Chương 91: Video

Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Tác giả: Khương Chi Ngư


Editor: Thịt sườn nướng


Trên di ảnh là một cô gái trẻ xinh xắn đáng yêu đang cười, có cảm giác hơi ngốc nghếch, nhưng cho dù là ảnh trắng đen cũng có thể thấy được sự xinh đẹp của cô ấy.


Họ và tên: Khâu Linh


Ngày sinh: 06/07/1996


Ngày mất: 06/07/2018


Nhìn đến chỗ ngày tử vong, ánh mắt Thẩm Nguyên Gia như ngưng đọng lại.


Vừa mới xảy ra sự kiện hãm hại kia, bây giờ là cuối tháng sáu, nói cách khác một tuần nữa Khâu Linh sẽ chết?


Theo trực giác của Thẩm Nguyên Gia thì chuyện này không đơn giản như vậy.


Bất quá nghĩ lại, có thể là do cô suy nghĩ quá nhiều.


Cái chuyện hãm hại vừa rồi chỉ sợ là do một người mẫu nào đó tham gia show thời trang lần này làm ra, nhưng hẳn là không đến mức phải giết người, trừ phi có mối thâm thù đại hận gì đó.


Với tính tình này của Khâu Linh, không giống như người có thể gây ra được hận thù sâu sắc.


Thẩm Nguyên Gia cau mày, lướt xuống dưới, ấn vào xem ngày đầu tiên trên lịch biểu.


Phía bên phải rất nhanh liền xuất hiện một bức ảnh, là Khâu Linh đang cùng một người phụ nữ mặt đối mặt nói chuyện, Khâu Linh đưa lưng về phía bức ảnh, nhìn sắc mặt của người phụ nữ kia, dường như không tốt lắm.


Phía dưới bức ảnh là lời giải thích: [Khâu Linh và người đại diện đối chất với nhau về sự việc trong show thời trang, nổi giận đẩy cửa bỏ đi.]


Chuyện ở show thời trang?


Thẩm Nguyên Gia không nghĩ tới có thể biết được manh mối của chuyện này nhanh như vậy liền, xem ra, sợ là chuyện này có liên quan đến người đại diện của Khâu Linh.


Người đại diện lại đi hãm hại nghệ sĩ của mình?


Trừ phi người đại diện và người kia có quan hệ, hoặc là một nghệ sĩ khác dưới tay, hoặc chính là người cùng công ty thấy chướng mắt Khâu Linh.


Thẩm Nguyên Gia thở dài một tiếng, công ty của Khâu Linh thật là lung tung rối loạn, đưa tay ấn xem ngày tiếp theo.


Ngày thứ hai là hình ảnh người đại diện đứng trước một cánh cửa, tay còn đang nhấn chuông cửa, chẳng qua là sắc mặt của chị ta cũng không được tốt cho lắm.


[Người đại diện ở trước cửa nhà của Khâu Linh nhấn chuông hơn mười phút, Khâu Linh không ra mở cửa.]


Thẩm Nguyên Gia không thể không nói, tính cách Khâu Linh như vậy thật đúng là tùy hứng.


Vốn dĩ giữa hai người đang phát sinh vấn đề, người đại diện lại bị nhốt ở ngoài cửa, tuyệt đối sẽ khó chịu trong lòng, đến lúc đó người chịu khổ cũng vẫn là Khâu Linh mà thôi.


Ngày thứ ba và ngày thứ tư nhân vật chính đều là sự việc giữa Khâu Linh cùng người đại diện của cô ấy.


Ngày thứ sáu, Khâu Linh liền trở về nhà của bố mẹ.


Thẩm Nguyên Gia ấn mở ngày thứ bảy, rốt cuộc xuất hiện hình ảnh không giống như bình thường.


Trong bức hình Khâu Linh ngồi ở trên ghế sofa, xung quanh cô ấy đại khái có khoảng mười mấy người nam lẫn nữ, ở phía sau trên tường cũng dán đầy bóng bay.


Ngay cả ánh đèn cũng lập lòe như trong hộp đêm, trên mặt mỗi người đều có biểu cảm đặc biệt, trên đầu Khâu Linh còn đội chiếc nón sinh nhật.


Một bữa tiệc họp mặt mừng sinh nhật.


Nhưng cuối cùng lại trở thành ngày mất của Khâu Linh.


Thẩm Nguyên Gia cảm thấy hai ngày như vậy trùng nhau thực sự không tốt, sinh nhật thành ngày giỗ, đây là chuyện vô cùng kiêng kị.


Không biết chuyện gì đã xảy ra với Khâu Linh.


Cô đang muốn kéo xuống dưới xem, phía trước đột nhiên có người gọi: "Nhanh nhanh nhanh!"


Thẩm Nguyên Gia ngẩng đầu, phát hiện trước mặt mình chỉ còn lại ba người.


Cô vội vàng rời khỏi Weibo rồi tắt điện thoại, dù sao thời điểm Khâu Linh xảy ra chuyện là một tuần sau, đợi lát nữa sau khi kết thúc lại xem cũng không muộn.


Vài phút sau, rốt cuộc đến lượt cô.


Ngay khi từ bậc thang đi lên, ánh đèn liền dừng ở trên người cô, một đường đi theo cô tiến về phía trước, dưới sân khấu là đèn flash.


Đi trên sàn diễn, cùng với lúc tập catwalk trong phòng học, cảm giác hoàn toàn khác biệt.


Đó chính là kiểu mọi sự chú ý, tất cả ánh đèn, ống kính đều tập trung ở trên người cô, giống như đứa con cưng của Thượng Đế, làm người ta say đắm.


Thẩm Nguyên Gia đã không còn thấy rõ người ở dưới sân khấu nữa, trong mắt chỉ có chiếc sàn chữ T, chỉ có phía trước.


Trang phục lần này cô mặc là loại lụa mỏng, lúc đi đến cuối cần phải tạo nên một loại cảm giác nhẹ nhàng thanh thoát mới có thể thể hiện ra được những ưu điểm của bộ trang phục.


May mắn trước đó cô có nghĩ qua một vài động tác.


Cứ thế mà bước đi, hiệu quả so với tưởng tượng còn tốt hơn, tiếng vỗ tay làm cho khóe môi của Thẩm Nguyên Gia khẽ nhếch, chậm rãi xoay người theo tiết tấu âm nhạc quay trở về.


Thời điểm đi tới cửa ra gặp phải người mẫu tiếp theo, đối phương trừng mắt nhìn cô liếc cô một chút.


Thẩm Nguyên Gia trực tiếp làm lơ người đó, quay trở về phòng chờ.


Khâu Linh đã sớm ở nơi đó, nhìn thấy cô đôi mắt liền sáng lên, lập tức chào đón, "Nguyên Gia, cô đi thế nào? Trang phục của cô thật là đẹp mắt quá đi."


Thẩm Nguyên Gia nói: "Cũng tốt."


Trong phòng chờ nhiều người như vậy, cô đương nhiên sẽ không nói thêm gì nữa.


Nhìn ra được cô không muốn nói thêm về chuyện này, Khâu Linh không nói gì nữa, ngược lại nháy mắt vài cái với cô, làm khẩu hình cảm ơn.


Khâu Linh nhỏ giọng nói thầm bên tai cô: "Mới vừa rồi tôi đã nói chuyện trang phục với nhà thiết kế, tuy rằng anh ta không vui, nhưng cũng không có trách tôi, trong phòng chờ không có gắn camera, cho nên không biết là ai làm."


Bởi vì đều là người mẫu nữ, hơn nữa lại là phòng chờ, cho nên không có camera giám sát.


Chuyện này tự nhiên cứ như vậy không giải quyết được gì.


Đối với nhà thiết kế mà nói thì chuyện này cũng không gây ra tổn thất gì, nhưng nếu làm lớn chuyện sẽ đắc tội tới nhiều công ty, anh ta cũng không phải nhà thiết kế nổi tiếng gì cho lắm, không cần thiết phí công vào chuyện này, huống hồ thời điểm trình diễn cũng không có xảy ra việc gì.


Thẩm Nguyên Gia cũng không nhiều lời: "Sau này cô nhớ phải chú ý một chút."


Khâu Linh gật đầu quyết liệt: "Lần sau tôi nhất định sẽ chú ý! Lần này thật sự cám ơn cô, Nguyên Gia, nếu như không có cô, chắc là tôi đã phải cuốn gói về nhà từ lâu rồi......"


Nếu lần sau lại gặp phải chuyện này, có lẽ sẽ không có ai chịu giúp cô.


Khâu Linh cũng đã biết rõ tình huống như vậy, con người tùy hứng vô tư thường ngày đột nhiên trở nên bình tĩnh vài phần.


Thẩm Nguyên Gia một bên tẩy đi lớp trang điểm sặc sỡ trên mặt mình, một bên hạ thấp giọng: "Cô đã ở trong cái vòng tròn này, chuyện gì cũng cần phải chú ý, chuyện như vậy về sau chắc chắn sẽ không ít."


Cô vẫn rất có hảo cảm với Khâu Linh, cho nên sẽ nhắc nhở cô ấy một chút.


Khâu Linh gật đầu, "Tôi hiểu rồi."


Hai người chuyển chủ đề, nói tới một số việc lặt vặt râu ria khác, sau đó nhà thiết kế đi đến, khen ngợi mọi người một trận.


Mười mấy người mẫu trong phòng chờ ai cũng tràn đầy tươi cười.


Thẩm Nguyên Gia là lần đầu tiên catwalk, rốt cục cũng đã trải nghiệm được loại cảm giác này, đương nhiên cũng rất vui vẻ, đến bây giờ tim vẫn còn đập nhanh.


Nhà thiết kế đi rồi, phòng nghỉ lại khôi phục sự ồn ào.


"Khâu Linh, kết thúc rồi nên trở về thôi." Một giọng nữ vang lên.


Khâu Linh xoay người, nhìn thấy người đó, liền vội vàng đứng dậy nói: "Nguyên Gia, tôi còn có việc đi trước đây, nếu cô không có xe có thể đi cùng với chúng tôi."


Thẩm Nguyên Gia lắc đầu, "Không có việc gì, cô đi trước đi, trên đường đi nhớ cẩn thận."


Cô nói xong câu này, đột nhiên nghĩ tới gì đó, quay đầu sang nhìn người phụ nữ đang đứng bên cạnh Khâu Linh, lập tức nhớ ra người này là ai.


Người đại diện của Khâu Linh.


Giống hết với người phụ nữ trong bức hình mà cô thấy trên Weibo trước đó, khuôn mặt có chút cay nghiệt, vừa nhìn đã biết đây không phải là người dễ ở chung.


Người đại diện cũng nhìn cô một cái, sau đó lập tức chuyển hướng ra phía sau cô, "Thuần Thuần, em có thấy khỏe hơn chút nào chưa?"


Cô gái được gọi là Thuần Thuần vui vẻ trả lời.


Thẩm Nguyên Gia xoay người lại, nhìn thấy Thuần Thuần đang đứng phía sau cô, lớn lên rất xinh đẹp, chỉ là cái cằm có chút nhọn.


Cô ấy cũng là nghệ sĩ dưới tay người đại diện của Khâu Linh...... Sự cố trang phục kia có liên quan gì tới cô ấy hay không?


Thẩm Nguyên Gia suy nghĩ một chút liền không xen vào nữa, dù sao về sau phải cách người của cái công ty này càng xa càng tốt, đỡ phải gặp nhiều chuyện rắc rối.


Sau khi thay quần áo xong, Thẩm Nguyên Gia trực tiếp rời khỏi phòng chờ.


Lộc Nguyệt đã chờ ở bên ngoài tòa nhà.


Cô tiến vào trong xe, rời khỏi nơi tràn đầy mùi nước hoa kia, cái mũi lập tức dễ chịu hơn rất nhiều.


Thẩm Nguyên Gia nói: "Trực tiếp về nhà luôn đi."


Hiện tại đã hơn mười một giờ, bên ngoài vẫn còn rất nhiều cửa hàng chưa đóng cửa.


Khi đi ngang qua một cửa hàng áo cưới, Thẩm Nguyên Gia nhìn thấy ánh đèn vàng rực rỡ của màn đêm rọi vào tủ kính chiếu lên chiếc áo cưới, đặc biệt đẹp mắt.


Làm cô không khỏi nghĩ đến bộ trang phục mà mình mặc tối nay, cũng rất đẹp.


Thẩm Nguyên Gia thu hồi tầm mắt, nhớ tới mình chỉ mới xem được một nửa Weibo của Khâu Linh, lấy điện thoại di động ra, lại lần nữa lặng lẽ theo dõi cô ấy.


Lần này cô trực tiếp kéo xuống phía dưới cùng.


Đoạn video chỉ dài một phút, trên bìa là hình ảnh cô ấy nằm ngủ trên giường.


Thoạt nhìn dường như không có gì kỳ quái, chẳng lẽ là mất lúc đang ngủ? Vậy hẳn là tương đối bình yên mà ra đi.


Thẩm Nguyên Gia đưa tay ấn mở video.


Ngay từ đầu Khâu Linh là ngủ ở trên giường, nhìn bối cảnh hẳn là nhà của cô ấy, mấy giây sau, Khâu Linh từ từ tỉnh lại, đôi mắt mê mang.


Đúng lúc này, cô ấy quay đầu lại hướng về phía màn hình mỉm cười nhẹ nhàng, bộ dáng vừa tỉnh ngủ của mỹ nhân vô cùng xinh đẹp.


Sau đó có bước chân tiếng vang lên.


Hẳn là có người vào được, Thẩm Nguyên Gia suy đoán.


Quả nhiên, ngay sau đó, một bóng người dừng ở trên giường, nhưng không có lộ ra hình dáng của người đó, Khâu Linh hỏi: "Cậu làm sao vào đây được?"


Vừa dứt lời, một bàn tay có mang găng tay vươn tới, đột nhiên bóp lấy cổ cô ấy.


Đôi mắt Khâu Linh trừng lớn, giãy giụa, đôi tay vẫn luôn đặt ở trong chăn cũng đưa ra muốn túm lấy cái tay đang bóp chặt cổ mình.


Nhưng hiển nhiên, sức lực của cô ấy không đủ lớn.


Đối phương chỉ dùng một tay đã có thể khiến cho sắc mặt Khâu Linh nhanh chóng đỏ lên, đôi mắt càng lúc càng lớn, trên trán cũng nổi gân xanh.


Mấy chục giây ngắn ngủi qua đi, đồng tử Khâu Linh giãn ra, mất đi ý thức.


Mãi cho đến mấy giây cuối cùng của video, cái tay kia mới khó khăn buông cổ Khâu Linh ra, ném một tờ khăn giấy xuống, che lại mặt của cô ấy.


Tiếng bước chân lại dần dần rời đi.


Video cuối cùng lại trở về trên người Khâu Linh, mặt của cô ấy bị khăn che lại, nhìn không ra được bộ dáng gì.


Video tử vong trên Weibo có khả năng dự báo đến lúc chết, nói cách khác, có nghĩa là Khâu Linh thật sự chết sau khi hung thủ rời đi.


Từ đầu tới cuối, người này đều không để lộ ra thân phận thật của mình, ngoại trừ bàn tay mang bao tay trắng lộ ra, nhưng căn bản là vô dụng.


Thẩm Nguyên Gia là lần thứ hai nhìn thấy hình ảnh tử vong kịch liệt như vậy.


Trước kia những gì cô nhìn thấy hoặc là đã tử vong, hoặc là đầy máu tanh, sự việc lần trước của Chu Lộ cùng lần này không khác nhau lắm, hai người đều là ngạt thở mà chết.


Tên hung thủ kia không biết là nam hay nữ, sức lực lại lớn như vậy, hơn nữa từ câu hỏi của Khâu Linh lúc đầu, dường như là có quen biết, có thể đi vào phòng ngủ của cô ấy, chỉ sợ là có quan hệ không tầm thường.


Với tính tình này của Khâu Linh, coi như cô ấy đắc tội với người khác thì bản thân cũng không nhận ra được.


Nhưng rốt cuộc là ai muốn giết cô ấy đây?


Hơn nữa sau khi giết người xong còn dùng khăn giấy che mặt của Khâu Linh lại, động tác thừa này làm cho Thẩm Nguyên Gia cảm thấy khó hiểu, không nên vội vã chạy trốn mới là bình thường hay sao?


Nếu như muốn che mặt lại, vì cái gì không che lại ngay từ đầu?