Chương 508: Cái này Không có khả năng!

Dược Thần

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Thấy Kiệt Sâm nói như vậy, Tây Nhĩ Đốn cố nén cười. Dù hắn cực kỳ bội phục tạo nghệ linh dược học của Kiệt Sâm nhưng về phương diện Linh Sư thì quả thật không coi vào đâu.

Tuy hắn không rõ thực lực Kiệt Sâm mạnh đến mức nào nhưng hiện giờ Kiệt Sâm mới chỉ có hai mươi mốt tuổi, mà Áo Tạp Tác là thiên tài trăm năm khó gặp ở vùng Tây Bắc, 30 tuổi đã tấn cấp lục giai trung cấp tôn linh sư.

Một tháng này, đoàn của Tây Nhĩ Đốn đại sư đi vào vương quốc. Trên đường cũng chỉ nghe loáng thoáng chuyện Kiệt Sâm bị Ám Dạ tổ chức ám sát, lại càng không biết thực lực của hai tên ám sát, dù biết cũng chỉ coi là công của Lôi Nặc cùng La Tư Đặc.

Quan niệm này cũng không phải không có lý, các tiểu quốc vùng Tây Bắc tài lực có hạn, căn bản không xuất hiện bao nhiêu thiên tài. Dạng như Áo Tạp Tác đã là thiên tài tuyệt thế, trăm năm khó gặp.

Tây Nhĩ Đốn mãnh cố tình muốn ngăn cản hai người quyết đấu, định nói thêm nhưng Kiệt Sâm đã mạnh mẽ tiếp nhận khiêu chiến. Nếu như hắn gắng sức không những không được lĩnh tình mà còn bị trách tội.

- Chỉ hi vọng này Áo Tạp Tác hiểu chuyện, chừa chút mặt mũi cho Kiệt Sâm đại sư, nếu như quá tay sẽ đắc tội một số người. Tây Nhĩ Đốn lo lắng.

Vào lúc Tây Nhĩ Đốn đang như vậy thì đám Đế Lâm lại sững sờ nhìn Áo Tạp Tác.

Kiệt Sâm đại sư vừa rồi không để ý tới ngươi là căn bản không xem ngươi vào đâu, coi như nể mặt. Đã không lĩnh tình lại còn cố tình gây chuyện, Kiệt Sâm đại sư dù hiền lành đến mấy cũng không thể nhịn.

Đối với sự khiêu khích của Áo Tạp Tác, mấy người có quan hệ tốt với Kiệt Sâm đã ẩn ẩn tức giận.

- Hai vị đã khiêu chiến, chi bằng đi ra luận võ trường a!

Trên thủ vị, Lai Sâm Đặc tươi cười.

Cả đám người do hắn dẫn đầu rầm rộ tiến về luận võ trường trong vương cung.

- , Hừ, đợi lát nữ ngươi sẽ cầu xin tha thứ a! Trong lúc đi, Áo Tạp Tác tới gần Kiệt Sâm cười lạnh.

Kiệt Sâm không trả lời, chỉ cười cười không đáp.

Chỉ qua một lát, mọi người đã đến luận võ trường, đây là nơi tập luyện của đám hộ vệ cung đình nên kiến trúc cực kỳ quy mô, nền lát bằng đá hoa cương cứng rắn.

Vèo!

Dưới cái nhìn của mọi người, Áo Tạp Tác bay thẳng lên trời, hạ xuống chính giữa sàn đấu, cao ngạo nhìn mọi người ở dưới. Nguồn: http://truyenfull.vn

Hắn vừa ra tay đã biểu hiện thực lực của lục giai trung cấp tôn linh sư.

So sánh hai bên thì Kiệt Sâm trông rất bình thường, hắn chỉ khẽ nhảy lên sân đấu rồi mới đi tới trung tâm.

- Kiệt Sâm đại sư, lúc thi đấu cần kiềm chế, cũng đừng tổn thương khách nhân của Uy Tư vương quốc.

Bên dưới, Đế Lâm cười khẽ một tiếng.

- Ha ha!

Câu nói của hắn làm đám quan viên của Áo Lan Đa vương quốc cười ha hả.

Đám Lôi Nặc cười mỉm, trên mặt không hề có vẻ lo lắng.

Đám Tây Nhĩ Đốn thì đầy nghi ngờ, bên Lôi Nặc biết rõ thực lực Áo Tạp Tác nhưng không hề lo lắng, ngược lại còn có vẻ nhẹ nhõm?

Nhớ lại biểu hiện của quốc vương Lai Sâm Đặc và đám Đế Lâm khi Áo Tạp Tác khiêu chiến Kiệt Sâm cũng không hề lo lắng, ngược lại như muốn xem, điều này khiến Tây Nhĩ Đốn đột nhiên thấy lo lắng.

Chẳng lẽ thực lực Kiệt Sâm đại sự cũng rất mạnh? Tây Nhĩ Đốn thầm hỏi.

Bất quá lúc này hắn đã không còn nghĩ được thêm gì, bởi vì cuộc luận võ đã bắt đầu.

- Đao kiếm vô tình, nếu như không có thực lực thì ngoan ngoãn nhận thua là được rồi.

Áo Tạp Tác cười nhạt, thân hình lóe lên như thiểm điện lướt tới.

Quỹ đạo của hắn phiêu hốt như chim yến, một đạo lưu quang hỏa hồng sắc phun ra nhắm ngay Kiệt Sâm.

Nhanh, quá nhanh!

Vào lúc này, Áo Tạp Tác triệt để thể hiện thực lực của lục giai trung cấp tôn linh sư. Ngoại trừ các cường giả thất giai hoàng linh sư như Đế Lâm, các linh dược sư đều không thể nhìn rõ thân ảnh của Áo Tạp Tác.

Ông......

Không khí bắt đầu chấn động, toàn trường chỉ còn lại tiếng trường kiếm xé rách không gian.

Áo Tạp Tác cũng không xuất toàn lực, thậm chí cũng không gia tăng bao nhiêu linh lực. Đối phương trong mắt hắn quá yếu ớt, chỉ cần một kích tùy ý đã có thể đánh bại, căn bản không cần dùng quá sức.

Trường kiếm vừa đâm ra, Áo Tạp Tác đã tưởng tượng Kiệt Sâm bị đánh bại.

- Xú tiểu tử, ta sẽ khiến cho mọi người biết rõ, ta, Áo Tạp Tác mới là đệ nhất thiên tài Linh Sư ở vùng Tây Bắc.

Trong lòng Áo Tạp Tác hò hét.

Trong một khoảnh khắc, hỏa hệ linh mang từ trường kiếm trong tay Áo Tạp Tác sắp đâm thẳng vào Kiệt Sâm.

Đối mặt với công kích của Áo Tạp Tác, Kiệt Sâm giống như bị sợ choáng váng, đứng sững ở đó không hề có chút phản ứng.

Mọi người bên dưới đều mở to mắt.

Vào lúc trường kiếm trong tay Áo Tạp Tác dường như sắp đâm vào thân thể Kiệt Sâm.....

Ông!

Tay trái Kiệt Sâm đột nhiên lóe lên, trọng kiếm hắc sắc đột ngột xuất hiện rồi một luồng ô mang lóe lên.

BOANG...!

Trường kiếm của Áo Tạp Tác lập tức bị chặn lại.

- Cái này...... Không thể......

Nhìn Kiệt Sâm trong khoảnh khắc cuối cùng chặn đứng công kích của mình, Áo Tạp Tác trợn mắt kinh hô, không đợi hắn kịp phản ứng!

- Ầm!

Một chuỗi tiếng nổ vang lên như sấm, chấn ong tai mọi người.

"- Phanh!

Áo Tạp Tác căn bản chưa kịp thấy gì thì cảm giác một đạo ô mang bổ trúng, kèm theo đó là một lực lượng không thể chống đỡ chui vào cơ thể khiến hắn đang như liệp ưng bay lượn liền đổ sập xuống.

Áo Tạp Tác nỗ lực chế trụ thân hình trên không trung nhưng dù vùng vẫy thế nào thì thân thể vẫn như một cái bao rách rơi thẳng vào mặt đất.

- Ầm.

Trong tiếng nổ cực lớn, Áo Tạp Tác va chạm với mặt đài đá cứng rắn.

Một dòng máu tươi từ khóe miệng của hắn yên lặng chảy xuống.

Yên tĩnh, yên tĩnh như chết!

Cả đám Tây Nhĩ Đốn nín thở, toàn trường yên ắng đến ngay cả tiếng một cây kim rơi cũng nghe thấy.

- Cái này......

Dân chúng trong vương thành đều há mồm trợn mắt nhìn qua. Bên Uy Tư vương quốc, ngoại trừ lĩnh đội bên Tây Nhĩ Đốn là Lợi Âu có thực lực thất giai cấp thấp hoàng linh sư thì tất cả đầu không thể tin.

Người khác không biết Áo Tạp Tác mạnh bao nhiêu nhưng bọn họ đều biết rành mạch. Đây chính là thiên tài chưa từng bại trận, ở Uy Tư vương quốc chính là thần.

Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, tồn tại như thần linh này của bọn họ lại bị Kiệt Sâm một chiêu đánh ngã, trùng kích thị giác như vậy khiến đầu óc bọn họ như đình chỉ suy nghĩ.

Tây Nhĩ Đốn càng thêm chấn động, nghĩ lại bên Lôi Nặc vừa rồi cười cười, chẳng phải đã sớm biết rõ kết quả.

Đám Tây Nhĩ Đốn còn đang khiếp sợ nghi hoặc thì một tiếng phẫn uất truyền đến.

- Vừa rồi ta không xuất toàn lực nên bị ngươi thừa cơ. Ta không tin, đệ nhất thiên tài Uy Tư vương quốc như ta lại không bằng ngươi.

Áo Tạp Tác miệng đầy máu tươi, hai mắt đỏ thẫm, tràn ngập vẻ không cam lòng.

Từng đạo linh lực hỏa hồng sắc không ngừng từ thân thể hắn bốc lên, thiêu sém cả từng mảng đá trên võ đài.

Áo Tạp Tác giơ cao trường kiếm, một đạo xích luyện hỏa hồng sắc như hỏa long trùng thiên, khí thế cường đại đến nghẹt thở.

- Hỏa thục thập bát trảm!

Áo Tạp Tác rống lên, cả người phóng vọt lên trời như một cự điểu hỏa diễm khổng lồ, sau đó lập tức bổ xuống.

Một kích vừa rồi, vì khinh thường nên hắn cũng không xuất toàn lực. Lúc này, trong cơn phẫn nộ, Áo Tạp Tác đã đánh ra đòn công kích sát thủ của mình.

Trong nháy mắt, thân hình Áo Tạp Tác mơ hồ, mười tám đạo hỏa diễm từ bốn phương tám hướng nhắm vào Kiệt Sâm.