Đăng vào: 11 tháng trước
Vào tháng 12, bộ phim cổ trang "Giẫm lên tuyết kiếm" do Hà Vân Sở đóng vai chính thành công phát sóng.
Sau ba năm, Hà Vân Sở lần thứ hai xuất hiện trong một bộ phim cổ trang.
Trong phim, tư thế của y oai hùng hiên ngang, vừa mềm mại vừa mạnh mẽ, toàn thân vận bạch y như tiên trên trời.
Vẻ ngoài tuấn mỹ cùng kỹ năng diễn xuất tinh tế của y đã ngay lập tức đẩy rating của bộ phim lên cao nhất trong ngày vào đêm đầu tiên phát sóng.
Dù là người hâm mộ hay người qua đường, họ đều góp phần tăng sức nóng cho "Giẫm lên tuyết kiếm", tất nhiên không thể thiếu Cố Noãn, fan hâm mộ số một của vai nam ba trong bộ phim.
Cố Viễn Sâm và Quý Mạc đặc biệt điều chỉnh giờ làm việc của họ để dành thời gian rảnh cho ngày hôm nay.
Cả gia đình hòa thuận, vui vẻ đến nhà hàng ăn tối, cùng nhau dạo phố mua sắm.
Cố Noãn sợ Hàn Dương nửa đêm quay phim sẽ bị lạnh nên đã mua cho anh một chiếc áo khoác dài màu trắng; Quý Mạc lo lắng Hàn Dương ở trong đoàn phim ăn không ngon nên đã mua cho anh một ít đồ dinh dưỡng; Cố Viễn Sâm cảm thấy cách ăn mặc của Hàn Dương quá đơn giản nên tặng anh một chiếc đồng hồ đắt tiền.
Cố Noãn dựa vào quầy hàng không chịu đi, lẩm bẩm, đưa tay ra, "Bố, con cũng muốn."
Chị gái bán hàng làm sao bỏ được con cá béo mập thế này, chị lập tức giới thiệu cho Cố Noãn vài chiếc đồng hồ.
Cố Noãn không thích cái nào cả, chỉ vào Hàn Dương: "Tôi muốn kiểu dáng giống anh ấy, tốt nhất là kiểu tình nhân ấy."
Vì vậy, đồng hồ đôi đầu tiên của Cố Noãn và Hàn Dương đã có được bằng cách bán đắt (*) Cố Viễn Sâm.
Cố Viễn Sâm thở dài, không thể nuốt trôi thức ăn cho chó do chính mình đã bỏ tiền ra mua, vì vậy hắn đã mua thêm một cặp đồng hồ cho mình và Quý Mạc.
(*) Gốc là ( 敲竹杠), có nghĩa là: lợi dụng điểm yếu của người khác hoặc kiếm cớ để lấy tài sản hoặc nâng giá, lợi dụng điểm yếu của những người bị thiệt thòi, từ đó trục lợi.
Cuối cùng khi trở về biệt thự, cả nhà cùng nhau mở TV lớn trong phòng khách đã mở sẵn máy sưởi, chờ phim phát sóng.
Ngày đầu tiên, "Giẫm lên tuyết kiếm" chỉ chiếu hai tập.
Không có Hàn Dương.
(Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Ngày hôm sau, "Giẫm lên tuyết kiếm" phát sóng tập thứ tư.
Vẫn không có Hàn Dương.
Ngày thứ ba, vẫn không có Hàn Dương trong "Giẫm lên tuyết kiếm".
Cố Viễn Sâm không có hứng thú với phim võ hiệp, giả vờ khách khí nói: "A, bố là người không có kiên nhẫn, đợi hết phim rồi xem vậy."
Quý Mạc thì khác với Cố Viễn Sâm, y kiên trì đến ngày thứ tư và nói thẳng: "Ba bận công việc quá, nên đợi hết phim rồi xem sau đi."
Chỉ có Cố Noãn là người duy nhất kiên quyết theo bộ phim đến cùng ngay cả khi đang tăng ca.
Hơn nữa, cậu vẫn là một người lắm lời, một bên cùng Tô Mộc phun tào rằng không có Hàn Dương cậu không xem nổi nữa, một bên lôi kéo Tô Mộc thảo luận nội dung bộ phim, hoàn toàn bị cuốn theo bộ phim.
Ngay cả Hà Vân Sở có mối quan hệ bất thường với cậu cũng đã trở thành "diễn viên yêu thích" của Cố Noãn trong phim, càng xem càng vừa mắt: "Thân thế của Bạch Mộ Tuyết quá đáng thương, phải làm thế nào mà y mới có thể kiên cường và thiện lương được như vậy, ai, Tiểu Bạch của chúng ta."
"Bạch Mộ Tuyết" trong miệng cậu chính là nhân vật chính do Hà Vân Sở thủ vai.
Hàn Dương: "..."
Cố Noãn cứng rắn đính chính: "Anh à, ý em là Tiểu Bạch, không phải Hà Vân Sở.
Tác phong của diễn viên không ảnh hưởng đến vai diễn."
Hàn Dương nghe cậu nói vậy, nhét quả dâu nhỏ vào miệng cậu: "Anh hi vọng em sẽ thích Mặc Nhiễm hơn."
Mặc Nhiễm là tên vai diễn của Hàn Dương trong phim, nhưng tiếc là vẫn chưa xuất hiện.
Đến ngày thứ tám, Cố Noãn rảnh rỗi, công ty và trường học đều không cần đến, cậu mời Tô Mộc đến nhà chơi sau một thời gian dài không gặp.
Sau khi Tô Mộc đi làm thêm, tiền lương tiết kiệm được cũng không ít, khi y tới còn mang theo không ít đồ ăn.
Cố Noãn giữ y lại ăn tối, mỹ danh mà nói thì là: "Cậu ở nhà tớ muộn một chút, sau đó đến nhà Lương Hiệt thì nói đã quá muộn, cậu về một mình không an toàn, hắn nhất định sẽ cho cậu ngủ lại."
"Cậu thật không hổ là anh em tốt của tớ, suy nghĩ giống hệt tớ." Tô Mộc và Cố Noãn bắt tay, còn cầm ly nước trái cây cụng vào nhau.
Hàn Dương ở một bên: "..."
Cố Noãn là một người thích bày trò, không biết y đã mắc bẫy bao nhiêu lần.
(Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Sau khi ăn tối, Cố Noãn và Tô Mộc ngồi trên ghế sô pha để bắt kịp giờ chiếu phim, mỗi người cầm một đĩa anh đào.
Cố Noãn nhìn Bạch Mộ Tuyết trên màn hình rồi lại thở dài: "Không ngờ Hà Vân Sở lại diễn xuất tốt như vậy."
Tô Mộc vốn dĩ là một fan cuồng của Hà Vân Sở, vừa nhai đào vừa càu nhàu: "Lần trước cậu xem "Người lạ" còn nói chẳng ra gì sao?"
"Tớ không hứng thú với đề tài đó." Cố Noãn chột dạ.
Vì bộ phim "Người lạ" lần trước Hàn Dương không được xuất hiện nhiều, nên Cố Noãn căn bản không quan tâm đến Hà Vân Sở, toàn bộ quá trình đều hồi hộp chờ đợi đến lúc Hàn Dương lộ mặt.
Nhưng với bộ phim này thì khác, biết Hàn Dương có rất nhiều cảnh quay, Cố Noãn đã theo dõi tình tiết rất cẩn thận.
Nhưng cậu không thể đợi thêm được nữa, liền hỏi Hàn Dương vừa từ trong bếp đi ra: "Anh ơi, đến tập bao nhiêu anh mới xuất hiện vậy? Anh có chắc là mình có tham gia bộ phim này không?"
Hàn Dương thực sự không quan tâm đến chuyện này, việc công khai tuyên truyền bộ phim trên tài khoản xã hội của anh là do công ty quản lý.
Anh đặt một đĩa dâu tây đã rửa sạch lên bàn cà phê, cầm điện thoại ở bên cạnh kiểm tra: "Có thể là tập hai mươi."
Tô Mộc vươn tay cầm lấy một quả dâu tây, thản nhiên nói: "Bộ phim này tổng cộng bốn mươi tập!"
Cố Noãn cẩn thận suy nghĩ, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng: "Anh, cảnh quay của anh có bị cắt bớt không?"
"Hẳn là không." Hàn Dương nói thêm, "Không đến nỗi như vậy."
Rất may là đạo diễn không cắt quá nhiều.
Vào ngày thứ mười, nhân khí của Hàn Dương bắt đầu tăng vọt.
"Giẫm lên tuyết kiếm" không có CP rõ ràng, Hàn Dương là nam ba, thuộc đội âm thầm bảo vệ nhân vật chính, điều này khiến đa số fan phim truyền hình vô cùng xót xa.
Và nỗi xót xa này nhanh chóng dẫn đến cuộc sống thực, người hâm mộ của Hàn Dương ngày càng nhiều, nhiều đến nỗi Cố Noãn vừa rời điện thoại một lúc, con số trên màn hình thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Đồng thời, bộ phim khác của Hàn Dương cũng bắt đầu phát trực tuyến và hình ảnh của anh làm đại diện cho thuốc ngăn ngừa tin tức tố đều được các trung tâm thương mại treo lên màn hình lớn để tuyên truyền.
Người đại diện của anh, Lục Nguyên, đã tổ chức một cuộc họp nhỏ với các nhân viên của công ty, tận dụng danh tiếng tốt này, sắp xếp liên hệ với một số hãng truyền thông phỏng vấn riêng Hàn Dương, thiết lập tính cách lãnh đạm nhưng nồng nhiệt với bạn đời cho anh.
Hàn Dương không có phản đối, bởi vì anh quả thực có thể làm được "tính cách thiết lập" này cả đời không sụp.
(Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Tháng mười hai là một tháng đặc biệt, nó biến Hàn Dương từ một tiểu trong suốt không tiếng tăm gì thành một người đang đi con đường của minh tinh.
Vì vậy, Hàn Dương sau khi nổi tiếng, đã nhận được bộ phim đóng nam chính đầu tiên của mình, một bộ phim có chủ đề kịch tính.
Cố Noãn là người hạnh phúc nhất, nhưng thật không may, cậu lại bị cuốn vào dự án đầu tiên mình tham gia, không kịp trở về chúc mừng Hàn Dương vào ngày anh nhận được tin vui.
Ngày hôm sau, Hàn Dương rảnh rỗi đến công ty.
"Anh đợi em tan làm." Hàn Dương hỏi Lục Nguyên mượn xe.
10 giờ đêm, một nam diễn viên trẻ mới nổi và một người thừa kế tập đoàn đang tăng ca trao đổi "tín vật" trong gió lạnh.
Hàn Dương đưa cho Cố Noãn một cốc trà sữa nóng, Cố Noãn đưa cho Hàn Dương một quả dâu tây.
Hàn Dương: "?"
Tối nay, Hàn Dương mặc chiếc áo khoác trắng mà Cố Noãn mua cho anh, vẻ mặt tuấn dật lộ ra vẻ hơi khó hiểu: "Một quả dâu tây?"
Giọng anh khàn khàn, rất êm tai.
Cố Noãn bận rộn công việc đến nỗi thần trí không rõ, thấy sắc nổi lòng tham.
Hai người đã hai tuần rồi không gặp nhau, Cố Noãn "an ủi" tâm lý đang chảy nước miếng, nói: "Anh ơi, bên dưới lạnh lắm, anh lên trên chờ đi".
Cậu đột nhiên nắm lấy tay áo Hàn Dương kéo đi, sảng khoái quẹt thẻ ra vào rồi dẫn Hàn Dương đi vào thang máy.
Sau khi xác định Hàn Dương chạy không được, cậu mới an tâm buông ra: "Chỉ còn quả dâu này thôi." Cậu liếc nhìn khuôn mặt dễ nhìn của Hàn Dương, uống một ngụm trà sữa nóng, trong lòng mỹ mãn nói: "Anh mặc cái áo này trông rất đẹp."
Cậu chỉ vào quả dâu trong tay Hàn Dương: "Dâu hôm nay siêu ngọt, anh ăn đi."
May là quả này to, tặng cho người cũng không khó coi.
Hàn Dương bật cười, cầm quả dâu tây bỏ vào trong miệng.
Ngay sau đó, Cố Noãn uống nửa ly trà sữa liền đưa tới.
Hàn Dương thuận thế nhấp một ngụm rồi đẩy lại cho Cố Noãn, "Anh còn mua thêm hai cái bánh pudding mà em thích."
Cố Noãn mím môi nắm lấy tay Hàn Dương.
Hàn Dương nói: "Tay của anh lạnh lắm."
"Em thích lạnh một chút." Cố Noãn siết chặt Hàn Dương tay, cẩn thận xoa xoa rồi đau lòng nói: "Sao không ở trong xe đợi em, bên ngoài lạnh như vậy.".
"Không lạnh."
Hàn Dương cười rộ lên, bàn tay được Cố Noãn nắm ấm áp đến đầu quả tim: "Anh muốn sớm gặp em một chút."
(Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Sớm hơn một giây cũng là sớm, chậm một giây cũng không thể chờ.
Văn phòng cá nhân của Cố Noãn đã mở nhiệt độ vừa phải và phòng nghỉ bên trong cũng rất ấm.
Sau khi uống trà sữa, cậu lấy trong tủ ra một chiếc chăn dày cỡ rất lớn từ trong tủ, mất công tốn sức đặt lên giường.
Hàn Dương đi tới giúp đỡ: "Không phải cùng anh về chung cư sao?"
Cố Noãn kêu Hàn Dương nghỉ ngơi, tự mình làm được: "Em còn rất nhiều việc phải làm, qua lại rất lãng phí thời gian.
Đêm nay ngủ ở đây cho tiện."
"...Ừm."
Nào biết câu tiếp theo, Cố Noãn sau khi lấy một bộ vệ sinh cá nhân dùng một lần trong tủ ra rồi nói: "Anh ơi, chúng ta đắp cùng một cái chăn hẳn là đủ đúng không?" Cậu nhíu mày, sờ cằm rồi điều chỉnh nhiệt độ trong phòng cao hơn vì sợ đêm đến Hàn Dương sẽ bị lạnh.
Hàn Dương lúc này mới phản ứng lại: "Em muốn anh cùng em ngủ ở chỗ này?"
"Em đang nghĩ...Dù sao chiều mai anh mới có việc mà, cứ ngủ ở đây đi." Cậu ôm cái gối mới, ngập ngừng hỏi: "Anh không muốn sao?"
Hàn Dương cầu còn không được.
Hàn Dương chưa kịp nói thì Cố Noãn đã đi tới trước, nắm lấy cánh tay của Hàn Dương, kiễng chân lên, thì thầm vào tai Hàn Dương.
Toàn thân Hàn Dương đông cứng lại, sau đó vội vã hỏi một câu: "Thật sao?"
Cố Noãn đỏ mặt gật đầu..