Chương 82: Gặp lại

Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Tác giả: Khương Chi Ngư


Editor: Thịt sườn nướng


Thẩm Nguyên Gia cảm thấy tư tưởng giác ngộ của Giang Bạn cũng rất cao đó chứ.


Chỉ là, nhìn vào dáng vẻ bình thường của anh, khuôn mặt lạnh lùng, quả thực trông giống như một cảnh sát tận tụy với nghề, đối với những vụ án bình thường sẽ không để bụng.


Nhưng chuyện này ít nhiều cũng là nhờ có anh trợ giúp, Thẩm Nguyên Gia tuy rằng nói như vậy, nhưng vẫn trả lời: "Hay là tôi mời anh một bữa cơm nhé?"


Trừ cái đó ra, cô nghĩ không ra được cách gì tốt để nói lời cảm ơn anh.


Giang Bạn: "Nghe nói cô đoán mệnh giá rất đắt?"


Thẩm Nguyên Gia nhìn chằm chằm câu hỏi này rồi cười ra tiếng.


Hình như từ lúc cô đoán số mệnh cho tới bây giờ vẫn chưa thu tiền ai, cô cũng chỉ theo dõi Weibo của một vài người, phần lớn đều là do cô tự nguyện.


Nếu như người mà cô không thích, có cầu tới cửa thì cô cũng không nhất định sẽ giúp.


Thẩm Nguyên Gia nghiêm trang trả lời: "Một chữ ngàn vàng."


Giang Bạn rất nhanh liền đưa ra một biện pháp giải quyết: "Vậy thì lần sau xem số mệnh miễn phí."


Anh ta cũng chưa có nói rốt cuộc là xem cái gì, Thẩm Nguyên Gia nghĩ nghĩ, cái này mặc dù không phiền phức, nhưng vẫn phải đưa ra điều kiện mới được.


Cô trả lời: "Nhưng phải xem tình hình cụ thể ra sao đã."


Nếu như đối phương không có Weibo, vậy cô cũng chỉ có thể dựa vào những gì mà Trình Phi Khung dạy để xem một chút, tất nhiên là sẽ không chính xác như những lần trước.


Tuy rằng một tháng qua đã học được không ít kiến thức về huyền học, nhưng chân chính giống như sư phụ Trình Phi Khung xem sinh tử cho người ta thì vẫn chưa được.


Giang Bạn tất nhiên đồng ý.


......


Ngày hôm sau, hướng gió trên mạng lại thay đổi.


Hôm qua tin tức về việc đã tìm được Chu Lộ được người đại diện của cô ấy đăng lên Weibo, fan hâm mộ bên dưới tất nhiên đều vô cùng vui mừng, bình luận an ủi đạt hơn một trăm vạn.


Có thể thấy được mức độ ảnh hưởng của chuyện này.


Weibo chính thức của Cục Cảnh sát quận Giang Hải rất nhanh sau khi Tôn Hữu Danh nhận tội liền công bố tin tức có liên quan, mặc dù không nêu kỹ càng chi tiết vụ án, nhưng cũng đầy đủ thông tin.


Người hâm mộ thế mới biết kẻ bắt cóc Chu Lộ chính là người đàn ông mập, cũng là anti fan của cô ấy.


Trong lúc nhất thời, sau lưng đều cảm thấy rét run.


Chu Lộ mỗi tháng đều về nhà bọn họ cũng có biết, nhưng cụ thể là ngày nào thì cũng chỉ có fan hâm mộ hàng đầu mới biết được một chút, là bởi vì có cùng hợp tác với công ty.


Kết quả một anti fan dùng cơ hội này bắt cóc Chu Lộ.


Chu Lộ sau khi trở về căn hộ của mình đã đăng một bức ảnh lên, dưới ánh đèn đêm trông cô ấy cực kì xinh đẹp.


Nhưng người sáng suốt vẫn có thể nhìn ra được cô ấy có một chút tiều tụy, dù có photoshop lợi hại cỡ nào đi chăng nữa cũng không che giấu được sự mệt mỏi trong ánh mắt.


Trải qua mấy ngày vừa rồi đã làm cô thay đổi không ít.


Người hâm mộ đương nhiên vô cùng đau lòng, nhưng lại có một số anh hùng bàn phím bắt đầu suy nghĩ lung tung.


Một người mẫu lớn lên xinh xắn, vóc người lại đẹp bị một người đàn ông bắt nhốt mấy ngày liền, khó tránh khỏi sẽ khiến cho bọn họ nghĩ đến một vài sự việc ghê tởm.


Chắc chắn có người sẽ nói lên chuyện này để thu hút sự chú ý.


Người này sau đó bị mắng vô cùng lợi hại, nhưng cũng có không ít người phụ họa, người này về sau càng bị mắng dữ dội hơn nên trực tiếp đăng một tin trên Weibo.


Số lượt chia sẻ vượt quá mấy vạn, mặc dù cơ bản đều là tin chia sẻ mắng người nọ.


Nhưng cùng lúc đó, những suy đoán như vậy đã leo lên hotsearch.


Thời điểm Thẩm Nguyên Gia nhìn thấy tin này, nó đã nằm ở mục hotsearch trong tuần, chủ đề nóng hổi cùng độ thảo luận như vậy luôn luôn lên hotsearch nhanh nhất.


Cô cũng chỉ biết thay Chu Lộ thở dài.


Như thế nào lại gặp phải chuyện như vậy, trên mạng thật sự là lời lẽ kiểu gì cũng có.


Lưu Lị đương nhiên cũng biết chuyện này, nói: "Em phải biết rằng, xã hội bây giờ vẫn là xã hội nam quyền, Chu Lộ lại là người mẫu nổi tiếng, bị một người đàn ông cầm tù mấy ngày, chắc chắn sẽ có người tung tin đồn nhảm, chúng ta dù biết rõ tình huống cũng vô dụng, một miệng không thể át được hàng ngàn cái miệng."


Thẩm Nguyên Gia biết những lời chị ấy nói là thật.


Chu Lộ mất tích vài ngày như vậy, lúc còn chưa tìm được người, trên mạng liền có vài tin tức suy đoán lộ ra, hiện tại cô ấy bình yên vô sự trở về, suy đoán tự nhiên ngày càng nhiều.


"Cho nên em nhất định phải chú ý an toàn." Lưu Lị nói.


Thẩm Nguyên Gia bỗng nhiên nghĩ đến người muốn giết mình trước kia, cũng không biết tại sao tới bây giờ vẫn không có tin tức gì, với thân phận của cô hiện tại, hẳn là đối phương rất dễ dàng tra ra được mới đúng.


Bây giờ suy nghĩ một chút, làm người mẫu thật đúng là nguy hiểm.


Nhưng cô cũng không có khả năng cả đời không bước ra khỏi cửa, thay vì chỉ biết trốn trốn tránh tránh, không bằng quang minh chính đại xuất hiện, không chừng người kia có lẽ sẽ kiêng kị một chút.


Thẩm Nguyên Gia hỏi: "Vậy em có cần tìm một vệ sĩ hay không ạ?"


Lưu Lị sửng sốt một chút, "Nếu em muốn, chị sẽ giúp em lưu ý một chút."


Chỉ là, trong ngành giải trí bình thường có vệ sĩ đi theo đều là những người nổi tiếng, cho nên trong lúc nhất thời cô không nghĩ tới chuyện này.


Lưu Lị nói: "Chẳng qua là vệ sĩ giỏi không dễ tìm cho lắm, người có danh tiếng cũng bị những người khác tìm, cho nên em có thể sẽ phải chờ thêm một khoảng thời gian nữa."


Thẩm Nguyên Gia gật gật đầu, "Em biết. Chỉ cần chú ý một chút là được, nếu thật sự tìm không được thì tính tiếp."


Gần đây bởi vì sự việc của Chu Lộ, chương trình học bị ngừng lại.


Thẩm Nguyên Gia cũng không ở lại công ty quá lâu, ngồi xe trở về nhà.


Chu Lộ cũng không phải là quả hồng mềm mặc cho người ta tùy ý nhào nặn.


Cô ấy đúng là có hơi hoảng hốt một khoảng thời gian, nhưng cũng chỉ có một hai ngày, sau khi cô ấy bình phục trở lại, cả người lại trở về dáng vẻ như trước kia.


Những lời đồn đại vớ vẩn trên internet cô ấy cũng có nhìn thấy.


Mặc dù người đại diện đã vận dụng một số mối quan hệ xã hội, nhưng tình huống như vậy nếu có làm gì thì chẳng khác nào là cố ý xóa bỏ cùng lên tiếng thanh minh, căn bản không thể ngăn chặn được lời nói của cư dân mạng.


Dù sao thì bọn họ cũng không phải là người gặp chuyện hay bị thương, nên tất nhiên họ sẽ không cảm thấy đau, không thấy bị tổn thương.


Khác với cô, Chu Lộ không đăng bất cứ lời khiển trách hay tin tức gì trên Weibo, mà là trực tiếp tìm một luật sư thảo luận về các vấn đề liên quan.


Chỉ trong vòng hai ngày ngắn ngủi, luật sư đã sắp xếp xong một số tài liệu, trực tiếp trình lên tòa án.


Mà những tài khoản đã được chứng thực cùng những tài khoản bình luận nhiều nhất, chỉ cần tung tin đồn nhảm quá nhiều, đều sẽ được nhận lệnh triệu tập của tòa án.


Kiện cáo có thành công hay không là một chuyện, để cho bọn họ cảm thấy mình không phải là người dễ chọc tới lại là chuyện khác.


Chu Lộ xưa nay chưa bao giờ nhận mình là người tốt cả.


* * *


Thẩm Nguyên Gia ngây ngốc ở nhà khoảng một tuần.


Công ty cuối cùng cũng phát thông báo tiếp tục khóa học, có điều Lưu Lị tự mình nói với cô, Chu Lộ tạm thời sẽ không đi học.


Trong lúc nghỉ ngơi, hai cô gái ngồi ở cách đó không xa.


Trong đó một cô gái hỏi: "Chúng ta có thể tham gia tuần lễ thời trang không?"


Người bên cạnh trả lời: "Chuyện này làm sao tôi biết được, nói chung thì cứ chuẩn bị cho việc đi phỏng vấn đi, công ty cũng không có thông báo."


"Tôi nghĩ chắc sẽ không có nhãn hiệu hay nhà thiết kế nào mời chúng ta đâu, danh sách năm nay còn chưa được công bố, mấy tuần lễ thời trang lớn đoán chừng cũng không có cơ hội."


"...... Thật là khó chịu quá đi, lần trước người đại diện nói với tôi rằng vẫn còn có cơ hội, tuần lễ thời trang lần này hình như có các nhà thiết kế trong nước tham gia."


"Nhìn lịch của hai tháng tiếp theo đi, không được tham gia trong lòng thật khó chịu."


Thẩm Nguyên Gia ngồi cách hai cô ấy một vài người, mơ hồ nghe được một chút.


Cô biết về việc phỏng vấn này, nhưng trước đó Lưu Lị trực tiếp thông báo cô có thể tham dự tuần lễ thời trang New York, cho đến bây giờ cô vẫn chưa tham gia cuộc phỏng vấn nào.


Chẳng lẽ bên trong có chuyện gì khác sao?


Cô đem chuyện này để ở trong lòng, chuẩn bị tìm cơ hội hỏi Lưu Lị một chút, chỉ là trong lòng có cảm giác rằng mình sẽ không nhận được bất kỳ câu trả lời hữu ích nào.


Nếu trước đây Lưu Lị không đề cập chuyện này với cô, cũng có nghĩa chị ấy không muốn nói cho cô biết.


Sau khi lớp học kết thúc, Lộc Nguyệt lái xe chở Thẩm Nguyên Gia về nhà.


Ngoại trừ lúc đầu có sử dụng tài xế bên ngoài một hai lần, về sau đều là Lộc Nguyệt lái xe, Thẩm Nguyên Gia cũng không ngờ cô ấy toàn năng như vậy.


Mới vừa đóng cửa lại, chuông điện thoại di động liền vang lên.


"Lục Viễn Phàm?" Thẩm Nguyên Gia nhìn đến cái tên trên màn hình không tự giác mà đọc thành tiếng.


Cái tên này thật sự là rất lâu rồi mới nhìn thấy.


Từ lần trước ở phòng bệnh, cô và cậu ta cũng không có gặp lại, ngay cả gặp mặt cũng không có, không biết đối phương gọi điện thoại tới có chuyện gì.


Trước đó cô cũng quên mất phải thêm Wechat của cậu ta.


Không biết Lục Viễn Phàm làm sao có số di động của cô, chắc là lấy từ công ty, dù sao thì số di động của cô cũng không phải chuyện gì bí mật lắm.


Cô nhấn nút nghe, "Alo?"


Bên kia đột nhiên có âm thanh của vật gì đó rơi xuống đất, có chút lớn, tiếp theo lại yên lặng trở lại, sau đó mới truyền tới giọng nói của Lục Viễn Phàm: "Em lấy số điện thoại di động của chị từ chỗ người đại diện, chị vẫn chưa thêm WeChat của em."


Thẩm Nguyên Gia có chút xấu hổ, "...... Gần đây chị tương đối bận rộn."


Chuyện này cô căn bản đã quên, nhưng nếu cô nói thật chắc chắn sẽ càng xấu hổ hơn.


Lục Viễn Phàm không đem những lời này để trong lòng, bỗng dưng nói một câu: "Lần trước chị nhắc tới cái tên kia ...... Em biết Liêu Viễn Phàm là ai."


Thẩm Nguyên Gia đột nhiên nghe thấy câu này nên chưa kịp phản ứng.


Ngay sau đó, cô liền nghĩ đến lúc trước nhấn theo dõi Lục Viễn Phàm, sau đó xuất hiện những hình ảnh và tin tức kia, "Liêu Viễn Phàm" không phải là chính là cậu hay sao?


Thẩm Nguyên Gia sắp xếp từ ngữ một chút, cuối cùng chỉ nói hai chữ: "...... Là ai?"


Tiếng hít thở phía đối diện dường như cũng tăng thêm.


Thẩm Nguyên Gia cảm thấy cậu ta hẳn là đã biết được chút gì đó, quả nhiên, ngay sau đó nghe được cậu ta nói: "Là em."


Lục Viễn Phàm cắn răng lặp lại lần nữa: "Em chính là Liêu Viễn Phàm."


Mặc dù Thẩm Nguyên Gia biết chuyện này, nhưng đối với sự việc bên trong thì không rõ lắm, cũng không đoán được cảm xúc hiện tại của cậu ta.


Cô cũng không biết nói chuyện với cậu ta như thế nào.


Lục Viễn Phàm tự mình nói chuyện: "Có phải chị biết được cái gì đó hay không?"


Thẩm Nguyên Gia đương nhiên không biết, lúc đó Weibo cũng không cung cấp thông tin gì, ba mẹ của Lục Viễn Phàm cũng không sử dụng Weibo, căn bản là cô không có cách nào biết được.


Nhưng mà......


Sau lúc đó Weibo được nâng cấp, có thể biết được nhiều tin tức hơn, đặc biệt là mấy ngày gần đây những chuyện quan trọng của Lục Viễn Phàm khẳng định đều có liên quan tới "Liêu Viễn Phàm."


Cô cân nhắc cách dùng từ một chút, "Ngày mai cậu có rảnh không? Chúng ta gặp mặt nói chuyện một chút."


Lục Viễn Phàm trầm mặc trong chốc lát, sau đó đáp: "Được."


Thẩm Nguyên Gia suy nghĩ một chút, nói ra một địa điểm tương đối kín đáo, huống hồ bây giờ bọn họ không nổi tiếng, cũng không có phóng viên theo đuôi, Lục Viễn Phàm đồng ý.


Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Nguyên Gia suy nghĩ một chút về tâm trạng của Lục Viễn Phàm.


Dường như chuyện này có ảnh hưởng rất lớn đối với cậu ta, lúc cậu ta nói ra câu nói kia, cả người dùng rất nhiều sức lực, khiến cô cảm thấy có gì đó không thích hợp.


Thẩm Nguyên Gia mở Weibo, tìm được Weibo của Lục Viễn Phàm.


Trước lần nâng cấp đầu tiên, sau khi thay đổi vận mệnh của người được nhấn theo dõi, cô không còn dự báo được tương lai về sau của người đó, nhưng sau đó thì có thể.


Lục Viễn Phàm lần trước tìm được đường sống trong cõi chết, không biết tương lai của cậu ta sẽ thay đổi như thế nào.


Nếu như có thể xem được tin tức có liên quan thì còn gì bằng.