Đăng vào: 11 tháng trước
Đối mặt với công kích như bài sơn đảo hải của Lạp Đế Tư, Bố Lỗ khinh thường cười lạnh một tiếng, trong ánh mắt không khỏi xẹt qua một tia hàn quang lạnh lẽo. Trọng kiếm màu đen trong tay hắn điên cuồng được quán chú linh lực màu vàng kim toả mang theo tiếng xé gió trùng trùng điệp điệp bổ mạnh tới phía trước.
- Oanh!
Hai thanh cự kiếm lập tức chém thẳng vào nhau phát ra kình khí hung mãnh cùng với một tiếng nổ mạnh thật lớn.
Khi hai người đối chiêu thì trọng kiếm màu vàng kim trong tay Bố Lỗ cơ hồ rất dễ dàng phá huỷ kiếm chiêu của Lạp Đế Tư, sau đó còn nện thật mạnh lên ngực Lạp Đế Tư một cái.
- Bành!
Dưới một kích này, Lạp Đế Tư cũng không cầm cự nổi nữa, cả người bị đánh bau ra ngoài, miệng phún huyết đập mạnh xuống đất.
- Đoàn trưởng!
Đám thành viên của Thạch Bạc mạo hiểm đoàn lập tức kinh hô lên.
- Ha ha, Lạp Đế Tư, chết đi!
Thân ảnh Bố Lỗ nhanh chóng lướt tới, trong ánh mắt mang theo một tia ngoan lệ, nhấc trọng kiếm trong tay lên muốn chém xuống...
- Dừng tay!
Đúng lúc này, một tiếng quát cực lớn đột nhiên từ bên ngoài huấn luyện tràng vang lên, thanh âm của người này vang vọng không ngừng bên tai tất cả mọi người nơi đây.
Thanh âm này vừa vang lên lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người, ngay cả Bố Lỗ cũng phải dừng động tác lại đưa mắt nhìn xem đến tột cùng là tên gia hoả nào dám cả gan phá hư chuyện tốt của mình.
Ngay cửa vào huấn luyện tràng, ba nhân ảnh chậm rãi bước tới, đi đầu là một thiếu niên với ánh mắt lạnh như băng, tiếng quát vừa rồi chính là từ hắn mà ra. Một trong hai người đi theo phía sau hắn là một trung niên nhân có ánh mắt sắc bén như đao quang, người còn lại là người duy nhất được nhiều người ở nơi này biết đến nhất chính là nhi tử của Lạp Đế Tư đoàn trưởng Thạch Bạc mạo hiểm đoàn - Tạp La Đặc.
- Phụ thân!
Thấy phụ thân của mình miệng đầy máu tươi nằm trên mặt đất, Tạp La Đặc hoảng hốt thốt lên nhưng hai mắt làm hàm chứa sự phẫn nộ đến cùng cực.
- Tạp La Đặc, ai bảo ngươi trở về?
Nghe được thanh âm của Tạp La Đặc, Lạp Đế Tư thân đang trọng thương nằm đó nhưng ánh mắt quật cường lúc này của hắn lại không kiềm được vẻ chấn động, trong miệng gần như điên cuồng gào lên.
- Khục... khục...
Gào lớn tiếng như vậy làm cho thương thế của Lạp Đế Tư càng thêm nặng há miệng phun ra một ngụm máu lớn.
Những thành viên của Thạch Bạc mạo hiểm đoàn cũng nghi hoặc nhìn nhau:
- Tạp La Đặc thiếu gia? Tại sao thiếu gia lại quay về? Không phải lão gia đã đưa thiếu gia đi rồi sao?
- Ha ha ha...
Khi nhận ra người đến là ai, Bố Lỗ đang nghi hoặc tên gia hoả nào lớn gan như vậy thì không nhịn được ôm bụng cười ha hả nói:
- Ta cứ tưởng là ai, nguyên lai chính là Tạp La Đặc thiếu gia, ha ha... ta còn đang lo không biết làm sao để tìm ngươi đây. Tiểu tử ngươi lại ngoan ngoãn tự đưa mình tới cửa, thật đúng là ông trời cũng giúp ta a ha ha ha...
- Ài...
Mông Kỳ đứng giữa đám người trong tràng cũng nhịn không được thở dài một hơi.
- Lão thiên a, ngươi đây chính là muốn diệt tuyệt Thach Bạc mạo hiểm đoàn sao?
Lạp Đế Tư ở giữa tràng cũng nhịn không được dùng đầu đập xuống đất, nắm tay phải đấm thùm thụp xuống nền nham thạch cứng rắn thành một cái hố sâu. Một hắn tử vừa rồi đối mặt với cái chết cũng không nhíu mày như hắn lúc này hai mắt lại phiếm đỏ...
Ánh mắt Lạp Đế Tư lúc này chỉ còn lại một màu tro tàn, tâm tình vô cùng chán chường, thở dài:
- Bỏ đi, bỏ đi, đây đúng là thiên ý a, thiên ý a!
- Kiệt Sâm, Vi Ân đại nhân!
Thấy vẻ thống khổ của phụ thân mình, Tạp La Đặc lập tức hai mắt nhoè lệ nhìn về phía hai người Kiệt Sâm khẩn cầu.
- Ha ha, Tạp La Đặc, hai người này chính là nguyên nhân khiến ngươi trở lại sao?
Ánh mắt Bố Lỗ loé lên vẻ cảnh giác nhưng miệng vẫn cuồng ngạo cười nói:
- Hôm nay Bố Lỗ ta muốn giết người, cho dù là thiên vương lão tử tới cũng không cứu được các ngươi!
Ngay sau đó, hai mắt Bố Lỗ loé lên tinh quang, lãnh đạm nói:
- Hai vị bằng hữu, Bố Lỗ ta thân là Ngũ giai trung kỳ Tông Linh Sư thống lĩnh đội hộ vệ thành phủ chủ Uy Thạch Thành, hai vị nếu thật sự muốn đồng thời là địch nhân của ta cùng với tất cả các mạo hiểm giả trong Uy Thạch Thành thì ta cũng không cần biết các ngươi từ đâu tới và tại sao lại tới, ta chỉ muốn nhắc nhở hai vị một câu là đừng nên xen vào việc của người khác, đừng rỗi hơi nhúng mũi vào chuyện nơi này miễn làm cái thớt trút giận cho người khác mà cũng góp luôn tính mạng của mình vào, vậy thì được không bù nổi mất đâu!
Tuy Bố Lỗ không biết thân phận của hai người Kiệt Sâm nhưng bất kể là Kiệt Sâm hay Vi Ân, trên người đều tản mát ra khí tức của thượng vị giả, loại khí tức này chỉ xuất hiện ở những người có thân phận và địa vị cao lâu ngày được nuôi dưỡng mà thành nên khiến cho Bố Lỗ cũng đôi chút kiêng kị.
- Tạp La Đặc, hai vị bằng hữu này là ai? Mau bảo bọn họ chạy nhanh đi, Thạch Bạc mạo hiểm đoàn chúng ta trước giờ bao giờ để cho bằng hữu bị liên luỵ!
Lạp Đế Tư với vẻ mặt đầy trịnh trọng lên tiếng.
- Phụ thân, đây là Kiệt Sâm, còn đây là Vi Ân đại nhân, lúc trước chính là hai người bọn họ cứu ta từ tay của Ba Thác. Phụ thân yên tâm, có Kiệt Sâm và Vi Ân đại nhân ở đây thì Thạch Bạc mạo hiểm đoàn chúng ta nhất định sẽ không có chuyện gì!
Tạp La Đặc lúc trước đã chứng kiến thực lực của Vi Ân nên trong lòng minh bạch chỉ cần cường giả Thất giai Hoàng Linh Sư như Vi Ân chịu ra tay thì việc tiêu diệt một tên như Bố Lỗ là vô cùng dễ dàng.
- Kiệt Sâm?
Sau khi nghe tên của Kiệt Sâm, Bố Lỗ, Lạp Đế Tư cùng với đại bộ phận đám mạo hiểm giả lập tức nhíu mày, trong ánh mắt đều lộ ra vẻ nghi hoặc tại sao cái danh tự này lại nghe quen tai như vậy?
- Kiệt Sâm? Kiệt Sâm?
Đám người Lạp Đế Tư và Bố Lỗ thì thào tên Kiệt Sâm vài lần, sau đó dường như nhớ tới cái gì cả đám đều lộ vẻ hoảng sợ.
Khi mọi người ở đây như nghĩ ra cái gì đó thì nhất thời đều dùng bộ mặt như gặp quỷ đưa ánh mắt vừa nghi hoặc vừa sợ hãi vừa khó tin nhìn lên người Kiệt Sâm.
Ta nói tại sao cái tên Kiệt Sâm này lại nghe quen như vậy. Đây không phải là tên của vị thiên tài mà vương quốc phái đi tham gia Linh Dược Sư đại hội và đạt được giải quán quân sao? Hẳn là...
Bố Lỗ không khỏi vì ý nghĩ vừa toát ra trong đầu mình mà giật mình kinh sợ, ngay cả Lạp Đế Tư và những mạo hiểm giả tin thông tin tức cũng há hốc mồm.
Việc Kiệt Sâm đoạt được quán quan trong đại hội Linh Dược Sư sớm đã được một ít người chứng kiến truyền ra, sự tích uy phong vang dội như thế tự nhiên sẽ được mọi người lưu truyền rộng rãi, bởi vậy tuy Kiệt Sâm còn chưa về nước, vương quốc Áo Lan Đa vương quốc còn chưa đưa ra công văn chính thức nhưng một số người có thông tin linh hoạt đều đã nhận được tin tức này.
Về việc Vi Ân đại phát thần uy tại Uy Tư vương quốc, đánh chết tam vương tử Mạt Lạp Khắc của Uy Tư vương quốc cũng đã bị những quốc gia lẳng lặng đè xuống nên không mấy ai biết việc này. Bất kể là vì mặt mũi của Uy Tư vương quốc hay tin tức về việc một vị cường giả Bát giai Đế Linh Sư xuất hiện cũng sẽ tạo thành một chấn động cực kỳ khủng khiếp ở vùng tây bắc này.
Cảm nhận được bầu không khí cổ quái cùng với biểu tình như há hốc mồm kia của phụ thân mình, Tạp La Đặc nhịn không được nói:
- Đúng vậy, phụ thân, lúc trước con không phải đã nói với phụ thân sao? Kiệt Sâm chính là bạn cùng phòng với con ở Tây Tư linh lực học viện đó.
- Tây Tư linh lực học viện? Đó là nơi nào?
Cả đám Bố Lỗ đều nghi hoặc.
Ánh mắt của Lạp Đế Tư vứa mới dấy lên chút hi vọng, khi nghe Tạp La Đặc nói vậy thì lại ảm đảm xuống.
Lúc trước hắn xác thực đã nghe Tạp La Đặc nói về người bạn cùng phòng của mình gọi là Kiệt Sâm, nghĩ tới đây, Lạp Đế Tư không khỏi tự cười bản thân mình. Kiệt Sâm này và Kiệt Sâm đoạt giải quán quân ở đại hội Linh Dược Sư căn bản không phải là cùng một người, rõ ràng chỉ là trùng tên mà thôi, ài, bản thân ta lo lắng mà phát điên mất rồi!
Một lúc sau Bố Lỗ cũng hồi phục tinh thần, cái gì Tây Tư học viện hắn căn bản chưa từng nghe nói qua, theo tin tức hắn nhận được thì vị thiên tài Kiệt Sâm đoạt chức quán quân đại hội Linh Dược Sư khu tây bắc đai lục là một đệ tử chính hệ của gia tộc Thác Đức trong vương quốc, tự nhiên không có khả năng là bạn cùng học viện với Tạp La Đặc được.
Huống chi, hôm nay đại hội Linh Dược Sư chỉ vừa mới chấm dứt, đoán chừng thiên tài Kiệt Sâm kia đang cùng với Lỗ Đạo Phu đại sư trên đường trở về Vương thành rồi, làm sao có thể một mình chạy tới cái tiểu thành của mạo hiểm giả như Uy Thạch Thành này!
- Ngươi... tiểu tử thúi ngươi dám doạ lão tử a!
Vừa rồi bị Tạp La Đặc hù nên Bố Lỗ lập tức tức giận rống lên, sau đó quát lên với đám người mạo hiểm giả đang canh cửa:
- Bắt cả ba bọn chúng lại cho ta, hừ, mẹ nó chứ, dám doạ lão tử!
- Vâng!
Đám mạo hiểm giả đứng canh cửa lập tức đáp lời nhao nhao rút vũ khí ra, đặc biệt là đám mạo hiểm giả vừa mới gia nhập dưới trướng của Bố Lỗ lúc này càng muốn thể hiện trước mặt thủ lĩnh mới nên càng hăng hái xông lên.
Ngay cả tên đoàn trưởng Phỉ Lợi của Thiết Pháp mạo hiểm đoàn cũng rống lên rút vũ khí ra, linh lực Tứ giai trung kỳ trong cơ thể cũng vận khởi lên bật người lao tới. Trường kiếm trong tay nhanh chóng vung lên hung hăng chém xuống ba người Kiệt Sâm.
Lạp Đế Tư thấy vậy lập tức biến sắc, nhiều người công kích như vậy, cộng thêm một Tứ giai trung kỳ Thiên Linh Sư như Phỉ Lợi thì cho dù là hắn cũng không nhất định có thể ngăn trở được a. Mà Kiệt Sâm cùng Tạp La Đặc cũng chỉ là hai hài tử, về phần vị bằng hữu tên Vi Ân kia tuy nhìn thực lực có vẻ không kém nhưng song quyền nan địch tứ thủ a...
Lúc này, nội tâm đám mạo hiểm giả của Thạch Bạc mạo hiểm đoàn đều trầm xuống.
Đám người tham gia vây công điên cuồng gào thét xông tới muốn chứng kiến vẻ mặt hoảng sợ của Kiệt Sâm và Vi Ân nhưng khiến cho bọn chúng thất vọng là trên mặt của Kiệt Sâm và Vi Ân đều không có nửa điểm sợ hãi nào cả mà ngược lại còn mỉm cười đầy trào phúng...
Trào phúng, khinh thường! Đúng là ánh mắt của những người trưởng thành nhìn đám oắt con đang vung gậy gỗ chạy tới chạy lui đầy vẻ khinh thường a!
Không chỉ hai người Kiệt Sâm và Vi Ân mà ngay cả Tạp La Đặc vẻ mặt cũng không hề biến đổi chút nào!
Mà cũng đúng thôi, có một Thất giai Hoàng Linh Sư ở bên cạnh thì đối mặt với đám tôm tép vây công còn phải sợ sao?
- Chuyện gì thế này?
Trong đầu đám mạo hiểm giả tham gia vây công lúc này đều nghi hoặc, bất quá nghi hoặc thì nghi hoặc, vũ khí trong tay của bọn chúng lúc này đã tới gần mấy người Kiệt Sâm rồi.
Đặc biệt là tên Phỉ Lợi có thực lực Tứ giai trung kỳ Thiên Linh Sư kia, khí tức cường đại của hắn phát ra làm cho đám mạo hiểm giả còn lại cơ hồ hô hấp có chút khó khăn a. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
- Muốn chết!
Bỗng nhiên một tiếng quát lạnh lùng vang lên.
Vi Ân với ánh mắt vô cùng lạnh lùng nhìn đám mạo hiểm giả mặt mũi hung tợn đang nhao nhao xông tới, chậm rãi đưa tay lên, một luồng bạch quang hàn khí lạnh như băng loé lên...
Trong một sát na khi luồng bạch quang hàn khí kia loé lên, mười mấy tên mạo hiểm giả đang xông tới thân thể bỗng run lên, sau đó dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, một tầng băng tinh khiết đột nhiên từ dưới chân bọn chúng nhanh chóng lan ra toàn thân. Chỉ ngắn ngủn trong vài ba giâu, mười mấy tên mạo hiểm giả đã biến thành những băng trụ trắng toát.
Chẳng những đám mạo hiểm giả bình thường mà ngay cả tên đoàn trưởng Phỉ Lợi của Thiết Phạt mạo hiểm đoàn đang tung người trên không trung kia cũng bị đóng thành băng trụ ngay trên không trung, sau đó rơi thẳng xuống đất.
- Canh!
Khi băng điêu hình người của tên Phỉ Lợi kia rơi xuống đất liền vỡ nát thành từng mảnh nhỏ, đừng nói là bóng người, thậm chí một điểm huyết nhục cũng không có!
- Tê...
Tràng cảnh kỳ dị đột nhiên phát sinh này làm cho da đầu tất cả mọi người ở đây phải run lên.
Toàn trường lập tức rơi vào trạng thái trầm mặc ngốc trệ trong thoáng chốc, phảng phất như bị dính phải thời gian tĩnh chỉ vậy. Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt vô cùng kinh hãi nhìn lên đám băng trụ kia mà toàn thân nhịn không được run lẩy bẩy.
Yên tĩnh! Yên tĩnh đến chết lặng!
Tất cả mạo hiểm giả ở trong huấn luyện tràng lúc này đều như ngừng thở, đoàn trưởng Mông Kỳ của Liệp Sát mạo hiểm đoàn với vẻ mặt như tên ngốc nhìn hơn mười cái băng điêu bên kia cùng với những mảnh băng vụn từ cái băng điêu của tên đoàn trưởng Phỉ Lợi mà trong lòng không khỏi thầm hô may mắn bản thân không có ngu ngốc xông lên.
Cổ lực lượng trung niên nhân kia vừa phát ra khiến cho hắn vô cùng minh bạch, nếu như bản thân hắn cũng xông lên thì kết quả cũng không khác gì tên Phỉ Lợi kia!
- Lần này nháo lớn rồi, vị cường giả này từ đâu ra vậy?
Đám mạo hiểm giả không khỏi thầm nghĩ trong lòng. Mà đám mạo hiểm giả của Thạch Bạc mạo hiểm đoàn vốn tâm lý đang tràn ngập u ám giờ phút này đã hoàn toàn bị hi vọng thắng lợi bao phủ.
Khoé miệng Bố Lỗ giật giật run rẩy, hắn vốn cho rằng bản thân đã hết sức cẩn thận nhưng khi nhìn đến trành cảnh trước mắt thì trong lòng hắn khó tránh khỏi một nỗi sợ hãi xâm lấn.
Một chiêu! Chỉ vẻn vẹn một chiếu đã đem mười mấy người cả Linh Sĩ, Linh Sư biến thành băng điêu, ngay cả Tứ giai trung kỳ Thiên Linh Sư như Phỉ Lợi cũng biến thành băng điêu không chút lực phản kháng nào! Thực lực như vậy...
Tuy bản thân Bố Lỗ hắn có thực lực Ngũ giai trung kỳ Tông Linh Sư cũng có thể đánh chết mấy người này nhưng cản bản không thể nào chỉ dùng một chiêu duy nhất như trung niên nhân kia a.
- Không biết các hạ rốt cuộc là cường giả phương nào?