Nghịch Thiên Cải Mệnh Phá Mệnh Người
Đăng vào: 12 tháng trước
Tiêu Dao vương tiến lên phía trước nói
" Thưa hoàng thượng, cửu hoàng tử gần đây bệnh tình quấn thân nên không thể đến đúng giờ được.
Mong hoàng thượng lượng thứ "
Đến Tiêu Dao vương cũng lên tiếng cầu tiếng cầu tình, Hoàng thượng tự nhiên cũng nể mặt hắn.
" Không sao, đang còn sớm.
Trẫm cùng các vị ái khanh cùng đợi khách quý đến vậy "
Mọi người đồng loạt hô to vạn tuế.
Hoàng thượng cho tất cả ngồi xuống.
Tiêu Viễn Trình lúc này vừa dẫn Tiêu Trọng Kì và Tiêu Trọng Lỗi đến chỗ ngồi, liếc thấy Tiêu Vận đang ấm ức ngồi đó liền tức giận hỏi
" Vận nhi, ngươi có chuyện gì vậy? "
" Phụ thân, Vận nhi thừa biết mình chỉ là thứ nữ, vừa rồi vô tình ngồi vào chỗ của Tam muội muội, ai ngờ lại bị công chúa điện hạ quở trách.
Cha, Vận nhi đúng là vô ý vô tứ mà "
Tiêu Vận uỷ khuất nói.
Tiêu Viễn Trình vốn
đang ôm một bụng lửa giận với Hoàng Bắc Nguyệt.
Khắc này, nghe Tiêu Vận kể khổ liền nổi trận lôi đình, hung hăng trừng mắt nhìn sang Hoàng Bắc Nguyệt .
Hoàng Bắc Nguyệt hơi nghịch chén rượu trong tay, lạnh lùng liếc hắn một cái
" Phò mã gia, hiện tại đang ở trong cung.
Địa vị của ta và ngươi cách rất xa đó, ngươi chú ý quy củ một chút, nếu để ngự sử thấy ngươi bất kính với ta không cẩn thận hắn cáo trạng ngươi với Hoàng Thượng đó "
" Ngươi....."
Tiêu Viễn Trình giận đến mặt tím ngắt, hắn không nghĩ phế vật nhu nhược này lại dám nói những lời này với hắn.
" Sao nào? "
Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng nhìn hắn, bên môi mang theo nụ cười châm chọc.
Tiêu Viễn Trình tức đến muốn thổ huyết, nhưng nhớ tới nàng giờ đây cũng đã là một triệu hoán sư với lại Hoàng thượng và Hoàng hậu đang ngồi ở đó hắn không dám làm càn a.
Thái tử Chiến Dã vừa đi đến chỗ ngồi cạnh Anh Dạ, Công chúa Anh Dạ liền nói
" Hoàng huynh, đây nữ nhi của Hoàng cô - Hoàng Bắc Nguyệt, huynh còn nhớ không? "
Thái tử Chiến Dã lãnh khốc quay đầu nhìn nàng một cái, hắn cũng không có phản ứng gì quá lớn.
Vị quận chúa này từ nhỏ yếu đuối nhu nhược, hoàn toàn khác tính cách mạnh mẽ của hắn.
Vì vậy, hắn cũng không để ý đến vị quận chúa này.
Mấy năm gặp lại nàng, vẫn là bộ dáng ốm yếu như trước, nhưng đôi mắt hắc bạch phân minh dường như trở nên trong suốt.
Xuất phát từ lễ tiết tôn trọng vị trưởng công chúa đã qua đời, Chiến Dã tùy tiện hỏi
" Nghe nói thân thể ngươi không khỏe, có khá hơn chút nào không? "
Hắn lạnh lùng hỏi nhưng trong giọng nói vẫn có tia quan tâm, Chiến Dã chính là như vậy trời sinh tính cách lạnh lùng a.
" Có khá hơn một chút.
Cảm tạ thái tử điện hạ đã quan tâm.
"
Hoàng Bắc Nguyệt lễ phép cười trả lời.
Thanh âm nhẹ nhàng có mấy phần quen thuộc làm Chiến Dã ko khỏi nhìn nàng một cái.
Chợt thấy thiếu nữ trước mặt quả là băng cơ ngọc cốt, đôi mắt to tròn, đôi môi đỏ hồng.
Dáng người nhỏ nhắn xinh xắn nhưng lại toát ra vẻ thanh lãnh.
Quả thật khác xa so với quá khứ.
Trước đây nàng vào cung chỉ cần hắn nói to một cái thôi, thì tiểu nữ oa này đã khóc ầm lên rồi.
Người ta nói thiếu nữ sau 18 tuổi sẽ thay đổi, xem ra sau cái chết của hoàng cô, Hoàng Bắc Nguyệt đã trưởng thành hơn rất nhiều.
Không hiểu sao trong lòng hắn lại có cảm giác vui thay cho nàng.
" Bắc Nguyệt, nếu đã khỏe hơn rồi thì sau này tiến cung nhiều một chút.
Đi dạo trong cung cũng rất tốt cho sức khỏe lắm đó.
Lâu rồi ngươi không tiến cung hoàng tổ mẫu thực sự rất nhớ ngươi.
"
Anh Dạ quan tâm hỏi nàng.
Đúng lúc nàng gật đầu đáp ứng, tiểu thái giám lúc nãy lại chạy vào bẩm báo
" Bệ hạ, Hí Thiên đại nhân cùng Dực vương tử đều đã đến rồi "
Trong Hào Quang điện nhất thời yên tĩnh lại, ngay cả hoàng thượng cũng vui mừng đứng lên, nhanh chân đi xuống, đích thân nghênh đón.
Quả là rất coi trọng cao thủ.
Lúc sau, mấy tiểu thái giám nhấc đèn giẫn đường, còn phía sau, một thân ảnh nhỏ nhắn được bao phủ trong hắc bào bắt đầu xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Tao nhã thần bí, kiêu ngạo lãnh khốc.
Quả nhiên giống y như lời đồn đãi a.
" Hí Thiên các hạ, trẫm trờ ngươi đã lâu ".