Chương 280: Lôi Nặc gào thét

Dược Thần

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Mã Nhĩ Gia tuy rằng cùng La Bỉ Ni Áo kia đều là lục giai trung cấp tôn Linh Sư, nhưng một người được đỉnh tiêm gia tộc ở Áo Lan Đa vương quốc bồi dưỡng, một người chỉ là đệ nhất cao thủ bên ngoài Hỗn Loạn thành, hơn nữa chỉ mới tấn cấp đến trung cấp Tôn Linh Sư trước đó không lâu,đối với công kích cường hãn của Lôi Nặc, tất nhiên là không có lực phản kháng rồi.

- Không tốt, đi mau!

Trước đám người Gia tộc Đạt Khắc Tư, sắc mặt Áo Ba Mã lập tức trở nên trắng bệch, không còn chút huyết sắc, cả người như thiểm điện, lập tức hướng phía ngoài viện phóng đi.

Đối diện với siêu cấp cao thủ, có thể một kiếm đánh chết tộc trưởng Mã Nhĩ Gia, Áo Ba Mã biết thực lực mình so với đối phương, chỉ sợ cũng là chuyện một kiếm lên đường a.

Trông thấy Áo Ba Mã đào tẩu, lập tức thành viên còn lại của Gia tộc Đạt Khắc Tư cũng liền tỉnh ngộ, hoảng sợ mà tứ tán chạy trốn.

- Tiền bối, nhanh ngăn hắn lại, người kia là Tam trưởng lão Áo Ba Mã của Gia tộc Đạt Khắc Tư, là một gã lục giai tôn Linh Sư của Gia tộc Đạt Khắc Tư còn sót lại.

Nạp Đức Tư ở bên cạnh vội vàng hô lớn lên tiếng.

- Ah?

Lôi Nặc ánh mắt lạnh như băng, chăm chú nhìn theo, một cổ sát khí cường đại từ vị trí Lôi Nặc dâng lên, nhiệt độ trong sân phảng phất bỗng nhiên giảm xuống vài lần, ngay cả ánh mặt trời cũng phảng phất mang theo một tia lãnh ý.

Cách đó không xa, Áo Ba Mã đang vội vã chạy trốn, bỗng nhiên cảm giác thấy lạnh cả người, hắn chưa bao giờ cảm thụ qua sát khí lạnh thấu xương mà cường đại vô cùng như thế!

Hắn cảm giác mình phảng phất là một con kiến trong gió tuyết, không có bất kỳ chỗ phản kháng. Huyết dịch cứng lại, thân thể cứng ngắc, không thể ngăn cản sợ hãi từ chỗ sâu nhất trong nội tâm xông ra.

Một đạo linh lực chấn động kinh thiên, theo phía sau lưng của hắn truyền đến, nhưng mà thân thể hắn lại cứng ngắc, chỉ biết cắm đầu xông tới phía trước, không dám quay đầu lại.

- Ngươi là Áo Ba Mã? Cảm giác bị toàn thân bị xâm lược rất thoải mái sao?

Thanh âm lạnh như băng của Lôi Nặc đột ngột vang lên bên tai Áo Ba Mã.

- Không,,, Ngươi không thể giết ta, con của ta là Khắc Lý Tư Thác, hắn đã gia nhập gia tộc Bội Lôi, nếu ngươi giết ta, hắn sẽ thay ta báo thù a!

- Thật sao? Vậy ngươi cứ nói hắn tới tìm ta a!

Lôi Nặc đạm mạc lên tiếng.

- Oanh!

Một đạo kim sắc kiếm hồng không thể địch nổi theo tay trái hắn bắn ra, phút chốc liền xẹt qua toàn bộ không gian, lập tức đánh trúng vào Áo Ba Mã đang vội vã chạy như điên.

- Phốc phốc!

Huyết châu lạnh lẽo ở trên trời rơi vãi xuống, hai mắt Áo Ba Mã lập tức trừng tròn xoe, miệng phát ra thanh âm Ôi Ôi, thân thể liền bổ nhào xuống mặt dất.

Máu tươi nhuộm hồng cả bùn đất dưới người hắn.

- Thật là, thời điểm người đối mặt với tử vong mới có thể hiểu được sợ hãi cùng sám hối a.

Lôi Nặc trong miệng thì thào, nhìn qua thi thể của Áo Ba Mã, tay trái đột nhiên cầm chặt trường kiếm, thẳng đến khi nắm tay trắng bệch

Đáy lòng hắn giờ khắc này nhịn không được mà bắt đầu run lên, trong mắt toát ra một tia thật bi ai.

- Ta muốn nắm chặt lấy thanh kiếm này, bảo vệ ta người ta phải bảo vệ, phải bảo vệ gia tộc.

Hắn nhìn về phía Kiệt Sâm, trong lòng cao giọng hét:

- Ta muốn không ngừng trở nên mạnh mẽ, trở nên manh mẽ, mười năm, còn có mười năm, Áo Cổ Tư Đô, gia tộc Đạo Tư, các ngươi đợi đó.

Móng tay Lôi Nặc khảm thật sâu vào thịt, nhưng hắn lại chưa phát giác ra. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

- Mã Nhĩ Gia chết rồi, Áo Ba Mã chết rồi, giết giết giết, thẳng hướng gia tộc Đạt Khắc Tư!

Trong sân, Địch Á Tư mạnh mẽ hét to, nét mặt hưng phấn đến ửng hồng.

- Đúng, giết, giết gia tộc Đạt Khắc Tư kia!

Tộc trưởng Thái Sâm cũng kích dộng mà lên tiếng.

- Tiền bối, chúng ta cùng tới chỗ gia tộc Đạt Khắc Tư a, gia tộc Đạt Khắc Tư này thân là đệ nhất gia đệ nhất gia Thánh Phỉ thành, trong nhà tài bảo vô số, trả hết nợ tiền bối trước, xin tiền bối nhận cho!

Nạp Đức Tư đề nghị.

- Các ngươi đi thôi, bọn ta không đi!

Lôi Nặc cùng Kiệt Sâm liếc nhìn nhau, lên tiếng.

- Vậy tiền bối ở đây chờ tin tốt của bọn ta a.

Suất lĩnh tất cả thành viên cùng hộ vệ còn lại của gia tộc Khang Tư, đằng đằng sát khí hướng thẳng gia tộc Đạt Khắc Tư mà đi.

- Tộc trưởng Mã Nhĩ Gia gia tộc Đạt Khắc Tư đã chết, trưởng lão Áo Ba Mã đã chết!

- Tộc trưởng Mã Nhĩ Gia gia tộc Đạt Khắc Tư đã chết, trưởng lão Áo Ba Mã đã chết!

Tất cả thành viên gia tộc Khang Tư trên đường đi mà hét lớn.

- Cái gì? Tộc trưởng Mã Nhĩ Gia gia tộc Đạt Khắc Tư đã chết, làm sao có thể, không phải nói hắn tấn cấp đã đến trung cấp tôn linh sư sao?

- Gia tộc Đạt Khắc Tư này vừa mới diệt gia tộc Ni Dư, trước đó lại giết gia tộc Khang Tư, như thế nào sau một lát tộc trưởng Mã Nhĩ Gia đều chết hết?

- Đúng vậy a? Hiện giờ đầy đường đều là thành viên của gia tộc Khang Tư, chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ đội ngũ gia tộc Đạt Khắc Tư bị gia tộc Khang Tư đánh bại?

Theo thanh âm chém giết của gia tộc Ni Nhĩ cùng gia tộc Khang Tư đinh tai nhức óc truyền ra, sớm đã tới tai mỗi người trong Thánh Phỉ thành, lúcđầu tất cả dân chúng trong Thánh Phỉ thành được tin tộc trưởng Mã Nhĩ Gia gia tộc Đạt Khắc Tư tấn cấp đến trung cấp tôn Linh Sư, đã diệt đi gia tộc Ni Nhĩ, lập tức liền muốn tiêu diệt luôn gia tộc Khang Tư. Thế nhưng trong nháy mắt, tất cả đều thay đổi, điều này khiến dân chúng vô cùng nghi hoặc.

Đương nhiên, nghi hoặc thi nghi hoặc, dân chúng chỉ có thể đóng chặt cửa, ở giữa cảnh chém giết của các gia tộc, bọn họ là dân bản địa Hỗn Loạn chi lĩnh, kinh nghiệm thật sự là rất nhiều, đối với bọn hắn mà nói, vô luận là gia tộc nào thắng lợi thì tình huống đều như nhau.

Phủ đệ gia tộc Đạt Khắc Tư, ở khu đông thành Thánh Phỉ, phủ đệ kia cực kỳ rộng lớn, thị nữ mỹ mạo cực kỳ nhiều, tộc trưởng Mã Nhĩ Gia vậy mà lại là người phi thường yêu thích sắc đẹp a.

Bên ngoài đại môn, vài tên hộ vệ giờ phút này hết thảy chú ý chung quanh, sau khi Kim Thiên gia tộc đánh Thánh Phỉ thành, toàn bộ Thánh Phỉ thành chỉ còn gia tộc của mình, đối với những hộ vệ này mà nói, trong nội tâm tự nhiên là vô cùng hưng phấn.

Lúc trước theo một ít thàh viên gia tộc Khang Tư chạy trốn, căn bản không dám trở về phủ đệ gia tộc, những hộ vệ này căn bản còn không biết chút nào.

Đột nhiên, ở đâu truyền đến một hồi hò hét, vài tên hộ vệ nghe xong, sắc mặt lập tức biến đổi.

Nhưng trong nội tâm bọn hắn vẫn có chút không thể tin được.

Đúng lúc này, xa xa xuất hiện đoàn người dày đặc, hùng hổ lao đến, hai người đầu lĩnh tay giơ cao hai đầu người, dùng thực lực những hộ vệ này, tự nhiên có thể diện mục của hai cái đầu kia.

- Trốn!

Bọn hộ vệ sớm đã sợ tới mức kinh hồn bạt vía, trực tiếp quay về một hướng khác cắm đầu mà chạy.

Ngày hôm nay, tiếng chém giết một mực kéo dài dến tối, lúc này mới dần dần lắng xuống, các cửa tiệm cùng phường thị của tam đại gia tộc trong Thánh Phỉ thành, thi thể nằm khắp nơi, máu chảy thành sông.