Chương 270: Thuốc dẫn

Dược Thần

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Hộ vệ lúc này mới phục hồi tinh thần lại, trên mặt vốn là vẻ vô cùng sung sướng vì sống sót sau tai nạn lập tức trở nên khẩn trưởng. Kiệt Sâm đi đến trước mặt Nạp Đức Tư lúc trước bởi vì trối chết một hồi lâu, trở về từ cõi nên nên Nạp Đức Tư lúc này co quắp ngồi dưới đất như bùn nhão, hai mắt thất thần. Cái mũi Kiệt Sâm hơi động một chút, chỉ chỉ về phía một kiện nội giám tàn phá dưới trường bào của NạpĐức Tư, bình tĩnh nói:

- Nếu như các ngươi không muốn chết, tốt nhất là ném nóđi.

Theo ngón tay của Kiệt Sâm, ánh mắt hộ vệ rơi vào nội giáp dưới trường bào Nạp Đức Tư, sắc mặt lập tức biến đổi.

Mà Nạp Đức Tư vốn hai mắt vô thần, đang thở hổn hển cũng lập tức khôi phục lại thần trí, vội vàng bỏ trường bào qua, lại cời xuống áo giám bên dưới, trong hai mắt mang theo một tia chấn kinh và nghi ngờ nói:

- Ngài, ý của ngài là...

Sắc mặt của hắn đột nhiên biến đổi, hỏi một tiếng, sau đó ném nội giáp ra xa như một củ khoai lang phỏng tay vậy.

Nội giáp rơi vào cách Kiệt Sâm không xa, Kiệt Sâm xoay người nhặt nội giáp lên, ngón tay sờ lên một tầng nhung mềm phủ trên đó một chút, sau đó đưa lên trước mũi ngưởi một chút.

- Là do nội mô bì của Nham thạch Cự Tích khi còn nhỏ chếthành, đã được ngâm qua trong dung dịch kinh cức tử, ác chiểu hoa, ngư mục đảm. Đây là dụ thú dược tề.

Kiệt Sâm chính xác báo ra tài liệu bên trong nội giáp.

Nạp Đức Tư và hộ vê, cùng với Kim Lợi hơi mờ mịt nhìn hai người Kiệt Sâm và Lôi Nặc, Kiệt Sâm liếc qua, nói:

- Dụ thú dược tề là do các Thuần Thú Sư dùng để hấp dẫn linh thú, bên trong sẽ phát ra hương vị mà linh thú cực kỳ ưa thích, mà khí thể do kinh cức tử, ác chiểu hoa, khí ngư mục đảm cùng nội mô bì của Nham Thạch Cự Tích hỗn hợp lại sinh ra có thể khiến Cuồng Bạo Ma Hùng tính tình vô cùng ôn hoa lâm vào trạng thái điên cuồng.

Lời của Kiệt Sâm khiến Nạp Đức Tư và hộ vệ biến sắc.

- Các ngươi có lẽ may mắn, không đưa tới nhân diện huyết chu và Ưng nhãn Sư Thứu, những thành phần này cũng hữu hiệu với chúng.

Lời của Kiệt Sâm khiến Nạp Đức Tư và hộ vệ kia trên mặt trong nháy mắt không còn chút huyết sắc.

Nhân diện huyết chu vô cùng kịch độc, am hiểu đánh lén, mà Ưng nhãn Sư Thứu lại rất hung tàn, lực lớn vô cùng, hai loại linh thú này qua lại ở đại lục phía nam, dều là thuộc về lục giai linh thú, Nạp Đức Tư đã từng nghe qua ở Hỗn Loạn chi lĩnh có một mạo hiểm đoàn cường đại ở Vân Vụ Sơn lĩnh gặp phải một đầu nhân diện huyết chu, toàn bộ mạo hiểm đoàn gần ba trăm người, cuối cùng chỉ còn lại ba người trở về Hỗn Loạn chi lĩnh. Nếu so với hai đầu ma thú khủng bố kia, Cuồng Bạo Ma Hùng chỉ có thể coi là tiểu nhân vật không nhập lưu thôi.

- Nhị thiếu gia, nội giáp này của ngươi...

Thanh âm hộ vệ mang theo một tia rung động hỏi.

Trên mặt Nạp Đức Tư tái nhợt không chút huyết sắc, ánh mắt chợt lại âm trầm xuống, sắc mặt hắn dữ tợn, cơ bắp trên mặt vặn vẹo, cắn răng nói:

- Vâng...

Hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn bọn người Kim Lợi:

- Là do người khác tặng cho!

Ánh mắt của hắn biến ảo bất định, nhưng có thể thấy được hắn đang rất phẫn nộ.

Hộ vệ thức thời ngậm miệng không nói nữa, hiện giờ ở nơi không thích hợp, hơn nữa tuy rằng hắn là hộ vệ của NạpĐức Tư, nhưng chuyện của Nhị thiếu gia còn chưa tới phiên một hộ vệ như hắn quan tâm.

Ánh mắt Kim Lợi nhìn về nơi khác, giả bộ như không biết chút nào, hắn chỉ là đoàn trưởng một mạo hiểm đoàn, loại chuyện thế này căn bản không phải thân phận như hắn có thể liên lụy vào được, đồng thời hắn cũng vì đạo công kích phóng thích ra với Nạp Đức Tư lúc trước mà cảm thấy lo lắng, đối phương thân là một trong tam đại gia tộc Thánh Phỉ thành, nếu như muốn động thủ với một đoàn trưởng như hắn thì cũng không phải Kim Lợi có thể ngăn cản được.

Trong nội tâm Kiệt Sâm cũng có thể đoán ra đại khái, xem ra trình độ hỗn loạn hung ác trong Hỗn Loạn chi lĩnh này vượt rất xa khỏi dự tính của hắn, từ biểu lộ của Nạp Đức Tư là có thể thấy được nội giáp này là do một người cực kỳ thân cận tặng cho hắn, nếu không thì hắn cũng không lộ ra loại thần sắc này rồi.

Trên thực tế, mưu kế đối phương dùng hôm nay không chê vào đâu được, nếu không phải Kiệt Sâm thân là thủy tổ khai sáng kỹ thuật lưu Linh Dược tề, cực kỳ mẫn cảm đối với một ít mùi vị của dược tề thì đổi thành Linh Dược sư khác, coi như là Lỗ Đạo Phu đại sư cũng chưa hẳn có thểphát hiện ra được.

Trên mặt thiếu niên này đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh, không nhìn ra chút mãnh khóe nào cả, hắn đầy ngập cảm kích nói với Kiệt Sâm:

- Đa tạ mấy vị xuất thủ cứu giúp, ta là Nạp Đức Tư, vị này chính là hộ vệ của ta Bỉ, không biết mấy vị muốn đi đâu?

Kiệt Sâm cười nói:

- Ta là Lợi Tư, vị này chính là đoàn trưởng Kim Lợi của Lợi Kiếm mạo hiểm đoàn, chúng ta chuẩn bị đến Thánh Phỉ thành.

Mà Lôi Nặc đứng ở bên cạnh không nói một lời, Kiệt Sâm lại không giới thiệu.

- Vậy thì quá tốt rồi.

Trên mặt Nạp Đức Tư lập tức lộ ra một tia mừng rỡ, mắt nhìn về phía Lôi Nặc ở một bên, lập tức lên tiếng nói:

- Tại hạ là Nạp Đức Tư của Khang Tư gia tộc Thánh Phỉthành, ta muốn mời mấy vị hộ tống ta về thành, đến Thánh Phỉ thành rồi mấy vị cần thù lao gì thì cứ việc nói, cũng thuận tiện để để tại hạ báo đáp ơn cứu mạng của các vịmột phen.

Trên mặt Nạp Đức Tư vô cùng thành khẩn, từ lời nói của Kiệt Sâm và biểu lộ của Kim Lợi khi nhìn Kiệt Sâm và Lôi Nặc, hắn cũng đã minh bạch, tựa hồ hai người này cũng không phải cùng được với Kim Lợi đoàn trưởng.

- Ha ha, vậy ngươi phải hỏi Kim Lợi đoàn trưởng rồi, chúng ta cũng chỉ đi theo đoàn xe của Kim Lợi đoàn trưởng đi Thánh Phỉ thành thôi.

Kiệt Sâm lên tiếng cười nói. Nạp Đức Tư vội vàng dời ánh mắt về phía Kim Lợi ở một bên.

- Ha ha, Nạp Đức Tư thiếu gia có thể đi theo mạo hiểmđoàn của tại hạ chính là phúc khí của tại hạ, chỉ hi vọng NạpĐức Tư không ghét bỏ là tốt rồi.

Kim Lợi vội vàng lên tiếng.

- Kim Lợi đoàn trưởng nói đùa!

Nạp Đức Tư biểu hiện cực kỳ lão luyện, cho dù lúc trước Kim Lợi đã khiến Nạp Đức Tư cực kỳ tuyệt vọng, nhưng sauđó Nạp Đức Tư vẫn tươi cười lên, tựa hồ lúc trước tựa hồ không xảy ra chuyện gì vậy.

Sau khi hàn huyền vài câu, Kiệt Sâm đi lấy linh hạch của bađầu Cuồng Bạo Ma Hùng, rồi mọi người tiếp tục lên đường.

Lúc này Kim Lợi cực kỳ nhiệt tình muốn dọn ra hai cái xe ngựa cho Kiệt Sâm và Nạp Đức Tư bọn hắn ngồi, nhưng lại Kiệt Sâm cự tuyệt, vẫn ngồi trên chiếc xe ngựa cứng ngắc ở cuối cùng kia

Mà Nạp Đức Tư cũng cự tuyệt hào ý của Kim Lợi, đi theo Kiệt Sâm đi tới chiếc xe ngựa cứng ngắc ở cuối cùng.

Lần nữa trông thấy bọn người Kiệt Sâm, vẻ hiền hoàn của bọn người Khăn Ni Á lúc trước đã sớm không thấy nữa, trên mặt lộ vẻ vẻ cung kính.

Hỗn Loạn chi lĩnh là nơi cường giả vi tôn, lúc trước bọn người Khăn Ni Á tuy rằng cảm thấy Lôi Nặc mạnh, nhưng cũng chỉ cho rằng không sai biệt với đoàn trưởng của mình thôi, nhưng lúc trước Lôi Nặc ba kiếm đánh chết ba đầu Cuồng Bạo Ma Hùng lại khiến trong nội tâm bọn hắn trànđầy súng bái và sợ hãi.

Cuồng Bạo Ma Hùng chính là ngũ giai linh thú a, đồng đầu cánh tay sắt, đầu lâu chắc chắn vô cùng, tuy rằng người cụt tay kia tu luyện là kim hệ công pháp chí dương chí cương, nhưng muốn một kiếm đánh chết Cuồng Bạo Ma Hùng, ít nhất cũng phải có thực lực ngũ giai cao cấp tông Linh Sư thì mới được, thực lực như vậy, coi như trong toàn bộ Thánh Phỉ thành cũng coi như cao cấp nhất rồi.

Trông thấy Kiệt Sâm và bọn người Nạp Đức Tư đi lên, mọi người vội vàng nhường vị trí tốt nhất của mình cho bốn người, vốn mấy người còn chuẩn bị đi xuống nhưng lại bịKiệt Sâm ngăn trở.

Thi thể ba đầu Cuồng Bạo Ma Hùng cũng bị Kiệt Sâm đưa cho Kim Lợi, lập tức khiến Kim Lợi mừng rỡ đến trên mặtđầy hòa, vội vàng phái người đi giải phẫu.

Đối với Kiệt Sâm mà nói, mình đã lấy đi linh hạch quý giá nhất, về phần các bộ phận khác..., tuy rằng cũng đáng ít tiền, nhưng lấy thân gia hiện giờ của Kiệt Sâm cũng không cần phải để trong lòng làm gì, sau khi đội ngũ rối loại một hồi lại lần nữa chậm rãi lên đường.

- Các hạ là một Linh Dược sư sao?

Nạp Đức Tư nhìn qua Kiệt Sâm hiếu kỳ nói.

- Chỉ là có chút hiểu biết đối với tài liệu thôi!

Kiệt Sâm cười cười, lúc trước lúc rời đi, hắn trông thấy NạpĐức Tư dùng tiểu đao vụng trộm cắt xuống một góc giáp gia, tựa hồ muốn quay về nghiệm chứng xem thử Kiệt Sâm nói đúng không.

Ven đường Nạp Đức Tư đối với Kiệt Sâm vô cùng nhiệt tình, sau khi nghe nói Kiệt Sâm là lần đầu tiên đến Thánh Phỉ thì hắn lập tức giảng giải cho Kiệt Sâm nghe về phong ti nhf của Thánh Phỉ thành, mà Kiệt Sâm cũng cười hàn huyên với Nạp Đức Tư, đương nhiên đều là nói chuyện phiếm cả.

Về phần Lôi Nặc, vừa lên xe ngựa liền nhắm mắt tu luyện khiến mọi người ở đây bị đả kích không nhỏ.

Lộ trình kế tiếp, tất cả mạo hiểu giả trong đội xe đều thảlong, trong đội ngũ đã có người giả như vậy thì còn gì phải sợ nữa.

Mặc dù nói trong cường đạo bình thường đều có nhân vật cường đại tồn tại, nhưng dù sao cũng là số ít, bình thường thủ lĩnh cường đạo có thể đạt tới cấp bậc như đoàn trưởngđã là tương đối thưa thớt rồi, dù sao đạt cấp bậc Tông Linh Sư, có rất ít người nguyện ý dừng lại trong sơn lĩnh này, nhân vật như vậy dù đến bất kỳ gia tộc nào cũng được coi trọng cả, trừ phi là những người thích chém giết thôi.

Nhưng người một tay kia có thể một kiếm chém chết ngũ giai linh thú Cuồng Bạo Ma Hùng mà đoàn trưởng khó khăn lắm mới chống lại được, đó là thực lực thế nào chứ?

Đoàn xe di chuyển, giữa trưa ngày thứ hai, đoàn xe rốt cục cũng đi tới Thánh Phỉ thành.

Đây là một tòa thành trì toàn thân màu đen, giống như một linh thú khổng lồ chiếm giữ ở đằng kia vậy, không giống với thành thị trong Áo Lan Đa vương quốc, toàn bộ thành trì Thánh Phỉ thành cao tới 20m, loại độ cao này thì không phải cường giả khó có thể trèo leo lên được, hơn nữa thủ vệ cũng tương đối nghiêm khắc.

Đoàn xe sau khi đến thành trì thì mỗi người liền đi một ngả, Nạp Đức Tư nhiệt tình mời Kim Lợi đi làm khách nhưng cũng bị Kim Lợi khách khí cự tuyệt, nói về sau có rảnh lại đi bái phỏng.

Khang Tư gia tộc cũng không giàu có lắm, điểm ấy từ phủđệ là có thể thấy được, so với phủ đệ của Thác Đức gia tộc thì ở đây cũng không xem là xa hoa. Nhưng bất đồng với phủ đệ Thác Đức gia tộc chính là, toàn bộ lực lượng thủ vệcủa Khang Tư gia tộc đều cực kỳ hùng hậu, trong toàn bộ phủ đệ có thể nói ba bước một cương vị, năm bước một trạm canh gác cũng không đủ, thỉnh thoảng còn có nhiều đội hộ vệ khí tức bưu hãn, lưng đeo lợi đao đi ngang qua nữa.

Đây cũng là khí tạo mà mỗi gia tộc ở Hỗn Loạn chi lĩnh đều có, hỗn loạn, chiến đấu, chém giết, ở chỗ này nhìn quen lắm rồi.

Tộc trưởng Khang Tư gia tộc Thái Sâm là một trung niên nhân toàn thân tràn ngập uy nghiêm, một khuôn mặt trầm ổn khiến người nhìn sinh ra hảo cảm, như một phụ thân yêu thương, cười rộ lên tràn đầy sức cuốn hút.

Nhưng đạo tinh quang ngẫu nhiên lại lóe lên trong đôi mắt kia lại khiến người hắn biết được hắn cũng không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.

Thái Sâm an ủi Nạp Đức Tư một phen, sau đó liền trách cứhắn biết rõ Vân Vụ Sơn lĩnh nguy hiểm như thế thì không nên xâm nhập vào Vân Vụ Sơn lĩnh làm gì. Mà Nạp Đức Tư thì lại vẻ mặt kính cẩn nghe phụ thân hắn giáo huấn, mang trên mặt vẻ thành khẩn chịu giáo huấn, mãi cho đến khi chấm dứt cũng không nói thêm gì.

- Phụ thân, lần này may mắn mà có hai vị ân nhân này, nếu không phải bọn hắn, ta chỉ sợ đã không thấy được phụ thân rồi.

Nạp Đức Tư nói đến đây hai mắt hiện hồng, tiếng nói nghẹn ngào.

Thái Sâm nghe vậy vội vàng đứng dậy, hành lễ với Kiệt Sâm và Lôi Nặc nói:

- Đa tạ hai vị, Thái Sâm thật sự vô cùng cảm kích, hai vịnếu có chỗ gì cần Thái Sâm thì xin cứ mở miệng.

Tiếp theo có vài phần tự tin nói:

- Ở Thánh Phỉ thành, lời của tại hạ cũng có một ít tác dụngđấy.

Thái Sâm khi Kiệt Sâm và Lôi Nặc vừa tiến vào cũng đã vụng trộm dò xét qua hai người, khí thế lạnh lùng của Lôi Nặc khiến hắn phải rung động, trong nội tâm càng âm thầm cảnh giác, hai người một già một trẻ này đến Thánh Phỉthành đến tột là muốn làm gì?

- Thái Sâm tộc trưởng, kỳ thật ta muốn hỏi thăm ngươi một vật.

Kiệt Sâm lên tiếng

- Nghe ngóng một vật?

Thái Sâm sững sờ, lập tức lên tiếng nói:

- Xin tiểu huynh đệ cứ nói.

Lúc vừa bắt đầu Thái Sâm đã nhìn ra Kiệt Sâm và Lôi Nặc tựa hồ không hề giống như người của Hỗn Loạn chi lĩnh, hơn nữa quan hệ của hai người thoạt nhìn là chủ tớ, nhưng lại mang đến cho người một cảm giác không được tự nhiên, với tư cách là một trong tam đại gia tộc của Thánh Phỉ thành,đối với trong thành xuất hiện cao thủ như thế, tự nhiên phải thập phần lưu ý đến ý đồ của bọn hắn, nhưng khi nghe đến Kiệt Sâm muốn nghe ngóng một vật thì trong nội tâm hắn cũng yên tâm hơn không ít.

Kiệt Sâm mỉm cười nói:

- Không biết Thái Sâm tộc trưởng có biết trong Hỗn Loạn chi lĩnh ở đâu có vân vụ linh quả không?

Nói xong, Kiệt Sâm liền nhìn chằm chằm vào con mắt của Thái Sâm.

- Vân vụ linh quả?

Thái Sâm giật mình, lập tức lắc đầu, nói:

- Tại hạ đã ở Thánh Phỉ thành mấy chục năm rồi, còn chưa từng nghe đến qua có ai đạt được chí bảo này, bất quá nếu hai vị đã cần vân vụ linh quả, tại hạ sẽ giúp hai vị hỏi thăm một chút trong Hỗn Loạn chi lĩnh,

Với tư cách là tộc trưởng một trong tam đại gia tộc của Thánh Phỉ thành trong Hỗn Loạn chi lĩnh, Thái Sâm tự nhiên biết rõ tác dụng của vân vụ linh quả này, sau khi ánh mắt nhìn đến Lôi Nặc thì trong mắt liền toát ra một tia chợt hiểu.