Chuyên Gia Giải Mã Giấc Mơ Ở Giới Giải Trí
Post on: 11 tháng ago
Chương 24
Editor: Dứa
Beta: Thuỷ Tiên
Toàn bộ đoàn phim vô cùng yên tĩnh.
Văn Thanh im lặng nhìn vào màn hình theo dõi, trong lòng lại kinh ngạc vạn phần.
Hiện tại đang quay cảnh Văn Cẩm Chi vào cung theo thánh chỉ, dưới cung điện nguy nga, một đoàn người ngựa giống như những điểm đen, nhưng lại hiện rõ trên màn hình theo dõi.
Tấm rèm bị vén lên hơi lộ ra gương mặt nhỏ tinh xảo của người bên trong, đôi mắt phản chiếu gạch ngói tường đỏ, khiến người ta không sao dời mắt đi được.
Bên trong chứa đầy sự thấp thỏm, đồng thời có cả sự tự tin.
Theo bà được biết, Cơ Thập Nhất mới chỉ vừa kết thúc năm thứ nhất, là người mới trong giới giải trí, một bộ web drama duy nhất vẫn đang quay, không nên có kỹ thuật diễn xuất như thế này.
Là linh khí, Văn Thanh đột nhiên nhớ tới.
Trong giới giải trí không thiếu người tin rằng, chỉ cần nỗ lực chắc chắn sẽ nhận lại được thành quả, nhưng tới cuối cùng, linh khí lại là thứ cần phải có để con người tiến xa hơn.
Diễn xuất của người có linh khí và người không có linh khí chắc chắn sẽ tạo thành phong cách khác nhau.
Linh khí trên người Cơ Thập Nhất đủ để cô thành danh.
“Qua.”
Một tiếng vang lên, đoàn phim vẫn vô cùng yên tĩnh, phải chốc lát sau mới xuất hiện tiếng lạch cạch thu dọn đồ đạc.
Nhóm diễn viên quần chúng tụ tập thành tốp năm tốp ba, bọn họ sẽ cẩn thận quan sát kỹ thuật diễn của nhân vật chính, từ đó rèn luyện bản thân, nhưng hôm nay thì khác.
—— Không ngờ lại xem tới mức mê mẩn!
Trước đó bọn họ cũng thường xuyên xem đến mê mẩn, quên luôn mục đích ban đầu, nhưng đó là chuyện thường tình, vì dù sao thì nữ chính cũng là nữ minh tinh hàng đầu, hiện giờ đối phương là người mới, không ngờ cũng có năng lực này.
Mấy ngày trước bọn họ còn lén lút bàn luận về đối phương… Bây giờ đúng là vả mặt, người ta bỏ xa bọn họ không chỉ một chút đâu.
“Có tài năng như thế, khó trách đạo diễn Văn vừa liếc mắt đã nhìn trúng, tôi còn tưởng cô ấy có chỗ dựa vững chắc nào cơ.”
“Cô ấy vốn có người chống lưng, nếu không sao lại có cơ hội thử vai Văn Cẩm Chi? Chẳng qua là có kỹ thuật diễn xuất mà thôi.”
“Đừng nói nữa, nói tới lại muốn ch4y nước mắt đây này, một người có kỹ thuật diễn đã không dễ dàng gì rồi, lại còn có người chống lưng, tôi không tin cô ấy không thể nổi tiếng.”
…
Cơ Thập Nhất xoa xoa cổ, tạo hình này đeo nhiều thứ trên đầu, từ lúc đến thế giới này cô không còn đeo nữa nên có chút không quen.
Cảnh quay này không quá khó khăn với cô, lúc trước khi cô được mời đi giải mộng cho hoàng thất, tâm trạng cũng giống như Văn Cẩm Chi, gần như diễn theo bản năng, không nghĩ tới một lần đã qua rồi.
Nhìn thấy những ánh mắt mang theo chút kinh ngạc của mọi người xung quanh, cô âm thầm suy nghĩ, xem ra tiếp theo vẫn phải nỗ lực.
Trên màn hình theo dõi đang chiếu lại cảnh quay vừa rồi của cô, Cơ Thập Nhất cẩn thận nhìn từ đầu đến cuối, sợ có chỗ nào sai sót.
“Một lần đã qua, tiếp tục duy trì.” Văn Thanh khích lệ, đồng thời có vài phần yên tâm về cô.
Đối với nghệ sĩ có triển vọng, bà chưa bao giờ chèn ép, ngược lại, nếu thích hợp thì sẽ dìu dắt một chút.
Cơ Thập Nhất cong môi cười, đôi mắt tỏa sáng, nói: “Cảm ơn đạo diễn, tôi sẽ cố gắng.”
Rất lâu trước kia, cô không biết vì sao cô gái ở trong mơ lại thích đóng phim đến vậy, nhưng hiện tại cô đã biết, cảm giác mô phỏng tâm trạng của người khác thật sự rất tuyệt.
“Sau này sẽ có cảnh quay cùng nam chính, nếu có vấn đề gì có thể nói với tôi.” Văn Thanh cười, “Hai người cũng có thể diễn thử trước.”
Chỉ cần không vượt quá giới hạn là được.
Nghe vậy, Cơ Thập Nhất nhìn về phía Lục Hành Vân đang cúi đầu đọc kịch bản ở bên kia, những đồ vật bên trên khiến anh ấy chìm vào bóng tối, thoạt nhìn cả người như thể đã đi vào một thế giới độc lập.
Cô đáp: “Được, tôi biết rồi.”
Trong góc, một cô gái lén lút nhìn di động, rung đùi đắc ý vì bức ảnh mình vừa chụp Cơ Thập Nhất, trong lòng vui vẻ rạo rực, nhanh tay đăng lên Weibo.
Diễn viên đóng vai Văn Cẩm Chi này quả nhiên không phụ sự kỳ vọng của mình!
Cô gái cất di động, không hề biết những chuyện xảy ra sau đó.
Là fan trung thành của Văn Cẩm Chi, cô ta có cùng sở thích với không ít người, fans trên Weibo cũng không ít, ảnh chụp vừa đăng tải đã được mọi người chú ý, hai mắt trừng lớn.
Trong sách có miêu tả mơ hồ về tạo hình lúc mới tiến cung của Văn Cẩm Chi, nhưng tạo hình đó lại khác biệt trên ảnh.
“Sửa đổi nguyên tác hả? Đừng làm tôi sợ chứ!”
“Mặc dù tạo hình không giống như trong tưởng tượng của tôi, nhưng tạo hình này đẹp muốn bùng nổ luôn a a a!”
“Hành động của em gái này thật đáng yêu, hy vọng cô ấy sẽ đóng tốt vai diễn Cẩm Chi, đừng huỷ hoại nhân vật.”
“Đây là hiện trường quay phim sao? Mặc dù không phải ảnh trong phim, nhưng tôi cũng thấy rất thỏa mãn.”
Đối với cô gái trong bức ảnh, đa số mọi người đều ôm kỳ vọng rất lớn với Văn Cẩm Chi —— dù sao thì diễn viên cũng đã chọn, không thể thay đổi người, chi bằng cứ đợi chờ một chút vậy.
Quả thực bức ảnh này nằm ngoài dự kiến của bọn họ, nhưng trong lòng ai cũng cảm thấy thật đẹp, chỉ khác trong sách mà thôi.
Không lâu sau, tác giả chia sẻ lại bài đăng đó, “Tạo hình này chỉ có hơn chứ không kém những gì tôi viết, Văn Cẩm Chi là nhân vật mà tôi rất tâm đắc, tôi muốn thay đổi vài chương đầu, trong lòng có ý tưởng nhưng không viết ra được, nhìn thấy tạo hình này tôi vừa kinh ngạc vừa vui vẻ, hối hận vì hôm nay không có mặt tại đoàn phim # khóc lớn khóc lớn”
“Sơn hà cẩm tú” được viết từ lâu, mỗi lần viết xong một cuốn sách, cô ấy đều tiến hành sửa chữa, nhưng mấy chương đầu bị kẹt ở đây chưa sửa được, trong lòng vẫn luôn mang nỗi niềm tiếc nuối.
Ngay khi nhìn thấy bức ảnh này, cô ấy lập tức đập bàn khen ngợi, thiếu chút nữa đã dọa nhà người sợ chết khiếp rồi.
Các fans nhìn thấy bài đăng cũng nhớ tới lúc trước tác giả từng đăng Weibo nói về việc này, bọn họ lại xem kỹ ảnh chụp, càng xem càng thấy đẹp, đến cuối cùng gần như đều cảm thấy đây là tạo hình tốt nhất.
Ngay bản thân tác giả cũng cho rằng đây là tạo hình tốt nhất, bọn họ còn có thể nói không tốt nữa sao?
Lại nói, không ai có quyền phát ngôn hơn tác giả viết ra nhân vật này cơ mà.
…
Tại một nơi khác, chung cư của Trương Nhã.
Sau khi xảy ra sự việc, chung cư đã bị phong tỏa, bởi vì thân phận người nổi tiếng, chung cư bên này khá yên tĩnh, nhưng phóng viên ngồi trông chừng bên ngoài lại tương đối nhiều.
Nhìn thấy hai người mặc đồng phục cảnh sát, ánh mắt các phóng viên sáng bừng lên, vội vàng chạy chậm tới vây quanh.
Vụ án chết đuối trong bồn tắm này rất thú vị, hiện giờ cư dân mạng đều thích xem những tin tức kỳ lạ như vậy.
Về phần tự sát hay bị giết, bọn họ không có chút hứng thú nào.
“Xin hỏi Trương Nhã tự sát hay bị giết, có thật là cô ấy chết đuối trong bồn tắm hay không?”
“Trương Nhã thật sự chết đuối trong bồn tắm sao?”
“Chuyện chết đuối trong bồn tắm này có căn cứ hay không, các anh cần bao nhiêu ngày mới phá được án?”
“…”
Mặc dù lúc sinh thời Trương Nhã không nổi tiếng, nhưng nguyên nhân tử vong lại khiến cô ấy nổi tiếng một lần, các tạp chí đều biết nơi này, nên đã phái người ngồi canh.
Phạm Dương đi theo phía sau Liên Diệc, nhìn thấy đội trưởng nhà mình phi như bay vào, còn mình thì bị chặn lại, trong lòng yên lặng rơi nước mắt.
Về phần bao nhiêu ngày mới phá được án, bọn họ không phải Holmes, cũng không phải Conan mà.
Phạm Dương đành phải trả lời phóng viên, “Trước mắt thì vụ án vẫn đang trong quá trình điều tra.”
Đây cũng là phát ngôn chính thức từ phía cảnh sát.
Vốn tưởng nói xong câu này là có thể đi vào, ai ngờ lại bị vây kín mít hơn trước, hết vòng này đến vòng khác, microphone gần như chĩa tới bên miệng.
“Nói vậy, Trương Nhã không phải tự sát sao? Thế ai mới là hung thủ?”
1
“Đã xác định được kẻ giết người chưa? Có khoanh vùng được ai tình nghi không?”
“Nguyên nhân bị giết là gì? Cảnh sát đã thu được manh mối nào có lợi cho việc phá án chưa?”
“…”
Thật vất vả mới thoát khỏi vòng vây, đội trưởng nhà mình đã biến mất từ lâu lắm rồi.
Bởi vì Trương Nhã sống một mình, chung cư rất sạch sẽ, ngoại trừ nước trong phòng tắm bị tràn ra ngoài thì những vị trí khác rất gọn gàng.
Camera theo dõi của chung cư đã được đưa tới đồn cảnh sát, Trương Nhã tử vong vào tối hôm qua, người đáng nghi nhất chính là bạn thân của cô ấy, nhưng sau khi hỏi cung, lời khai của cô ta khớp với vết thương trên thái dương, còn thời gian giết người lại không khớp.
Trong phòng tắm vẫn còn đọng nước, kéo dài từ bồn tắm ra bên ngoài, còn có dấu vết cảnh sát để lại, đều chưa được tiến hành xử lý.
Liên Diệc đưa tay vào, hiện tại đang là mùa hè, cảm giác mát mẻ.
Nước tràn ra khỏi bồn tắm đủ để xóa hết dấu vân tay, khó khăn trong việc thu thập chứng cứ lại tăng lên không ít.
Anh ta ngồi xổm xuống, sờ từ bên này sang bên kia, cuối cùng, tầm mắt dừng lại trên cột inox cao hơn bồn tắm vài xăng-ti-mét.
Cây cột vốn đang song song với mặt đất, mà bây giờ đã hơi nghiêng lệch, anh ta dùng tay áng chừng, với chiều cao của Trương Nhã, dù cho có nằm xuống thì chân cũng dễ dàng với tới.
Nhưng sức lực này, tuyệt đối không hề nhỏ.
Khi con người cận kề cái chết luôn bùng nổ sức mạnh phi thường, vậy nên Trương Nhã phải giãy giụa vô cùng mãnh liệt mới có thể trực tiếp bẻ cong cây cột này, vết thương do cọ xát cũng được giải thích một cách hợp tình hợp lý.
Nghĩ đến lời khai của Bạch Vân, Liên Diệc lập tức gọi điện, cử người đưa bạn trai của Bạch Vân tới đồn.
Dù sao thì anh ta cũng là nguồn cơn của cuộc cãi vã giữa Bạch Vân và Trương Nhã.
“Đội trưởng Liên, máy tính không khóa.”
Liên Diệc đang suy nghĩ xuất thần, nghe thấy giọng nói của Phạm Dương ở trong phòng, anh ta bước nhanh vào.
“Máy tính không cài mật khẩu.”
Sau khi Bạch Vân báo án, phòng của Trương Nhã cũng được xem qua, lúc đó máy tính đặt trên bàn sách, không có gì bất thường cả.
Hiện giờ muốn tìm manh mối, tất nhiên phải xem xét cẩn thận. Trương Nhã không cài mật khẩu máy tính, sau khi khởi động máy, màn hình chính hiện ra, hình nền là ảnh Trương Nhã trên sân khấu, má lúm đồng tiền tươi cười như hoa.
Phạm Dương nhường chỗ, “Bên trong không có manh mối gì đặc biệt, tất cả đều là phim và kịch bản.”
Liên Diệc nói: “Kiểm tra tài khoản mạng xã hội cá nhân và công khai của cô ấy.”
Sau khi kết nối Internet, trình duyệt mặc định mở ra, giao diện khôi phục lịch sử cũng xuất hiện, anh ta nhấp vào, nhìn vòng kết nối quay quay.
“Weibo chỉ cập nhật về cuộc sống thường ngày, đăng một số bộ phim và sách, đẩy mạnh tiêu thụ tạp chí mà mình chụp, không có tin tức gì hữu dụng.” Phạm Dương chuyển màn hình điện thoại qua.
Weibo của Trương Nhã giống như phần lớn các nữ minh tinh khác.
“Tên là Trương Nhã?”
Liên Diệc cũng dời ánh mắt từ màn hình di động xuống dưới, giao diện trên màn hình máy tính đã xuất hiện, Weibo trên đó tên Nhã Nhã, không được xác thực.
Phạm Dương cũng chú ý tới điều này, thò đầu tới nói: “Tài khoản phụ? Rất bình thường mà.”
Tài khoản cá nhân của các minh tinh mình luôn bị mọi người chú ý, việc tự đăng ký một tài khoản phụ cũng rất bình thường, không ai biết mình ph4t tiết cảm xúc, cũng không phá hủy hình tượng.
“Không, không bình thường.”
Giọng Liên Diệc trầm thấp, nếu không ngồi gần thì căn bản không thể nghe thấy, Phạm Dương tò mò hỏi: “Liên quan đến vụ án sao?”
Phạm Dương bám vào bàn ngó sang, một lát sau, cuối cùng anh ta cũng biết vì sao lại không bình thường.
Cái tên Cơ Thập Nhất cực kỳ dễ thấy, trong tin nhắn, cô ấy trò chuyện với đại sư rất nhiều.
Dường như từ trước đến nay, những người có liên hệ với đại sư đều không đơn giản.
Một đoàn phim nhỏ, hai giấc mơ đáng kỳ lạ, liên quan đến vụ án treo mười năm.
Chuyển hướng sang đội trưởng nhà mình, anh ta phát hiện ánh mắt đội trưởng thâm trầm, không biết đang suy nghĩ điều gì.
- -----oOo------
*** 24 ***