như vậy, người ngoài muốn moi móc tin tức cũng khó.

Nghĩ tới việc vì Vân Vy mà mấy ngày nay Cố Thừa Duật không thèm ngó ngàng tới mình, Mạc Y Nhiên lại nghiến răng nghiến lợi.

Vân Vy thản nhiên vuốt tóc, chờ Mạc Y Nhiên nói tiếp:

- Rồi sao?

- Ha, tôi thấy cô thật đáng thương. Tôi mà là cô thì tôi đã bỏ đi lâu rồi. Cô còn mặt mũi mà gặp Duật sao? Thật không biết xấu hổ.

Mạc Y Nhiên mỉm cười mỉa mai Vân Vy, cảm thấy thật đáng thương khi Vân Vy vẫn chưa biết chuyện gia đình phá sản, bố mất, mẹ phải về quê. Đúng là ông trời có mắt, để cho Vân Vy bị báo ứng. Xem xem Vân Vy còn có thể hống hách với ai?

Mạc Y Nhiên đoán rằng, Vân Vy sẽ tức giận và nổi điên lên. Nhưng không ngờ Vân Vy vẫn rất thản nhiên nhìn Y Nhiên, mãi lát sau cô mới nhếch môi cười nhẹ:

- Tôi thấy cô bị ảo tưởng nhiều quá rồi đấy. Cố Thừa Duật chắc mù nên mới nhìn cái mặt của cô. Tôi nhìn mà thấy ghê tởm.

Vân Vy không những không tức giận mà ngược lại còn bình tĩnh đáp trả lại Mạc Y Nhiên, câu nói của cô như tạt nước lạnh vào mặt cô ta.

Mạc Y Nhiên bắt đầu tức lên, không còn kiên nhẫn để mà bình tĩnh nữa. Bao nhiêu nỗi uất hận cô ta như muốn trút hết:

- Cô nghĩ mình là ai chứ? Cô nghĩ mình còn là Vân tiểu thư kiêu ngạo kia sao? Ha, cô cũng chỉ là một kẻ đáng thương, muốn cầu xin có được tình yêu của Duật mà thôi. Nhưng người anh ấy yêu là tôi chứ không phải là cô! Nói cho cô biết, anh ấy chỉ đang thương hại cô mà thôi...

Bốp!

Mạc Y Nhiên còn chưa nói xong, Vân Vy đã thẳng tay giáng cho cô ta một cái tát. Cô nhìn Mạc Y Nhiên rồi cười lạnh:

- Thứ nhất, tôi không có nghĩa vụ phải nghe cô nói những lời này.

Mạc Y Nhiên trợn trừng mắt, thật không dám nghĩ tới việc Vân Vy dám thẳng tay tát mình như vậy. Cô ta điên lên như mụ phù thuỷ, muốn đánh trả lại Vân Vy nhưng bị Vân Vy giáng thêm cái tát thứ hai:

- Thứ hai, cô nói sai rồi. Cố Thừa Duật không yêu tôi thì đó là việc của anh ta, chẳng liên quan gì tới tôi cả. Dù sao tôi mới chính là vợ anh ấy, còn cô...tiểu tam mãi cũng chỉ là tiểu tam thôi.

Câu cuối Vân Vy cố tình gằn giọng nhấn mạnh cho Mạc Y Nhiên biết, ở cái nhà này ai mới là chủ. Khách tới nhà hống hách như vậy, chủ nhà phải có nghĩ vụ "dạy bảo" một chút chứ?

Đang đúng lúc Vân Vy buồn chán, giáng hai cú tát xuống cái mặt "chát đầy phấn" của Mạc Y Nhiên, cô cảm thấy tâm trạng tốt lên nhiều. Nếu cô ta muốn nhiều thêm, cô không ngại mạnh tay lên đâu.

Mạc Y Nhiên hai tay ôm hai bên mặt sưng vù, cô ta trợn mắt lên, điên tiết hét:

- Cô đừng có đắc ý quá sớm...

- Người đâu, đuổi cô ta ra khỏi đây.

Vân Vy chẳng còn kiên nhẫn nghe Mạc Y Nhiên chửi bới ở đây, cô lập tức gọi vệ sĩ ở bên ngoài đuổi Y Nhiên đi.

- Tuân lệnh thiếu phu nhân.

Vệ sĩ lập tức xuất hiện bắt lấy Mạc Y Nhiên lôi ra ngoài, Mạc Y Nhiên không ngừng gào thét:

- Các người mau buông tôi ra, tôi sẽ nói Duật đuổi việc các người.

Nhưng tất cả vệ sĩ đều vô cảm, lạnh lùng ném Y Nhiên ra ngoài đường rồi đóng cửa lại.

Chờ tới khi Mạc Y Nhiên bị đuổi ra khỏi nhà, Vân Vy mới tức giận nắm chặt tay.

" Hay lắm Cố Thừa Duật, còn dám để cho tình nhân hống hách tới dạy đời tôi như vậy. "

...

Buổi tối Cố Thừa Duật mới về nhà. Vân Vy không biết từ đâu chạy tới túm lấy cổ áo của hắn:

- Cố Thừa Duật, có phải anh làm chuyện xấu sau lưng tôi không?

Cố Thừa Duật nhíu mày, cũng không cố đẩy Vân Vy ra. Ngược lại là Vân Vy, Cố Thừa Duật cao như vậy, để túm được cổ áo hắn cô phải kiễng chân lên hết cỡ.

Cố Thừa Duật chớp mắt, chờ cô nói tiếp:

- Hôm nay tình nhân của anh tới tận nhà dạy đời tôi, anh muốn tôi xử lí anh thế nào đây hửm?

Vân Vy trừng mắt đe doạ, hai chân kiễng lên hết cỡ cũng đã mỏi nhừ.

Khoé môi Cố Thừa Duật cong lên, hắn dùng một tay nhấc cô lên sofa, may ra lúc này cô mới có thể dễ dàng túm cổ áo hắn hơn:

- Cô muốn xử lí thế nào?

- Tôi...

Vân Vy thoáng bối rối, sự hùng hổ ban nãy nhanh chóng bị dập tắt. Tuy đứng trên sofa, cô vẫn phải hơi ngước đầu lên. Vì sofa nhà cô rất thấp cơ mà.

Cố Thừa Duật cũng cúi đầu nhìn cô.

Vân Vy định cắn môi theo thói quen, nhưng Cố Thừa Duật lập tức đưa tay lên ngăn lại. Cô giật mình, hai má đỏ ửng.

- Tôi...tôi chỉ muốn nghe anh giải thích.

Cố Thừa Duật nhìn cô chằm chằm, nhìn khuôn mặt kiều diễm của cô đang ửng hồng lên. Tự nhiên lòng hắn lạo rạo rực rối bời.

Cố Thừa Duật nâng mặt cô lên, lập tức áp môi mình xuống. Vân Vy trợn mắt bất ngờ.

Gì chứ? Lại hôn nữa sao?

Cô quên cả phản kháng, chỉ biết trơ mắt nhìn Cố Thừa Duật thoả mãn hôn cô. Tại sao trái tim cô lại rung động mãnh liệt thế này?

Một lát sau...

Vân Vy ngồi trên giường, nghe Cố Thừa Duật giải thích. Hắn nói Mạc Y Nhiên chỉ là nghệ sĩ của công ty?

Tuy trong lòng còn có chút nghi hoặc, nhưng Vân Vy vẫn chọn tin hắn.

Cố Thừa Duật đăm đăm nhìn Vân Vy. Nếu không phải là khi nãy vệ sĩ gọi điện báo cho hắn, e là hắn vẫn bị động không hề hay biết gì...

Mấy ngày sau trôi qua, Vân Vy không còn để bụng chuyện của Y Nhiên nữa. Cô là người dễ giận nhưng cũng quên nhanh. Thật ra cô cảm thấy Cố Thừa Duật cũng không đáng ghét cho lắm.