Chương 145: Cứu Mạng!

Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Đăng vào: 12 tháng trước

.



“Không biết, anh ấy đến chung cư tìm tôi.

” Tống Vy nhún vai.

Kiều Phàm vuốt ve cốc nước, không nói gì nữa, đáy mắt âm u làm cho người ta không biết anh ta suy nghĩ gì.

Lúc này, Lưu Mộng và hai bé trai đã chọn đồ ăn xong, bà ta đưa thực đơn ra: “Được rồi, hai đứa đừng nói chuyện nữa, nhìn xem muốn ăn cái gì.


“Con ăn gì cũng được, Kiều Phàm chọn đi.

” Tống Vy đưa thực đơn cho Kiều Phàm.

Kiều Phàm thu nội tâm hung ác nham hiểm lại, nụ cười hiền hòa trở lại khuôn mặt một lần nữa, anh ta gật đầu: “Ừ.


Chọn đồ ăn xong, nhân viên phục vụ cầm thực đơn đi vào phòng bếp gọi món.

Tống Vy ăn món điểm tâm ngọt xong, cô rút giấy lau miệng, đứng dậy nói: “Tôi đi toilet.


Nói xong, cô đi hỏi nhân viên phục vụ vị trí của toilet, sau đó rời khỏi nhà ăn.

Đi vệ sinh xong, Tống Vy đi ra khỏi buồng, bước đến bồn rửa mặt, chuẩn bị trang điểm lại.


Ngay lúc cô cúi đầu tìm son môi trong túi, cánh cửa buồng vệ sinh phía sau cô đột nhiên mở ra, một người đàn ông mặc áo hoodie đi ra, bước hai bước đi đến phía sau cô, sau đó giữ chặt gáy cô dùng sức ấn đầu cô xuống.

Đột nhiên bị tấn công như vậy, Tống Vy vô cùng sợ hãi, túi đồ đặt trên bồn rửa tay bị tay vô đụng trúng rơi xuống đất, đồ bên trong bắn hết ra ngoài.

“Anh là ai, buông ra, cứu mạng!” Tống Vy vừa giãy dụa, vừa sợ hãi la to.

Người đàn ông kia không những không buông cô ra mà trái lại còn tăng thêm sức mạnh của hai tay, đẩy đầu cô vào bồn rửa mặt, sau đó thả lỏng một tay, vặn vòi nước.

Dòng nước lạnh như băng đổ ập xuống đầu, Tống Vy lạnh run cả người, sau đó nước chảy từ hai má xuống mũi, khiến cô bị sặc ho liên tục.

Sau khi lượng nước trong bồn đã tích tụ được một nửa, người đàn ông kia lập tức ấn đầu cô vào bồn rửa mặt.

“Đừng trách tôi, tôi chỉ nghe lệnh làm việc thôi, ai bảo cô không yên thân làm người phụ nữ tốt mà lại đi tranh giành đàn ông của người khác chứ.

” Rốt cuộc người kia cũng lên tiếng, nhưng rõ ràng đã cố hạ giọng trầm xuống, không muốn người khác nghe được giọng nói thật.

Tống Vy nghe được lời anh ta nói, nhưng cô không rảnh suy nghĩ rốt cuộc ai là người ra lệnh cho anh ta.

Giờ phút này, khuôn mặt cô đã trướng đỏ, cảm giác hít thở không thông làm cho cả người vô cùng khó chịu, hai cánh tay bắt đầu vung loạn trong không khí.

“A a a…” Cả khuôn mặt của Tống Vy đều bị chìm trong nước, đỉnh đầu là dòng nước chảy xuống cuồn cuộn không ngừng, cô không mở miệng được, vừa mở miệng chính là tiếng nước ùng ục, bởi vị chỉ có thể dùng âm thanh phát ra từ cổ họng để cầu xin tha thứ, hy vọng người đàn ông này buông tha cho cô.

Nhưng người đàn ông này hoàn toàn không dao động, vẫn ấn chặt đầu cô, thậm chí còn không cho cô cơ hội thở, rõ ràng là anh ta muốn dìm chết cô.

Nhận ra điều này, trong lòng Tống Vy sinh ra cảm giác tuyệt vọng, thời gian dần trôi qua, sức lực giãy dụa của cô càng yếu đi, ý thức càng ngày càng mơ hồ.

Ngay khi cô cảm thấy mình chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, bên ngoài toilet bỗng nhiên truyền đến tiếng nói của hai cô gái: “Thật là, đi toilet còn muốn tớ đi cùng cậu.